Chương 43: Thành giao

Sau một đường kiếm thay đổi toàn bộ tình hình Đại Nam Hoàng Triều liền lấy lại thế công tiến đánh Kinh Ma Thành. Kinh Ma Thành cường giả chính là tu ma giả liền bị một kiếm chém chết. Còn lại đều chỉ có lấy một vị tông sư là Kinh Ma Thành thành chủ liền bị Trần Tân tận lực áp chế.

Quân số không đủ Kinh Ma Thành nào có cơ hội chuyển bại thành thắng liền liên tục bại lui tới khi rút sạch quân. Dù một chiến này không đánh thắng hoàn toàn Kinh Ma Thành nhưng như vậy đã quá đủ.

Đại Nam Hoàng Triều một chiến thành danh.

Mà bức họa Tiểu Vân đưa cho cũng nào có dừng lại ở đó. Theo Tiểu Vân bước ra và Đại Nam Hoàng Triều chiến thắng, từ bức họa tiếp tục ra tới một thứ không ai ngờ tới.

Từ bức họa bay ra một kim long. Kim long thân thể dài tới ba mươi mét vừa bay ra khỏi bức họa liền uốn lượn trên Đại Nam Hoàng Triều ba vòng sau đó liền chuyển mình về bức họa.

Long tộc trên Thiên Linh Giới không phải là không có nhưng mà kim long đại biểu thứ khác. Nhìn tới Kim Long uốn lượn ba vòng sau đó trở về Thanh Long sứ giả liền hô lấy bốn từ : “Khí vận kim long!”

Đúng vậy, kim long đại biểu lấy khí vận kim long! Khí vận chính là thứ hư vô mờ mịt không thể nhìn thấy nhưng mà đại nam hoàng triều khí vận lại chuyển hóa thành một đầu kim long mà còn uốn lượn ba vòng. Điều này đại biểu thứ gì ai cũng không rõ ràng nhưng mà tất cả đều tự hiểu trong lòng. Thiên Linh giới sắp có đại thế biến đổi.

Mà đại nam hoàng triều có khí vận kim long chắc chắn sẽ góp một phần trong đó.

Các thế lực người thăm dò nhìn tới cảnh này cũng lập tức trở về. Chuyện can hệ trọng đại nào có thể không thông báo ngay được.

Trần Tân nhìn kim long uốn lượn cũng chưa hiểu rõ nhưng mà khi gặp thanh long sứ giả nói vậy liền như hiểu ra đôi chút. Nhưng mà theo hắn, thứ che chở Đại Nam hoàng triều không phải khí vận kim long mà chính là Tiểu Vân,

Dù sao chính bức họa này cũng là Tiểu Vân ban tặng.

Không dám chậm chễ, Trần Tân liền cho rút quân cùng với mời tới thanh long sứ giả tiến vào trong. Thanh long sứ giả đã tới tận đây để bảo hộ hoàng triều đương nhiên không thể để người ta đứng ngoài được.

Đại Nam Hoàng Triều một thắng không chỉ thành danh mà còn dẫn theo nhiều hệ lụy sau đó. Đặc biệt là hình ảnh khí vận kim long uốn lượn trên bầu trời đều làm thế lực khác gấp rút một phần.

Khí vận kim long ẩn hiện như vậy nói đại thế chi tranh thật sự sắp mở ra!

Trong chủ trại, Trần Tân ngồi trên chủ vị, bên cạnh liền là Thanh long sứ giả. Bên dưới liền không có lấy một bóng người. Nay trận này đại thắng Trần Tân liền hạ lệnh mở tiệc rượu chiêu đãi quân nên người người đều đi chuẩn bị. Kèm theo chuyện bàn giữa Trần Tân và thanh long sứ giả cũng không phải ai cũng có thê ngồi nghe.

Thanh long sứ giả nhìn bức họa Trần Tân cầm, ánh mắt cực kỳ nghi hoặc hỏi nói : “Không biết Trần quốc chủ có thể cho ta mượn lấy bức họa nhìn qua một lần.”

Nghe thanh long sứ giả hỏi Trần Tân đương nhiên đáp ứng. Dù sao hắn đã tìm hiểu qua vị này. Thanh long sứ giả thật không tồi chút nào, hắn chính là một người từ thế giới nhỏ bé phi thăng lên. Nói về hoàn cảnh xuất thân chính là như bọn hắn.

Kèm theo thanh long sứ giả hành vi luôn cao cao tại thượng chưa từng ức hiếp người yếu hơn, mà bảo vệ các thế lực phi thăng cũng không phải nhiệm vụ bắt buộc. Nhưng mà thanh long sứ giả vẫn nhận. Như vậy đã quá đủ để nói lên nhân phẩm. Bây giờ chỉ là bức họa cũng không cho xem càng là không thể nào.

Trần Tân liền đưa bức họa sang cho thanh long sứ giả. Đón nhận lấy bức họa thanh long sứ giả liền tỉ mỉ xem xét, hắn nào dám mở ra nhìn bên trong. Dù sao bên trong hắn vẫn kiêng kị thiếu niên kia kèm theo khí vận kim long cũng không phải đồ hắn có thể đụng.

Nhìn quan sát bên ngoài thanh long sứ giả gương mặt dần biến sắc, trao trả cho Trần Tân bức họa kèm theo lời nói cực kỳ nghiêm trọng : “Trần quốc chủ, ngươi bức họa này nên giữ cẩn thận.”

Nghe tới lời này Trần Tân đương nhiên gật đầu. Không cần thanh long sứ giả nói, hắn cũng hết mực giữ cẩn thận. Chỉ là hắn vẫn tò mò hỏi lại : “Vì sao a?”

Thanh long sứ giả liền nhìn hắn cẩn thận nói : “Nếu ta đoán không nhầm đây chính là vô giá bảo bối Sơn Hà Xã Tắc Đồ.”

“Thứ này không những công thủ vẹn toàn còn trấn quốc khí vận liền cũng vô song.”

“Trần quốc chủ, ngươi có bực này bảo vật liền là không biết bao nhiêu phúc phận đâu.”

Nghe thanh long sứ giả lời nói Trần Tân vô ý nuốt một ngụm nước bọt. Tiểu Vân xuất phẩm như thế kinh khủng a. Hắn bao đầu đưa đồ này lên làm chí bảo cũng vì nó có khả năng ra một kiếm của Tiểu Vân mà thôi. Nào ngờ nghe được thanh long sứ giả lời nói hắn mới biết thứ này quý giá.

Chính là thanh long sứ giả còn khẳng định vô giá bảo bối liền chắn chắn vô giá bảo bối.

Trần Tân liền quay sang nói : “Cảm tạ.”

Cảm ơn một lời cũng nào có gì to tát. Nếu không có thanh long sứ giả hắn còn không biết bảo bối này ra sao quý giá a?

Thanh long sứ giả đương nhiên gật đầu đón nhận. Hắn uống lấy một ngụm trà liền tiếp tục nói : “Ta mạo muội hỏi một chút, Trần quốc chủ ngươi bức họa này từ đâu mà có a?”

Không xác định được bức họa cấp độ bảo vật thì thôi. Xác định xong liền giật mình. Chính là ở Thiên Linh giới bảo vật cấp độ này cũng không có lấy một hai cái, thế mà bây giờ một thế lực vừa phi thăng liền cầm trong tay một vô giá bảo vật. Điều này làm thanh long sứ giả cực kỳ tò mò.

Trần Tân nghe câu hỏi này có chút không biết trả lời ra sao. Đối với vị thanh long sứ giả này hắn hảo cảm thật sự rất tốt. Biết những việc thanh long sứ giả đã làm hắn càng cảm giác quý mến lớn. Chỉ là việc này hệ trọng hắn cũng khó nói.

Nhìn Trần Tân nét mặt thanh long sứ giả liền đệm lời : “Nếu Trần quốc chủ không tiện nói cũng không sao. Dù sao ai cũng có bí mật.”

Nghe lời này Trần Tân mới là thả xuống một nhọc khí nói : “Cũng không phải là bí mật gì, chỉ là chuyện này ta cũng không biết vị kia có hay không thích danh tiếng truyền ra ngoài.”

Thanh long sứ giả nghe đến đây cười cười nói : “Trần quốc chủ yên tâm, ta liền không nói ra ngoài cho ai.”

Trần Tân nghe vậy liền gật đầu : “Bức họa này ta được Đại Nam Hoàng Triều thủ hộ thần ban tặng. Vị này không thích ồn ào nên ẩn cư, chính vì thế nên không ai biết tới nhiều.”

Thanh long sứ giả đôi mắt chợt như được đốt sáng lên, đại nam hoàng triều thật có như thế cường giả ? Chính là hắn cũng muốn diện kiến một lần đây. Nghĩ trong đầu vậy, thanh long sứ giả liền hỏi : “Cái kia có thể cho ta thấy dung mạo một lần?”

Trần Tân nghe câu hỏi có chút im lặng. Sau đó hắn cũng liền gật đầu nói : “Cũng là có thể nhưng mà vị kia ẩn cư sống như người phàm, thanh long sứ giả tới liền đừng thể hiện ra thứ gì.”

Trần Tân hắn cũng lo lắng Tiểu Vân không bằng lòng. Nhưng mà nghĩ đến thanh long sứ giả hành vi quang minh chính đại, lại là con người tốt. Thanh long sứ giả tới hắn là cũng sẽ không ảnh hưởng gì đi ?

Được Trần Tân đồng ý, thanh long sứ giả liền nói : “Được, ta sẽ không để lộ thứ gì. Mà hôm nào có thể tiến đến thăm vị kia ?”

“Đợi ta dọn xong Kinh Ma Thành tàn quân lại tính tiếp.” Trần Tân câu nói rơi xuống liền được thanh long sứ giả ủng hộ nói : “Đã như vậy ta liền giúp Đại Nam Hoàng Triều một tay.”

Thanh long sứ giả đồng ý giúp liền không gì tốt hơn, Trần Tân nào ngu đi từ chối, hắn liền nói : “Đã vậy thành giao.”

Nay đi ăn cưới về say quá mà vẫn cố lên chương cho ae nên hơi ngắn, mn đọc thông cảm.