Chương 128: Ta là Hồ Thiên Mị !

Thiên Mị nàng chỉ đơn giản một động tác nhưng mà lại khiến cả sàn đấu lần nữa rơi vào im lặng !

“Ta là Hồ Thiên Mị !”

Câu nói rơi xuống còn khiến không gian nơi đây rơi vào im lặng hết. Ban đầu im lặng có thể do Thiên Mị nhan sắc quá mức xuất sắc. Lần này im lặng bởi vì họ của nàng. Họ của nàng lại là họ “Hồ.”

Ở tu tiên giới liền có tu tiên giới đặc trưng chính là một đại tộc thường sẽ chỉ theo một họ, kể cả dòng chính hay các dòng phụ đều là như thế. Giống như tu tiên giới tộc lớn cũng liền sẽ mang một họ như Trần, Hoàng Thiên, Hắc hay Thẩm vậy. Thiên Mị nàng mang họ Hồ này liền đã nói lên tất cả. Chính là nàng là Hồ tộc một mạch.

Hồ tộc có nhiều chi không rõ là dòng chính hay các chi phụ nhưng họ Hồ liền là Hồ tộc rồi a. Nếu như Thiên Mị không phải họ Hồ mà học được công pháp còn có rất nhiều giải thích nhưng mà bây giờ liền rơi vào thế khó rồi a. Là Hồ tộc một mạch có công pháp không giao ra Hồ tộc liền có nhiều thứ để áp dụng lên Thiên Mị lắm.

Quả nhiên theo mọi người dự đoán, Thiên Mị vừa lộ ra họ Hồ liền đã thấy vị Hóa Thần kia nhìn xuống nàng hỏi :

“Ồ, ngươi là Hồ tộc người ?”

“Đúng vậy.” Thiên Mị nàng bình thản trả lời.

“Ngươi là Hồ tộc dòng nào ?”

Thiên Mị nàng không lộ ra thân phận vừa thôi một khi lộ ra liền không ngừng nhận đến câu hỏi liên tục. Đối với vị kia Hóa Thần gặng hỏi Thiên Mị nàng vẫn như vậy điềm tĩnh đáp : “Ta thuộc Hồ tộc dòng chính.”

“Hồ Tộc dòng chính? ” Nghe đến câu này Hồ Tộc ba vị Hóa Thần, Hồ Tiên và các vị Hồ tộc ở đây đều im lặng. Hồ tộc dòng chính ? Hồ tộc dòng chính cực kỳ ít người, cả một dòng chính liền chưa đến năm trăm người mà thôi. So với những chi phụ chỉ là con số nhỏ, nhưng mà chất lượng hơn số lượng a. Những người ở dòng chính đều sở hữu huyết mạch, công pháp, thiên tài địa bảo nên cảnh giới và tư chất đều cực kỳ tốt.

Chính vì số lượng ít ỏi như thế nên Hồ tộc liền kiểm soát được chi chính thành viên mà trong đó không có ai là Hồ Thiên Mị cả. Thế mà người này lại xưng là dòng chính ?

Vốn dĩ Hồ Tiên nàng còn nghĩ Hồ Thiên Mị này là một dòng phụ vượt trội muốn đánh bại nàng dòng chính để lấy danh tiếng cũng như chen cho chi của mình vào dòng chính nhưng mà lại không ngờ Hồ Thiên Mị này là dòng chính của Hồ tộc a ?

Mà Hồ tộc có người xuất sắc như vậy nàng không biết sao ? Hồ tộc sẽ không biết sao ? Thế nhưng mà vị này lại nói như vậy…Hồ Thiên Mị này rốt cuộc là ai a ?

Hồ Thiên Mị thân phận như chỉ mới được vén lên một nửa tấm màn còn lại rơi vào bế tắc. Vị kia Hóa Thần càng nhìn chằm chằm Thiên Mị gặng hỏi thêm : “Ngươi tự nhận là Hồ tộc dòng chính ? Như không phải ngươi có biết tội ?”

Nghe đến lời này Thiên Mị nàng chỉ cười mỉm chưa vội đáp. Rõ ràng là Hồ Tộc dòng chính, thân phận còn không hề nhỏ thế nhưng mà khi trở về quy tông nhận tổ lại bị cản trở đến mức này. Thiên Mị nàng lúc này cũng chỉ có thể mở một nụ cười đắng chát mà thôi.

“Ta chính là Hồ tộc dòng chính. Lần này trở về liền muốn đòi một cái công đạo năm xưa.” Thiên Mị nàng nói đến đây lại không giấu diếm thêm gì. Ánh mắt nàng nhìn đến Hồ Tiên như nảy lửa hơn bao giờ hết. Tựa như nàng nhìn vào Hồ Tiên lúc này đều nhìn thấy tất cả hận thù năm xưa vậy.

Nhưng mà với ánh mắt của Thiên Mị cũng không đả động được Hồ Tiên một chút nào cả. Hồ Tiên ánh mắt chỉ lướt qua một vòng cười cượt sau đó liền không thèm để ý đến Thiên Mị.

Đối với Hồ Tiên thái độ Thiên Mị cũng không quan tâm nhiều. Đợi thêm chút nữa nàng liền bắt Hồ Tiên trả đủ mà thôi. Vị kia Hóa Thần nghe Thiên Mị nói đến đấy như có điều suy nghĩ lại không thèm để ý là bao. Người này trên thân có mang Hồ tộc tuyệt học như có thể đóng góp vào Hồ tộc liền có thể cho nhập vào Hồ tộc dòng chính cũng không phải không được. Còn mối thù năm xưa ? Thì tính sao ? Về đây chẳng phải muốn quy nhận tông tổ, được vào Hồ tộc dòng chính liền đủ thỏa mãn ngươi nguyện ước rồi a.

“Tốt, ngươi là Hồ tộc chi nào cũng được như hôm nay có thể đánh thắng Thiên Kiêu nơi đây liền nói sau.”

Thiên Mị đối với lời này cũng không có để lọt vào tai. Ánh mắt nàng đảo xung quanh một vòng, các thiên kiêu nhìn đến ánh mắt nàng lại như có phần tránh né. Một vòng lướt qua Thiên Mị mới nhìn thẳng vào Hắc Long Tộc vị kia và Hồ Tiên cùng nói : “Các ngươi hai cái cùng xuống đi.”

Hồ Tiên nàng chưa động nhưng bên kia Hắc Long tộc vị kia lại thở dài một hơi nói : “Đúng là tuổi trẻ háu chiến a, đã ngươi như vậy nông nổi để ta chiều ngươi một hai chiêu.”

Câu nói vừa dứt liền thấy Hắc Long tộc vị kia trực tiếp nhảy xuống sàn đấu, Hắc Tuấn không nói đến lời thứ hai liền đã trực tiếp ra tay. Thân phận của hắn ở đây liền đã quá rõ ràng không cần phải nhắc lại. Ba trăm năm trước Yêu Tộc Đệ Nhất Nguyên Anh, hắn dùng ba trăm năm thời gian tích lũy không phải không thể đột phá Hóa Thần mà vẫn là chờ một thời cơ để đột phá Hóa Thần mà thôi.

Thế nên so về tuổi tác, Thiên Mị trong mắt hắn thật sự đúng là tuổi trẻ máu chiến a. Thiên Mị nàng cũng không có để ý đến hai chữ tuổi tác này. Trong tu tiên giới quan trong nhất liền là cảnh giới. Như ngươi tuổi tác lớn cảnh giới không đủ vẫn sẽ bị tiểu bối không để vào mắt là chuyện bình thường a.

Hắc Tuấn ra tay Thiên Mị cũng đồng lúc ra tay. Hắc Tuấn vừa xuống sàn đấu liền đã hiển hóa cả một cánh tay như một bàn tay của một Hắc Long khổng lồ bao bọc bởi lớp giáp màu đen tấn công đến Thiên Mị.

Như nhìn mắt thường so sánh Thiên Mị lại có phần yếu ớt rất nhiều nhưng mà Thiên Mị lại cực kỳ nhanh nhẹn, mỗi chiêu thức đổ đến nàng đều có thể né tránh một cách cực kỳ dễ dàng.

Thiên Mị nhanh thì Hắc Tuấn càng nhanh. Hắn ba trăm năm tích lũy đương nhiên so với người khác càng kinh khủng. Hắc Tuấn cuối cùng liền đưa Thiên Mị vào thế khó, thời gian không lâu Hắc Tuấn liền đã đuổi kịp Thiên Mị. Cả một bàn tay khổng lồ mang theo sức mạnh kinh khủng hướng đến Thiên Mị đánh.

Đối diện với đòn này, Thiên Mị nàng cũng không dùng đến một chút nào để phòng thủ cả. Đôi mắt nàng nhìn vào chiêu thức cực kỳ bình tĩnh không nhấc lên một chút gợn sóng nào. Cảm tưởng như nàng đứng trước đòn này liền đã bất lực không thể đánh trả vậy.

Nhưng mà giây tiếp theo, Thiên Mị nàng động, động tác cực kỳ đơn giản. Đối chiến với đòn này của Hắc Tuấn Thiên Mị nàng lại chỉ giơ lên bàn tay phải đối chiến. So với một cánh tay đã được Hắc Long hóa của Hắc Tuấn thì cánh tay thon dài, ngọc ngà của Thiên Mị lộ ra ảm đạm nhỏ bé hơn rất nhiều.

Thiên Mị nàng đối đầu với Hắc Tuấn không khác gì trứng trọi đá vậy hoàn toàn không thể chiến thắng. Đó là suy nghĩ của mọi người như vậy nhưng mà sự thật lại khác.

Thiên Mị nàng thế mà lại lấy một bàn tay ngăn cản Hắc Tuấn thành công.

Hai sức lực va chạm khiến không gian xung quanh bị tác động cực mạnh đến mức gần như sắp bị bóp nát. Đây chỉ là Hắc Tuấn lực công kích và Thiên Mị đỡ đòn mà thôi nhưng nếu mà là Thiên Mị cùng ra tay thì sao a ? Khó ai mà dám tưởng tượng nổi, người này thế mà lấy cánh tay đỡ đòn của một cánh tay đã Hắc Long hóa.

Khó nói…sau khi không được Hồ tộc thừa nhận liền đâm ra chán trường chiến đấu ?

Nhưng mà kết quả lại không ai ngờ đến được. Hắc Tuấn bàn tay va chạm với Thiên Mị thế mà nhận lại thụ thương lùi xuống vài bước. Cánh tay Hắc Long hóa cũng theo va chạm mà trực tiếp vỡ tan.

Còn Thiên Mị nàng dưới đòn công kích lại hoàn toàn bình thường. Thiên Mị nàng còn không có một chút giấu hiệu của thương tổn nào cả. Nhưng mà nhìn điều này ai có thể tin được a ? Hắc Long tộc hiển hóa Hắc Long thân thế mà công kích vào người này không thấm chút nào ? Mà Hắc Long thân còn bị đánh tan…đây là điều khó tin nhất.

Mà vị kia còn là Nguyên Anh Đứng Đầu ba trăm năm trước. Mọi người càng nghĩ càng rơi vào bế tắc không hiểu vì sao được, chỉ riêng Thanh Tiên và Y Tiên lại mỉm cười. Hai nàng đối với Thiên Mị ban nãy cũng đã lí giải được. Khó trách vì sao Thiên Mị lại kiên trì dưới sự đau đớn khi Phượng Hoàng tiền bối làm như vậy…nguyên lai tất cả là cho ngày hôm nay.