Chương 4: Có tiền không? Có tiền thì ta giúp ngươi!
Thời điểm trở lại phòng trọ, trời đã sáng.
Vì khảo thí năng lực, bận rộn một đêm, mệt mỏi không chịu được, cơm cũng không muốn ăn, lăn ra giường ngủ luôn
Đợi Liễu Kim tỉnh lại lần nữa, là vì đói mà tỉnh.
Nhìn điện thoại một chút, ngủ một cả ngày, hiện tại đã là hơn chín giờ đêm.
Sau đó nhìn thấy mười cái cuộc gọi nhỡ, Liễu Kim trực tiếp bị hù đến tỉnh người.
Chửi thề, WTF, ta ngủ quên mất không đi làm rồi?
Không được, ta phải tìm cái lý do. . . Ê mà, tìm cái rắm nha, bỏ thì bỏ thôi, hiện tại mục tiêu của ta là thuyền đắm a, còn giao thức ăn cái rắm gì, không có tiền đồ.
Dù sao chuyện này cũng là ý trời, coi như ta từ chức.
Tâm tình thoải mái, lại nằm xuống giường, thư giãn cái lưng mệt mỏi, cảm giác bắp thịt cả người có chút đau xót.
Đây là di chứng đêm qua khảo nghiệm.
Lúc đầu Liễu Kim còn cảm thấy thể chất mình không tệ, bằng không thì cũng không thể mỗi ngày dầm mưa dãi nắng đi đưa thức ăn ngoài.
Nhưng là hiện tại kiểm tra mới phát hiện, bản thân mình còn kém xa lắm.
Muốn thuận lợi vận dụng kỹ năng khống thủy hơn, ta cần cố gắng rèn luyện thân thể.
Đương nhiên, hiện nay trọng yếu nhất, vẫn là phải kiếm tiền.
Hiện tại có năng lực, cũng khảo nghiệm đại khái ra phạm vi sử dụng, biển lớn là tạm thời không tìm kiếm nổi nhưng mà sông hồ bình thường liền không thành vấn đề a.
Chỉ cần tìm được sông hồ có lịch sử thuyền đắm, liền có thể tìm đồ cổ.
Mà khống thủy thuật, xuống nước nhiều cũng có thể rèn luyện, để năng lực được phát triển tốt hơn.
Nhất cử lưỡng tiện, nhất tiễn hạ song điêu.
Ý niệm vừa hiện lên, càng nghĩ càng thấy tốt đẹp.
Liễu Kim đứng dậy, cầm điện thoại di động lên, bắt đầu lục soát tin tức liên quan tới thuyền cổ đại bị đắm.
Nhưng mà tin tức hiện ra đầu tiên làm Liễu Kim trợn tròn mắt.
"Công ty hoặc cá nhân vớt được di vật văn hoá cổ đại thì quyền sở hữu thuộc về quốc gia, cấm tư nhân xí nghiệp hoặc là cá nhân chiếm hữu phi pháp."
Cái cứt gì đây! !
Phạm pháp?
Liễu Kim phát ngất.
Lão tử vì thuyền đắm, cứng rắn tìm quỷ nước, thật vất vả cuối cùng có được thân thủ ở dưới nước tốt.
Kết quả ngươi nói cho ta vớt đồ là phạm pháp?
Cái mẹ nó. ..
Trong lòng biệt khuất, nhưng là cũng không có cách a.
Pháp luật là không thể chà đạp, nhất định phải tuân thủ, không thoải mái, cũng chỉ có thể kìm nén.
Nhưng mà Liễu Kim không cam tâm, lại lục soát tin tức liên quan tới hải dương.
Nhưng mà trong tâm lại lạnh một đoạn.
Vùng biển quốc tế, cũng phạm pháp.
"Ặc, đầu năm nay, có cái gì có thể kiếm bộn tiền mà không mua bán phạm pháp sao?"
Liễu Kim buồn bực ngã xuống giường.
Sau lúc đó, Liễu Kim nghĩ nghĩ, đứng dậy ra cửa.
Không bao lâu, Liễu Kim đi tới công viên.
Cái giờ này, ngoại trừ các đôi uyên ương buông thả ở đó, thì cũng không ai nguyện ý đến trong công viên tản bộ.
Liễu Kim đi thẳng tới hồ nước nhân tạo, hướng trong hồ tìm kiếm.
Xem xét thật kỹ, lại không phát hiện quỷ nước.
Ta ngất, con hàng này hơn nửa đêm không ở nhà, chạy đi đâu rồi?
Nhìn chung quanh, hoàn toàn không thấy tăm hơi, Liễu Kim bó tay rồi.
Hôm qua giống như bị mình kích thích đến nhảy lên bờ.
Sau đó bị mình đánh cho sợ hãi, cho nên dọn nhà trong đêm?
Đang nói thầm trong đầu, con mắt Liễu Kim dừng lại, nhìn thấy một thân ảnh từ đằng xa nhẹ nhàng đi tới.
Tóc tai bù xù, trên thân vô cùng bẩn, chính là quỷ nước kia nha.
Thì ra không có dọn đi, mà là thật lâu không có lên bờ, bây giờ đi ra ngoài đi tản bộ a.
Thở dài một hơi, Liễu Kim vội vàng nghênh đón.
Đồng thời thuận tay nhặt lên mấy khối đá từ dưới đất, đến gần, ném một khối chào hỏi.
Bộp một tiếng, cục đá rơi vào trên thân nữ quỷ, đập thực tế, cái này nếu là người, trực tiếp liền muốn trở mặt giận giữ, đè ra đánh Liễu Kim nha.
Nhưng là quỷ nước lại bình thản như cũ, vẫn đi về hướng hồ nhân tạo.
Ngay cả hệ thống trêu chọc cũng không có phản ứng.
Liễu Kim: ". . ."
Cái tình huống gì?
Cái độ tương phản này có chút lớn a, muốn phải phải dùng thêm chút sức để nện hay không?
Suy nghĩ một cái, Liễu Kim từ bỏ ý nghĩ.
Bởi vì hệ thống đê tiện, không thể không trêu chọc, nhưng là cũng không thể mang ý đồ xấu.
Đi theo quỷ nước, Liễu Kim phát hiện không thích hợp.
Cái quỷ nước này thấy tư tưởng có chút không tập trung.
Đây là do chịu quá nhiều đả kích à?
Vội vàng đưa tay giữ chặt quỷ nước, Liễu Kim mở miệng hỏi:
"Tỷ muội, ngươi làm sao vậy?"
Bị kéo lại, quỷ nước lúc này mới lấy lại tinh thần, nhìn về phía Liễu Kim, khẽ giật mình, về sau đột nhiên khóc lớn:
"A ~~ a ~~~~~ nhà, nhà không có, nhà của ta không có. . ."
Khóe miệng Liễu Kim giật một cái.
Thì ra muốn lên bờ là muốn về nhà.
Nhưng mà cái này cũng không có cách nào, dù sao chết năm, sáu năm rồi, chuyện gì cũng có thể phát sinh.
"Khóc đi, khóc lên được liền sẽ không sao."
Liễu Kim không biết làm sao an ủi, chỉ có thể vỗ vỗ bả vai quỷ nước.
Quỷ nước lập tức khóc lớn tiếng hơn, cũng may người bình thường nghe không được mà nhìn không thấy, nếu không sớm hấp dẫn rất nhiều người tới xem.
Hồi lâu sau, quỷ nước rốt cục gào xong, bắt đầu nhỏ giọng run rẩy.
Liễu Kim mở miệng nói:
"Nếu không, ngồi với ta một lát, tâm sự chuyện xưa của ngươi, nói ra sẽ tốt hơn một chút."
Quỷ nước vốn định gật đầu, sau đó kịp phản ứng.
Không đúng.
Ngày hôm qua cái bản mặt người còn ức hiếp ta, ức hiếp đến ta phải khóc mà trốn đi, sao mình có thể cùng hắn thân mật như thế ?
Quả quyết lắc đầu, quỷ nước nói:
"Không được, cám ơn ngươi, ta muốn trở về đi ngủ."
Liễu Kim đưa tay bắt lấy cánh tay quỷ nước, trừng mắt với nó.
Quỷ nước vùng vẫy một cái, không có cách thoát, vô cùng đáng thương nhìn Liễu Kim:
"Ta thật muốn đi ngủ."
Liễu Kim không nói lời nào, tiếp tục giữ lấy tay nó.
Bị nhìn đến có chút run rẩy, quỷ nước yếu ớt mà nói:
"Vậy tâm sự tý vậy?"
Liễu Kim nhếch miệng cười một tiếng:
"Được."
Đi vào một cái ghế dài, quỷ nước ngồi xuống, hai tay lúng túng, có chút câu thúc, có chút khẩn trương.
Cái này nếu là không lạ mà thấy được, còn tưởng hai người hẹn hò.
"Ngươi tên gì?"
Liễu Kim hôm qua nhìn thấy chuyện xưa của nó, biết rõ còn cố hỏi.
Quỷ nước nói:
"Dương Kiều."
Liễu Kim nói:
"Vậy ta gọi ngươi Kiều Kiều, có vấn đề gì không?"
Quỷ nước:
"Không dám có vấn đề."
"Xem ngươi nói kìa, thật nghịch ngợm."
Liễu Kim cười một tiếng, tiếp tục nói:
"Ngươi nói ngươi không có nhà, là cha mẹ ngươi rời khỏi Xuân Thành rồi sao?"
Nói đến đây cái, cảm xúc quỷ nước lập tức lại có chút sa sút, lắc đầu nói:
"Ta không biết rõ, nhưng là nhà ta bị bán cho người khác, cách trang trí cũng đổi, ta cũng tìm không thấy mẹ ta cùng tỷ ta."
"Vậy lão công ngươi đâu?"
Liễu Kim biết rõ còn cố hỏi.
Quỷ nước lập tức biểu lộ thay đổi, nhãn thần hung lệ, âm khí lưu động, nghiến răng nghiến lợi mà nói:
"Năm năm trước, mẫu thân ta tới đây để tang ta, nói tên vương bát đản kia bị phán án tử hình, thật sự là dễ dàng cho hắn quá, không thể tự tay giết hắn."
"Thật sự là một đời ân oán , nhưng mà đi qua thì cũng là quá khứ rồi, ngươi chết ở chỗ này, không có cân nhắc về sau làm gì sao? Giống như đầu thai?"
Liễu Kim hiếu kì hỏi thăm.
Quỷ nước hỏi ngược lại:
"Làm sao đầu thai? Ta trước đó bị oán hận che đậy, về sau cũng ngơ ngơ ngác ngác, ngươi cũng không phải người bình thường mà, có thể giúp ta một chút hay không?"
Liễu Kim yên lặng chửi bậy.
Không phải người bình thường cái rắm.
Ta không giống bình thường, còn không phải bởi vì ngươi!
"Cái này không hợp lý cho lắm."
Liễu Kim cũng thành thật trả lời.
"Nhưng mà nếu ngươi là có tiền, à mà ta nói chính là tiền thật, ta cũng có thể giúp ngươi, tìm hộ ngươi một đạo sĩ cho người đầu thai."
Liễu Kim nghiêm trang nói.
Quỷ nước: ". . ."
Sửa: 1-8 buianh210399