Chương 8: Kết thúc sớm

Nhìn chỉ số tăng lên Tiểu Vân thoáng yên tâm, hắn đã làm xong nhiệm vụ hằng ngày liền sử dụng phục hồi trạng thái. Máu liền lên đầy cây, mệt mỏi giảm xuống không.

Có chút yên tâm hơn, Tiểu Vân tiến đến tầng thứ nhất trong tháp. Tầng thứ nhất chỉ là con boss đơn giản, một con khỉ đầu chó. Không sai biệt lắm, Tiểu Vân mất một phút giải quyết nó nhanh gọn lẻ.

Bước lên trên tầng thứ hai, con boss là một cặp thanh xà. Không phải thanh xà bình thường mà chúng có khả năng tấn công rất nhanh, tốc độ thoắt ẩn thoắt hiện, nộc độc chính vô là báo án tử thần. Tiểu Vân cũng không dám chần chừ, hắn liền sử dụng nhược ảnh, tốc độ của hắn như được cộng thêm rất nhiều. Tiểu Vân vừa né tránh linh hoạt đòn tấn công của thanh xà vừa hạ sát thủ được nó.

Tầng này khó hơn đôi chút, hắn mất tới năm phút mới xử lý xong. Tầng thứ ba là một con nhện khổng lồ. Riêng chân của nó bấu vào tưởng đã như muốn đâm thủng tường ra.

Tiểu Vân hắn cũng có chút khó khăn nhưng cũng nhanh chóng kết thúc. Tòa tháp này vốn không phải địa hình khổng lồ có thể chiến đấu. Con nhện không thể di chuyển linh hoạt liền bị hắn chém giết.

Giết qua ba tầng Tiểu Vân nhoáng cái liền lên cấp 65. Bước đến tầng thứ tư, lần này có chút khó khăn đối thủ hắn gặp lại như người sói vậy. Thân hình là người trưởng thành nhưng cả người mọc rất nhiều lông, và đầu là của một con sói. Vừa thấy Tiểu Vân bước lên nó hút dài một tiếng rồi lao tới tấn công.

Đòn tấn công đánh tới lướt nhẹ qua kinh hồng giáp liền khiến kinh hồng giáp ảm đạm, nếu chịu thêm hai đòn khẳng định giáp sẽ hỏng. Tiểu Vân không giám khinh thường liền rút ra vũ khí mới mua từ cửa hàng hệ thống. Một thanh dao găm ngắn, vừa né đòn Tiểu Vân vừa phản kích. Nhưng phản kích cũng không có dễ dàng như vậy. Dao căm đâm tới liền bị móng vuốt giữ chặt lại.

Người sói cực kỳ hung tợn, móng vuốt giữ chặt con dao găm lại. Móng vuốt còn lại thì ghìm chiếc rìu xuống. Chưa hết, hắn còn dùng miệng hung dữ cắn tới khiến Tiểu Vân phải dùng chân đạp mạnh xuống đất lùi về sau.

Không dám do dự nữa, Tiểu Vân hắn liền sử dụng ba mươi điểm mua ba kim châm độc tới tay ngay lập tức. Nhưng mà cũng chưa dùng ngay, lại lần nữa Tiểu Vân chưa kịp áp sát tấn công thì người sói đã nhào lên trước. Người sói qua vài lần chiếm cứ thượng phong cũng không còn kiêng nể gì mà ra móng tấn công.

Mỗi lần móng đánh tới Tiểu Vân lại dùng dao găm đỡ đòn. Tiếng “keng…keng” vang lên không ngừng trong lầu tháp. Tiểu Vân hắn rơi vào thế hạ phong nhưng vẫn có chút tự tin, hắn là đang chờ cơ hội phản kích. Trong tay hắn ba kim độc vẫn chưa tới lúc sử dụng.

Người sói da thịt thật cứng rắn, móng vuốt cũng sắc bén, thân thủ nhanh nhẹn nhưng khiếm khuyết nhất là đầu óc. Không hề có một chút thông mình nào, người sói tấn công được hơn liền đánh tới tấp mà không coi đối thủ ra gì.

Tiểu Vân qua nhiều lần chiến đấu dù kinh hồng giáp bị hỏng nhưng để phát hiện ra điều này thật sự không tệ. Chiến đâu thêm một đoạn thời gian, độ mệt mỏi cũng đẩy lên tới 56 Tiểu Vân hắn mới tìm được cơ hội. Người sói thân hình khổng lồ lại lần nữa bdungf móng vuốt bắt trọn lấy hai vũ khí của Tiểu Vân.

Không bỏ qua cơ hội này, Tiểu Vân hắn buông tay khỏi chiếc rìu. Nhanh như chớp mắt từ trong không gian hệ thống, ba kim độc nằm trong tay hắn. Người sói cũng như phát giác được không ổn liền liên tục lùi lại, nhưng Tiểu Vân vẫn bám theo không ngừng. Vốn dĩ muốn dùng một cây là đủ nhưng người sói giữ khoảng cách như vậy khiến hắn đánh chọn trúng điểm.

Cả ba cây kim độc đều phi ra một lúc. Kim độc không tiếng độc nào đánh tới, người sói dù di chuyển nhưng lại đang không tiếp đòn tấn công của Tiểu Vân cũng vô pháp tránh né.

Ba kim độc xuyên qua lồng ngực, nhìn nọc đẩm thẩm thấu. Người sói cử động chậm dần chậm dần, Tiểu Vân cũng nhân cơ hội đó nhất kích chém đấu xuống.

Người sói ngã xuống, cánh cửa lên tầng thứ năm mở ra. Tiểu Vân hắn cũng không có vội. Hắn liền ngồi xuống nghỉ ngơi đôi chút rồi mới bước lên.

Tầng thư năm Tiểu Vân hắn bước lên lại không hề có thứ gì tên đó, chỉ có giữa bàn để lại một quyển sách.

Nếu theo hắn đoán không sai, tầng thư năm con boss chính là con dơi ở bên ngoài. Còn làm sao con dơi ra ngoài được phải hỏi tòa tháp chứ sao hỏi hắn a. Đến trước mặt bàn, Tiểu Vân nhìn quyển sách một chút rồi cầm lên đọc. Mấy trăm trang đầu đại khái nói về điều chế thuốc độc và giải độc còn phần sau là luyện đan. Không phải Tiểu Vân hắn đọc hết mà là hắn nhìn mục lục liền thấy.

Hắn bây giờ cũng không cần đến những thứ này liền cất vào trong không gian hệ thống.

Đối phó với con dơi kia, hắn vẫn chưa có cách nào. Tiểu Vân đành phải mờ hệ thống lên xem.

Kí chủ : Trần Vân Cấp 65

Nghề : chưa có Mệt mỏi : 38

Danh hiệu : chưa có

Kinh nghiệm : 610

Máu : 620/690

Mana : 690/690

Chủng tộc : Nhân tộc

Sức mạnh : 184 Thông minh : 69

Phản xạ : 114 Nhanh nhẹn : 108

Không chỉ mở mỗi bảng hệ thống thuộc tính hắn còn mở cả cửa hàng ra xem. Tiểu Vân nhìn qua nhìn lại liền chọn mua một chút đồ. Một đôi cung tên màu xanh lá cây, một bộ áo giáp, một khẩu súng lưới. Tiểu Vân hắn tiêu hết trọn vẹn 270 điểm kinh nghiệm để đổi đồ. Cung tên liền khỏi nói cũng biết tác dụng. Bộ áo giáp thay cho kinh hồng giáp vừa bị phá hủy. Còn sung lưới liền chờ cho con dơi bay gần liền kích phát.

Tiểu Vân chuẩn bị xong tất cả liền đi xuống tòa tháp. Hắn vừa mở cửa ra đón chào hắn là một trận cuồng phong ập tới. Không phải gió tự nhiên mà là gió do đôi cánh con dơi tạo thành. Nó vốn đứng trước cửa tòa tháp chờ đợi con mồi. Tiểu Vân đi ra khiến nó có chút bất ngờ liền vung cánh tính bay lên.

Đúng là người tính không bằng trời tính! Tiểu Vân hắn đã nghĩ sẽ phải sử dụng vũ khí ra sao để dụ được con dơi tấn công xuống thì nó đã ở ngay trước mặt.

Dù cuống phong gào thét nhưng Tiểu Vân hắn nhạy bén, lấy từ không gian hệ thống ra súng lưới. Không thể ngắm thật chuẩn nhưng với thân hình to lớn của con dơi hắn ước chừng xong liền bắn. Súng lưới tung ra tóm chặt lấy thân hình của con rơi khiến nó không thể động đậy.

Cánh cổng quái vật lần này vẫn là muốn kết thúc sớm a. Tiểu Vân hắn không chần chừ một giây nào liền ra tay. Khi mà dao găm kết liễu con dơi cũng là lúc trước mặt hắn lại xuất hiện một tầng ánh sáng màu xanh. Tiểu Vân thu thập đồ xong liền bước qua đó.

Lần này hắn đi vào cổng quái vật cũng mất đến ba ngày thời gian. Tiểu Điệp hiểu chuyện hơn cũng không có hỏi gì nhiều. Tiểu Vân nhìn nàng cười cười liền mang theo không ít đồ ăn vào bếp, còn mang sang cả nhà Nam thúc.