Khi mà tất cả ánh mắt đổ dồn lên Phượng Hoàng đang rực lửa trên bầu trời kia thì cũng là lúc Phượng Hoàng động. Từ khi xuất hiện tới giờ thời gian mới chỉ trôi qua vài giây mà thôi nhưng mà sự xuất hiện động lòng người như vậy khiến người ta cảm giác thời gian trôi có chút nhanh chóng.
Phượng Hoàng chặn lại hai phương đòn đánh tới sau đó mới thi triển thế công. Từ đôi cánh của nó một đoàn lửa hướng thẳng đến Yêu Thần công kích. Đối với ba trăm sinh linh của cấm địa Phượng Hoàng nó cũng không có lạm sát. Ba trăm người này dù sao cũng có sinh mạng nó mới không thèm giết vô cớ. Đương nhiên không phải nó nhân từ mà là mệnh lệnh từ chủ nhân.
Mà cũng không phải từ Tiểu Vân đâu a, nếu hắn được quyết định hắn liền cho giết sạch nhưng mà hắn cũng không thể quyết mà là từ hệ thống. Nói đúng hơn quyết định cho phượng hoàng cứu người này cũng là từ hệ thống mà ra. Vốn dĩ khi hai đường công kích đánh xuống hắn đã chuẩn bị xé rách hư không mà trốn đi rồi nhưng mà đột nhiên khung xanh quen thuộc của hệ thống lại lần nữa xuất hiện.
Trên khung xanh quen thuộc ấy ghi lấy hai chữ : “Nhiệm Vụ...” Nếu là nhiệm vụ hằng ngày liền không tính nhưng nhiệm vụ này thưởng một cái liền là mười cấp. Hệ thống đại gia như thế sao Tiểu Vân hắn có thể từ chối nhiệm vụ được.
Nhiệm vụ hệ thống đưa ra chính là sử dụng tới Phượng Hoàng diệt đi Yêu Thần.
Đúng vậy, nhiệm vụ chính là ngắn gọn như thế không ghi tới ba trăm sinh linh của cấm địa kia càng không ghi tới người bên dưới. Thế nên khi Tiểu Vân hắn để phượng hoàng ra trận liền chỉ đơn giản dặn dò ba trăm người kia liền đuổi đi a. Nếu không khi diệt đi Yêu Thần phượng hoàng liền trở về ba trăm người đó liền tiếp tục thì phiền toái.
Chính vì như thế, đối với ba trăm sinh linh của cấm địa Phượng Hoàng không lạm sát nhưng mà nó đối với ba trăm sinh linh dùng tới ánh mắt đe dọa. Một trong tam đại thần thú dùng tới ánh mắt tử thần nhìn tới cho dù có đạt đến cấp độ Tiên cũng là run sợ nói chi đây cao nhất chỉ mới là Hợp Thể.
Lần này không cần Huyết Đằng nam tử chỉ huy một câu nào cả ba trăm sinh linh liền tự biết rút lui. Cả một đoàn người đi đến thì từ từ tạo ra uy nghiêm và áp lực cho người khác nhưng mà khi rút lui lại là lấy tốc độ bàn thờ rút lui không ai kịp quan sát.
Phượng hoàng xong việc liền cả người khổng lồ lập tức biến mất giữa không trung. Đúng vậy, phượng hoàng đã hiển hóa ra bản thể nhưng ngay lập tức liền có thể biến mất giữa không trung. Trên bầu trời năm giây trước vốn là thế công của ba trăm người và một đường linh lực cực đại. Nhưng mà năm giây sau liền khác, năm giây sau trên bầu trời nào còn lại một cái gì.
Yêu Thần đúng là kinh khủng nhưng dưới mí mắt của Phượng Hoàng lại chả để vào đâu. Một đoàn lửa từ đôi cánh đi ra đã đủ thiêu rụi không còn xót lại gì, ba trăm người càng khỏi nói dù chỉ vài giây nhưng đã biến mất không còn tung tích.
Phượng hoàng xuất hiện và biến mất quá mức nhanh chóng khiến đoàn người còn chưa kịp phản ứng kịp thời. Những người bên dưới có chút đơ ra vài giây sau đó bùng lên tiếng hoan hô cho sự sống.
Cảm giác cái chết và sự sống cách biệt gần như thế thật sự khiến người ta càng trở nên trân quý mạng sống của mình. Không chỉ những người bên dưới hoan hô bên trên các vị tiền bối cũng không kìm được mình mà bắt tay chúc mừng.
Đến bây giờ cũng nào có phân biệt ma đạo, tu tiên hay yêu quốc nữa được sống đã là trên hết. Thậm chí có tu tiên giả vì sự thoát khỏi cái chết quay ra ôm chầm lấy người bên cạnh cũng không để ý đó lại là một người của yêu quốc.
Nhưng mà Phượng Hoàng biến mất như thế vẫn để trong lòng mọi người một dấu hỏi chấm cực kỳ lớn. Một thần thú, một cứu tinh của mọi người mà không thèm để lại một cái gì khiến người ta có chút khó hiểu nhưng mà mọi người liền chỉ lưu giữ lại nó dáng vẻ sau đó liền ăn mừng trong hạnh phúc.
Nguy cơ lần này đi qua cũng là báo hiệu kết thúc của Đại Hội lần này. Không cần tới Huyết Liên Tử nàng lên tiếng thì bên dưới đoàn người đã tự tan. Lần này nơi đây có nguy cơ quá mức lớn bọn hắn cũng không có ở lại thêm.
Cả một đại hội nhiều như vậy bắt đầu dần tan dần, người cuối cùng rời đi cũng là lúc đại hội lần này kết thúc.
Đại hội lần này đúng là chưa tìm ra được ai mới là Tam Giới đệ nhất thiên kiêu nhưng lại tìm ra được một bán Thiên Đạo trúc cơ, sự xuất hiện của một thần thú và quan trọng hơn là cảm nhận rõ Thất Đại Cấm Địa nguy hiểm ra sao. Thất Đại Cấm Địa mới là nguy cơ hàng đầu phải diệt trừ chứ không phải đấu đá nội bộ lẫn nhau a.
Đại hội kết thúc Thiên Cung cung chủ hắn cũng không thể yên ổn rời đi. Kế hoạch của hắn đúng là hoàn mỹ nhưng đó chỉ có thể che mắt cùng cảnh giới đổ xuống mà thôi ba vị Đại Thừa lại là một ngoại lệ. Mặc dù như thế nhưng mà ba vị này cũng không có làm gì Thiên Cung cung chủ cả, đằng sau Thiên Cung cung chủ vẫn còn lão quái vật kinh khủng lắm bọn hắn không thể tùy tiện được.
Thiên Cung cung chủ đúng là không phải chịu tội nhưng mà Thiên Cung độ uy tín ở tu tiên giới cũng sẽ giảm bớt một phần. Độ uy tín kia cũng không gây ảnh hưởng gì lớn nhưng ít nhất cũng sẽ khiến Thiên Cung càng khó đạt được mục đích thống nhất tu tiên giới.
Đại hội đúng là tan nhưng mà dư âm vẫn còn kéo dài. Bên ngoài những người đi ra cũng nào có âm thầm đi ra thôi a ? Chuyện hôm nay xảy ra đủ để hắn thể hiện kể với con cháu ba đời sau. Giống như kể tới ta đối diện với ba trăm cấm địa lão quái vật nhưng vẫn có thể sống sót đi a. Hay là ta được tận mắt chứng kiến thần thú Phượng Hoàng hiện thân...
Chỉ cần một diễn biến trong hôm nay cũng đủ để hắn thoải mái kể chuyện rất nhiều. Cũng có nhiều người không lựa chọn trở về đại lâu mà trực tiếp trở về. Hồng Yên Thành đã mất đi đại trận ở lại nơi đây cũng không có an toàn mà vừa đúng đại hội kết thúc trở về cũng liền thuận tiện.
Cứ như thế, câu chuyện diễn ra ở đại hội cũng theo những bước chân người rời đi lan truyền tới khắp mọi nơi.
Ma đạo và yêu quốc cũng chưa có vội rời đi. Bọn hắn trở về nơi được thu xếp dọn đồ đạc còn xót lại sau đó mới trở về. Chuyện hôm nay đúng là khiến bọn hắn có rất nhiều cái thay đổi, kể cả nhận thực về tu tiên giới. Xem ra tu tiên giới cũng không có như mặt ngoài đơn giản muốn diệt trừ đi tu tiên giới còn phải cẩn thận. Mà trước đó quan trọng là diệt đi Thất Đại Cấm Địa trước.
Đại Nam Hoàng Triều người trở về liền được Thanh Long sứ giả chờ sẵn. Vốn dĩ Thanh Long sứ giả hắn chỉ cần dẫn mọi người tham gia đại hội thu xếp chỗ đã là xong việc nhưng mà vì vị kia Thanh Long sứ giả hắn đành lặn lội thêm một chuyến đưa Đại Nam Hoàng Triều trở về.
Đại Nam Hoàng Triều trở về lần này cũng không có Tiểu Điệp. Tiểu Điệp và Tiểu Vân sau khi nhờ Thanh Long sứ giả xong cũng chưa có vội về. Hai người còn có một chút việc liên quan tới Hồng Yên Lâu cần xử lí đây.