Chương 170: Đại chiến nổ ra

Trở lại với thế giới thực, khi Tiểu Vân hắn quay lại đây cũng là lúc Hoàng Thiên Tông đang nổ ra đại chiến. Ma Tuyền Tông đã kéo quân đến đánh cực kỳ nhanh chóng. Tiểu Vân hắn rơi vào mộng cảnh là đại chiến đã nổ ra rồi.

Hoàng Thiên Tông lão tổ sử dụng đan dược nâng cao tu vi lên thêm một bậc mới có thể kéo lấy Ma Tuyền Tông tông chủ sang một nơi đại chiến. Hai bên đều là Ngộ đạo cấp cường giả chiến đấu khủng khiếp không cần phải nói nhiều thêm. Nếu như chiến đấu ở Hoàng Thiên Tông có lẽ Hoàng Thiên Tông bây giờ đã là một bãi chiến trường không còn lại gì rồi a.

Hoàng Thiên Tông tông chủ dẫn đầu Hoàng Thiên Tông người mới có thể cùng Ma Tuyền Tông kéo lấy lại một chút thời gian. Nhưng mà tất cả đều trở nên vô dụng nếu lão tổ bọn hắn thua trận. Thời gian càng trôi thêm hai bên người ngã xuống đã không ít, ở Hoàng Thiên Tông máu chảy xuống đã càng nhiều. Nếu thêm một cơn mưa nữa máu liền sẽ chảy thành sông a.

Bích Dao gương mặt hay bộ giáp đều đã có vấy lên, trên kiếm đã có từng giọt máu chảy xuống. Đối diện với Ma Tuyền Tông hung hãn như vậy chẳng còn cách nào ngoài đánh giết đến chiến thắng cả. Cho dù cảnh giới thấp hơn là luyện khí kì cũng tạo thành trận pháp chiến đấu cùng tông môn.

Hoàng Thiên Tông thế trận vốn dĩ đang không ổn nhưng đột nhiên xuất hiện một nữ tử. Nàng như một cơn sóng lớn đến đâu liền thấy Ma Tuyền Tông người bị đánh dạt đến đó. Nữ tử này không ai khác mà chính là Thiên Mị.

Thiên Mị nàng lấy tốc độ nhanh nhất đến Hoàng Thiên Tông trợ trận. Cũng may nàng đến còn kịp, nếu chậm thêm chút nữa tình hình thật sự không ổn. Thiên Mị cũng không có che giấu thực lực, Hóa Thần khí tức tỏa ra mạnh mẽ áp chế nhiều đại quân.

“Hồ Ma ?” Lâm Nhất Chỉ hay các trưởng lão nhìn đến Thiên Mị đều là tự hỏi trong đầu.

Thiên Mị nàng ở Yêu Quốc vang danh ai cũng biết đến. Thiên kiêu xuất sắc của thế hệ này, Hồ Ma còn có tới tin đồn đã vượt qua cửu thiên kiếp, chiến lực, nhan sắc đều cực kỳ xuất chúng. Nhưng mà quan trọng hơn, nàng còn là Hồ tộc tộc trưởng. Hồ tộc cùng với Hoàng Thiên Tông không thân thích, Hồ Ma cũng càng như thế. Thế nhưng bây giờ vì sao nàng lại đến đây a ? Mà nàng đến còn giúp Hoàng Thiên Tông kéo lại thế trận lớn.

“Là vì công tử sao ?” Bích Dao nhìn đến Thiên Mị trong đầu liền nhảy ra hình ảnh. Hồ Ma cùng vị kia quan hệ ra sao không ai biết rõ nhưng mà có thể gọi tên thật Hồ Ma là Mị Nhi liền quan hệ không đơn giản. Nếu Hồ Ma nàng đến đây vì vị kia thật thì an nguy của Hoàng Thiên Tông không phải lo nữa a.

Trận chiến tiếp tục diễn ra, các trưởng lão bây giờ cũng nào có ở trên đỉnh núi của mình bày ra thế trận nữa. Ma Tuyền Tông đánh thẳng lên tổng điện, toàn bộ trưởng lão tông chủ đều ở đây phòng thủ. Đệ tử liền chiến đấu ở bên dưới. Trận chiến trên núi hay dưới núi đều một mất một còn, trưởng lão bây giờ cũng có người ngã xuống, có người thân thể không còn nguyên vẹn nữa. Có người thương thế còn khắp người mình.

Đệ tử cũng càng là như thế. Trận chiến diễn ra nhưng ai cũng nhìn thấy được Hoàng Thiên Tông kết cục, chưa cần vị Tông Chủ kia quay lại thì với lực lượng này Hoàng Thiên Tông đã không trụ nổi rồi. Yêu Quốc từ này sợ rằng sẽ không còn Hoàng Thiên Tông tên.

Tình thế đã khó còn diễn biến thêm khó hơn. Đột nhiên, giữa không trung Hoàng Thiên Tông vang vọng một tiếng cười lớn. Ngay sau đó trên bầu trời liền xuất hiện một nam tử cường tráng, hắn chính là Ma Tuyền Tông tông chủ. Nụ cười này của Ma Tuyền Tông tông chủ như đã khẳng định thắng lợi lần này vậy. Hoàng Thiên Tông từ nay thật sự muốn bị xóa tên.

Thiên Mị nàng nhìn cảnh này cũng chỉ biết im lặng. Nàng cũng là sức người có hạn, mặc dù chưa ra hết khả năng nhưng đối đầu với Ngộ đạo là một đẳng cấp khác, nàng dù là Hợp Thể cảnh Đại Năng cũng chưa thể đối đầu được a.

Mà Ma Tuyền Tông tông chủ vừa đến liền phô trương ra khí thế Ngộ đạo mạnh mẽ. Ma Tuyền Tông tông chủ đến mà lão tổ bọn hắn không thấy đâu thì ai cũng hiểu chuyện gì đã xảy ra. Hoàng Thiên Tông số thật sự tận rồi sao ?

Nhưng mà đột nhiên bầu trời cũng xuất hiện tới thêm một người khác, người này mặc y phục trắng bồng bềnh, dáng người thon gọn, cả bộ y phục trắng nhẹ nhàng đung đưa theo gió, nhìn tới người này thật sự giống một trích tiên hạ phàm.

“Công tử ra rồi.” Thiên Mị nhìn đến Tiểu Vân liền mỉm cười nhẹ nhõm. Cửu vĩ hồ trạng thái lập tức được thu lại.

Bích Dao tay cầm cây kiếm cũng thả lỏng hơn. Cả người nàng như không còn chút sức lực nào nhưng vẫn cố chiến đấu vậy nhìn thấy Tiểu Vân nàng thả lỏng chút cơ thể liền muốn nghiêng rồi. Dù sao nàng cũng mới trị thương khỏi cũng không thể như trước kia sinh long hoạt hổ được.

“Vị kia đến rồi a.” Lâm Nhất Chỉ trong lòng nhẹ nhàng. Sư đệ liền chọn đúng người rồi a. Ban đầu hắn còn tưởng vị này học xong Hoàng Thiên Tông công pháp liền cuốn gói chạy mất. Chiến đấu từ đầu đến cuối đều không thấy mặt. Nhưng giờ nhìn đến vị này liền yên tâm rồi.

Tiểu Vân hắn đến ánh mắt nhẹ nhàng nhìn xuống Thiên Mị cùng Bích Dao. Hai nàng cũng không nhận đến thương thế nặng, trên mặt mang theo những vết máu, mái tóc có phần lộn xộn nhưng vẫn không thể che đi vẻ đẹp của hai nàng. “Được rồi hai đạo lữ không sao liền yên tâm.” Câu này chính là của hệ thống tự nói cho mình nghe.

“Ồ ? Hoàng Thiên Tông đệ tử có người dám lên đây sao ?” Ma Tuyền Tông tông chủ Lộc Đình nhìn Tiểu Vân tướng mạo tuổi tác liền tò mò hỏi dò. Ở trên đỉnh núi là nơi các trưởng lão chiến đấu đã không có một bóng đệ tử nào, thế nên trên không trung cũng không thể xuất hiện một đệ tử nào cả. Thế nhưng giờ đột nhiên lại tới đây một vị ? Khá lắm a !

Tiểu Vân hắn vẫn im lặng không nói gì, ánh mắt nhìn đến Lộc Đình. Ánh mắt Tiểu Vân rơi xuống thân Lộc Đình hẳn cả người như nổi lên gai ốc, linh lực không tự chủ mà phòng hộ. Cảm giác ban nãy Lộc Đình hắn như bị một con quái vật đáng sợ nào đó nhìn tới vậy. Cả người như rơi vào hầm băng không khỏi lạnh giá.

Lộc Đình ánh mắt cũng khóa chặt lại Tiểu Vân nói : “Có bản lĩnh a, ngươi quỳ xuống dập đầu ba cái ta liền tha chết cho ngươi, nếu tư chất không tồi liền có thể nhận ngươi vào tông.” Lộc Đình hắn vẫn không biết hắn đang đối diện với dạng nào quái vật mới có thể nói như vậy. Nếu cho hắn xem trước tương lai một phút sau có lẽ hắn đã cong đuôi chạy trốn.

“Ngươi quá nhiều lời !” Tiểu Vân hắn ánh mắt khóa chặt lại Lộc Đình cùng câu nói rơi xuống không khác gì một lời phán tử hình cả.

Lộc Đình hắn chưa kịp rõ ràng thứ gì liền thấy trên bầu trời đột nhiên xuất hiện rất nhiều kiếm. Kiếm trên bầu trời đang lấy tốc độ đáng sợ mà tăng lên. Ban đầu chỉ một nhưng sau đó liền tăng lên càng lúc càng nhiều. Bây giờ đã đến hàng vạn cây kiếm rồi a. Lộc Đình hắn vô ý nuốt xuống ngụm nước miếng.

Hắn cũng không chậm chễ chút nào. Hoàng cấp ngộ đạo pháp lập tức được sử dụng, đi theo Hoàng Cấp ngộ đạo pháp còn có ba chiêu thức được tạo thành đi cùng để đối đầu với Tiểu Vân chiêu thức.

Hai bên cũng dần tạo thành chính mình sát chiêu. Trên bầu trời, kiếm như đạt đến số lượng nhất định bắt đầu tự gộp với nhau lại thành một thanh đao cực kỳ lớn. Cảm giác như thanh đao này chém lên có thể xé rách bầu trời ra vậy.

“Đoạn Ngục Đao.” Bích Dao nàng không nhịn nổi mà hô lên thành tiếng. Ban đầu nàng còn tưởng công tử cảm ngộ hơn nàng một chút nhưng giờ là cách biệt cả bầu trời. Công tử cảm ngộ ra Đoạn Ngục Đao hoàn chỉnh a.

“Đoạn Ngục Đao tái hiện thế gian.” Lâm Nhất Chỉ mỉm cười, cả người nhẹ nhàng nói.

Những trưởng lão đệ tử hay những người ở xa quan chiến đều vô ý nuốt xuống ngụm nước. Đoạn Ngục Đao bao năm biến mất giờ lại tái hiện thế gian, mà Đoạn Ngục Đao này uy lực thật sự đáng sợ. Cảm tưởng như Đoạn Ngục Đao này có thể chém toàn bộ thế gian này vậy.

“Diệt !” Tiểu Vân hai ngón tay hướng thẳng đến Lộc Đình buông lời nói. Câu nói rơi xuống cũng là lúc Đoạn Ngục Đao chém xuống. Đoạn Ngục Đao chém xuống cũng đồng thời là lúc Hoàng cấp ngộ đạo và các chiêu thức khác cùng lên tranh phong.