Chương 22: Yêu Xà Cúi Đầu

Chương 22: Yêu Xà Cúi Đầu

Sự khiêu khích của Liu Jin khiến con rắn khổng lồ càng tức giận. Thân rắn uốn éo cuốn theo vô số dòng nước ngầm khiến mặt hồ dưới lòng đất trở nên náo loạn.

Tuy nhiên, mọi người lại như đang chơi đùa trong nước, đối mặt với dòng chảy ngầm khó lường đang quét qua Liễu Kim, có thể dễ dàng hoá giải nó, hơn nữa còn như đang dùng lực mượn sức trông rất nhẹ nhàng thoải mái.

Tại thời điểm này, Liễu Kim thậm chí còn có năng lượng để nảy ra một ý tưởng

Lão tổ tông thật trí tuệ vô tận a.

Đạo gia Trương Tam Phong, sáng tạo ra Thái Cực Quyền vận dụng cách mượn lực dùng sức, vừa cứng vừa mềm, cương nhu cùng tồn tại, thật là thần nhân!

Nghĩ vậy, Liễu Kim bất ngờ giật lùi, mượn nhờ lực nước mà phản ngược lại xuống đầu con rắn cự xà khổng lồ.

Đột nhiên gặp được cái tình huống này, cự xà có chút không kịp phản ứng.

Sau đó Liễu Kim lại vươn tay ra, hướng về phía trán con rắn cự xà, đập một cái.

Bộp một tiếng.

Không nhẹ, không nghiêm trọng cũng không vô hại

Mà lúc này cự xà sửng sốt, một lúc sau biểu lộ lập tức dữ tợn hơn.

"Đinh: Trêu chọc thành công, khống thủy +90, sát khí +90."

Sau đó, con rắn cự xà há miệng lớn ra và cắn trực tiếp về phía trước.

Liễu Kim cũng đã tránh đi, trốn ra xa bên ngoài mấy chục mét.

"Hì hì, rắn nhỏ, đến đây, đến đây mà đuổi ta này,. . . ."

Liễu Kim nhăn mặt trước con cự xà khổng lồ và ngoáy ngoáy mông, làm trò hề, trêu tức nó.

"Đinh: Trêu chọc thành công: Khống thủy + 99, sát khí + 99."

Cự xà lần này không có truy kích, mà là cuộn thân thể mình lại, trong bốc mắt ánh lên hồng quang.

Liễu Kim nghi hoặc, đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn. Dòng chảy chạy lưu động của vùng nước xung quanh là rất rõ ràng.

Những lưu động này vờn quanh bốn phương tám hướng, giống như đang bao vây cuốn lấy hắn.

Chiêu thức gì đây?

Cái con cự xà khổng lồ này đối với chưởng Khống Thủy Pháp, đã đến một cái cảnh giới rất cao thâm.

Liễu Kim mặc dù cũng đang chơi đùa dưới nước, nhưng kỹ thuật điều khiển nước, Khống Thủy Chi Thuật này của hắn đến nay vẫn còn chưa đến Tiểu Thành, vẫn còn rất yếu so với con cự xà khổng lồ. Chính diện đối đầu, hắn hoàn toàn không phải là đối thủ.

Ý nghĩ vừa chuyển động, Liễu Kim không nói hai lời, hai chân co lại, cả người như đạn pháo, hướng mặt nước phóng đi.

Cự xà kia thấy hắn chạy mất, hai mắt của nó đỏ ngầu có thể thấy rõ ràng ở dưới nước, nhìn xa được hàng trăm ngàn rặm, bốn phương tám hướng khép lại, hướng đuổi theo Liễu Kim truy sát.

"Cái gì, sao mạnh như vậy, nay chơi đùa với nó hỏng rồi."

Liễu Kim quá sợ hãi, bị sốc, rồi chạy đi và đồng thời làm rơi ra viên đá dưa hấu.

Cái thứ này đã có thể luyện hóa vào thân, tất nhiên là bảo bối, có thể luyện hoá được hay không, toàn bộ nhờ vào ngươi.

Ngoài ra, Liễu Kim còn ngưng tụ tà khí, gia trì vào phá vân đao, làm đạo xung kích thứ hai.

Tuy nhiên, Liễu Kim nhanh chóng phát hiện ra rằng đòn công kích thủy lưu tưởng chừng như không thể địch nổi kia, thế mà lại không gây hề hấn gì với mình, lúc ở gần hắn trong vòng mười thước, đột nhiên đòn tấn công bị tản ra, hóa thành một mạch nước ngầm rồi biến mất.

A?

Cái quỷ gì?

Liễu Kim có chút ngạc nhiên, suy nghĩ.

Ngay cả cự xà cũng trợn tròn mắt.

Rõ ràng thấy đã sắp có thể giết được tiểu tặc này, vì sao lại không có gì?

"Là do viên đá này."

Liễu Kim rất nhanh phát hiện ra điều dị thường.

Viên đá dưa hấu trong tay, mơ hồ có một làn sóng vô hình bao phủ lấy hắn, làn sóng này bao trùm xung quanh, đòn công kích thủy lưu kia khi tới gần như là gặp khắc tinh, trực tiếp tan rã.

Nguyên lý này là gì?

Không lẽ viên đá này còn có thể kháng thủy sao?

Trong lòng không hiểu, nhưng lúc này không cần thiết hiểu luôn cái này.

Cái cự xà này đã đuổi không kịp mình, thủy pháp cũng không đả thương được mình, vậy có thể tiếp tục chơi a.

Đây là một con boss đó.

Bỏ lỡ thì thật quá đáng tiếc?

Liễu Kim xoay người, nhìn về phía cự xà ở nơi xa, nhếch miệng cười một tiếng. Liễu Kim bất ngờ vung đá dưa hấu và đập thẳng vào mặt con cự xà khổng lồ.

Nhìn thấy đá dưa hấu, cự xà lập tức liền bị hấp dẫn, điên cuồng hướng về phía trước, như muốn cướp.

Nhưng khi cự xà tới gần, viên đá dưa hấu trực tiếp đập vào mặt nó.

Bộp một tiếng, cự xà nằm mộng, mắt mờ mờ, thân thể mềm nhũn, cuộn tròn người lại, rồi chìm nhẹ xuống đáy nước.

"Cái gì đây, dùng sức như vậy quá mạnh sao."

Liễu Kim giật nảy mình.

Một đập như này, mà chưa thấy tiếng leng keng đại lão nhắc nhở.

Hiển nhiên, cái hệ thống trêu chọc này, chính là muốn làm tức giận mới có được thứ tốt, thật là, chắc phải đem đối thủ đánh nằm xuống, còn thế này căn bản không có ý nghĩa gì rồi.

Vội vàng bơi xuống dưới, nhưng cũng không dám tới gần.

Nếu con hàng này giả vờ thì xử lý làm sao? Bị nó bắt lại, căn bản đánh không lại được.

Giá như ta có thể đem nhấn nó xuống cũng tốt. ..

Ngạch!

Như suy nghĩ được điều gì đó, Liễu Kim trừng mắt.

Đem đá dưa hấu lơ lửng bên người, lập tức biến thành một khối đá dưa hấu to lớn như ngọn núi.

Đối với nó, Liễu Kim thật giống như một con kiến.

Ừng ực!

Nuốt nước bọt một cái, trong lòng Liễu Kim chỉ còn lại một ý niệm trong đầu.

Bảo bối a!

"Ép về phía trước cho ta."

Liễu Kim kích động đến mức hăng hái vung khối đá dưa hấu lên, đẩy xuống mạch nước ngầm, để rơi xuống thân con cự xà.

Con cự xà khổng lồ kia mắt vẫn mờ mờ nhắm nằm bất động dần chìm xuống dưới đáy nước nhưng nó không hề bất tỉnh mà chỉ là vật vờ.

Liễu Kim liếc mắt nhìn chứ không dám tới gần.

Làm sao. . . Hả?

Đột nhiên con cự xà khổng lồ mở to mắt và nhìn thấy bóng đen, cảm nhận được cơ thể đang từ từ chìm xuống.

Trong lòng sinh ra sợ hãi, cự xà ngẩng đầu, thấy được khối đá dưa hấu to lớn, đang đè xuống trên thân nó.

Điên cuồng giãy dụa muốn thoát ra, nhưng khối đá dưa hấu to lớn lại đang rơi xuống rất nhanh, đem thân thể cự xà đè xuống đáy nước, để nó bất lực tránh thoát.

Cự xà không ngừng giãy dụa, nhưng khối đá dưa hấu to lớn lại không nhúc nhích tí nào.

Trong lúc nhất thời, cự xà thấp thỏm lo âu.

"Thế nào? Chơi vui không?"

Liễu Kim cười hì hì bơi xuống dưới, tỏ vẻ khinh thường.

Tiểu tử, còn muốn mai phục ta, ngươi không biết con vật có trí tuệ nhất chính là con người sao?

Loại thành tinh giống như ngươi, cũng chỉ là đối tượng để ta dạy dỗ thôi.

Cự xà nhìn về phía Liễu Kim, mắt đỏ sáng lên.

"Đinh: Trêu chọc thành công, khống thủy + 99, sát khí + 99."

Hả?

99 chính là cực hạn cao nhất sao?

Hay là, con rắn này cũng chỉ có thể gia tăng được nhiêu đó thôi?

Liễu Kim đang suy nghĩ.

Cự xà trợn tròn mắt.

Thủy pháp, mất hiệu lực?

Cảm giác thủy pháp tu luyện mấy trăm năm, bây giờ lại không tuân theo, kiểu như luyện thuật pháp này bấy lâu mà vẫn không hiểu được nó.

Là long châu?

Cự xà nhìn về phía khối đá dưa hấu khổng lồ ở trên lưng, trong mắt lộ ra vẻ bi thương và tuyệt vọng.

Mấy trăm năm.

Bảo vệ ngươi mấy trăm năm, lại không có chút phản ứng nào với ta, dù ta có làm như thế nào thì tuyệt nhiên cũng không sử dụng được.

Vậy mà đối với tên tiểu tặc này, trực tiếp theo hắn chạy đi không nói, còn trấn áp ta?

Loại thương tâm này, cự xà cảm giác thật muốn khóc.

Nhưng mà long châu không phải là cái quan trọng bây giờ, mạng nhỏ này mới là quan trọng nhất.

Nhìn về phía Liễu Kim.

Trên thân Cự xà, đột nhiên toát ra một cái bóng mờ, đó là một cái con rắn nhỏ màu xanh đen.

"Thượng Tiên, tha mạng."

"Ai? Ngươi có thể nói chuyện?"

Liễu Kim kinh ngạc nhìn về phía con rắn nhỏ trên thân cự xà.

"Bẩm báo Thượng Tiên, tiểu yêu tiềm tu mấy trăm năm, đã thành yêu hồn nguyên thần, có thể giao tiếp bình thường."

Con rắn nhỏ yếu ớt trả lời.

"Cũng có nguyên thần, vậy cái nguyên thần này ăn ngon không?"

Liễu Kim hỏi.

Con rắn nhỏ: ". . ."

"Đinh: Trêu chọc thành công, khống thủy + 99, sát khí + 99."

Lại thu hoạch một đợt nữa.

"Ha ha, ta chỉ đùa chút thôi, đừng sợ, nguyên thần không phải là hồn phách, nào có ăn ngon như thịt ngươi, còn có thể tẩm bổ, chờ ta ăn no rồi, khẳng định thả hồn phách của ngươi đi đầu thai."

Liễu Kim tiếp tục đùa giỡn.

Con rắn nhỏ: ". . ."

"Đinh: Trêu chọc thành công, khống thủy + 99, sát khí + 99."

"Thượng Tiên, tiểu yêu biết sai rồi, cầu Thượng Tiên thương tiếc tiểu yêu tu hành không dễ, thả cho tiểu yêu một con đường sống."

Con rắn nhỏ giận mà không dám nói gì, chỉ có thể khuất nhục cầu xin tha thứ.

"Vậy ngươi vừa rồi còn muốn làm gì? Còn muốn giết ta?"

Liễu Kim phản bác.

Đây không phải là ngươi muốn cướp bảo bối của ta à?

Ngươi còn lý luận?

Con rắn nhỏ trong lòng oán thầm.

"Thượng Tiên, chỉ cần thả cho tiểu yêu một con đường sống, tiểu yêu sẽ theo ngài trăm năm, chỉ cần không sát sinh, làm gì cũng được."

Tiểu xà nhìn vẻ mặt không mấy thiện cảm của Liễu Kim, vẫn cố giữ vẻ mặt đau khổ và tiếp tục nói.

Hả?

Lần này đến phiên Liễu Kim sửng sốt.

Còn tính đi theo nương nhờ vào ta?

Những loại yêu hiện giờ có thể linh hoạt vậy sao?

Sửa: 24-10 buianh210399