Chương 8: Ảo Giác Của Đồng Thuật (1)

Con ngươi đỏ tươi như máu của Nhãn Ma lại phát ra dao động sóng âm như vừa nãy.

"Tên nô bộc kia, ta lệnh cho ngươi, mở cửa!" Nhãn Ma thúc giục.

Đinh!

Ngươi đã dính công kích của Nhãn Ma.

Linh hồn lực +1

Lại thêm một luồng khí lưu lạnh cóng di chuyển trong đầu Cố Thanh Phong, Cố Thanh Phong chỉ cảm thấy đầu mình từ trước đây nay chưa từng minh mẫn như thế.

Hắn cũng không lộ vẻ mình đã thoát khỏi khống chế, mà giả vờ làm bộ ngu si móc chìa khoá ra, run lẩy bẩy mở khoá.

Niềm vui trong mắt của Nhãn Ma sắp tràn cả ra ngoài rồi, trong miệng vẫn còn đang thúc giục không ngừng.

"Nô bộc thấp hèn kia, mau! Mau mở cửa!"

Cuối cùng... cuối cùng cũng có thể thoát khỏi Trấn Ma Ngục rồi, lũ tạp chủng Trấn Ma Tư kia, đợi ta đi ra ngoài, nhất định phải cho các người cảm nhận được lửa giận của ta!

"Nô bộc thấp hèn có đúng không?" Khoảng cách giữa Cố Thanh Phong và Nhãn Ma đã gần trong gang tấc, đột nhiên hắn yên lặng cười.

Chỉ thấy bàn tay phải của hắn để dưới cánh cửa ngục siết chặt lại thành nắm đấm, sau đó duỗi ngón trỏ và ngón giữa ra, hai ngón khép vào nhau, một vệt sáng kim loại xuất hiện óng ánh trên hai ngón tay.

"Bố chọc mù mắt mày!"

Cố Thanh Phong đột nhiên hét lớn một tiếng, hai ngón tay nhanh như chớp giơ lên, hệt một con rắn độc đâm mạnh về phía Nhãn Ma.

Bấy giờ Nhãn Ma còn đang đắm chìm trong niềm vui sướng sắp chạy trốn được rồi, không hề phản ứng kịp lại được.

Khi hắn tỉnh hồn lại được, chỉ thấy hai ngón tay màu vàng óng, đang không ngừng phóng đại trước mắt hắn... phóng đại!

Á á á á!!

Kèm theo hai ngón tay của Cố Thanh Phong đâm mạnh vào giữa đồng tử to bổ chảng kia, thì Nhãn Ma đột nhiên phát ra một tiếng gào rú thảm thiết chói tai.

"Mắt của ta! A a a! Mắt của ta!!"

Nhãn cầu to tướng hét toáng lên, co rụt vào trong góc phòng giam ở phía sau.

Giờ Cố Thanh Phong mới nhìn rõ toàn bộ dáng vẻ của Nhãn Ma.

Toàn bộ cơ thể của Nhãn Ma được cấu thành từ một con mắt cùng với hai cái cánh dơi.

Nói trắng ra là một con mắt mọc ra hai cái cánh.

Lúc này, con mắt duy nhất đấy đang chảy máu, hai cánh che mắt lại, tru lên ông ổng.

"Con người đê tiện kia! Ta muốn giết ngươi! Ta muốn giết ngươi!"

Nhãn Ma gào thét không ngừng.

Cố Thanh gió nở nụ cười.

Ken két!

Đấy là tiếng cửa tù mở ra.

Cố Thanh Phong đi vào trong buồng giam.

Ruỳnh!

Còn đây là tiếng cửa tù đóng lại.

"Một thằng độc nhãn tướng quân như mày cũng dám gào mồm lên à? Bố mày bây giờ ở đây rồi, mày giết thử tao xem nào?"

"Ngươi còn dám vào đây à?!!" Nhãn Ma cảm thấy hình như mình vừa bị sỉ nhục rồi thì phải.

"Ta phải cho ngươi hối hận vì được sinh ra ở thế giới này!"

Phành phạch!

Nó mở rộng cặp cánh dơi ra, để lộ quả nhãn cầu to đang rỉ máu ở bên trong.

Con ngươi to tướng bắt đầu phát sáng, đó là một loại ánh sáng tà ác màu đỏ ngòm, chỉ trong nháy mắt đã chiếu sáng cả buồng giam.

Cố Thanh Phong chỉ cảm thấy cảnh trước mắt mờ đi, sau đó cảnh tượng thay đổi.

Buồng giam ban đầu biến thành một biển máu núi thây vô biên vô tận, vầng huyết nguyệt nhô cao trên bầu trời, dưới đất còn có vô số hài cốt xếp thành từng đường.

Mà ở phía cuối con đường kia, bất thình lình xuất hiện một vương tọa to cao được xếp bằng máu tươi và xương trắng đứng sừng sững, ngồi ở trên vương tọa, chính là Nhãn Ma.

Ánh mắt của Nhãn Ma bễ nghễ nhìn xuống thiên hạ, đằng sau vương tọa của nó, mọc ra đại quân yêu quái dữ tợn rậm rạp như rừng rậm đếm không xuể, bọn chúng đang cuồng loạn hò hét quỳ bái trước vị vua của chúng!

Nhãn Ma!

Dưới sự phụ trợ của phông nền như này, Nhãn Ma trông giống như một thượng đế từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt của nó nhìn Cố Thanh Phong ở dưới, giống như đang nhìn một con giun dế.

"Nhân loại yếu hèn, quỳ xuống!"

Nhãn Ma uy nghiêm nói, tiếng vang như sấm, hệt như xá lệnh của thượng đế.

Cùng lúc đó, đại quân vô số yêu quái đồng loạt đứng dậy, trong miệng quát to đủ thứ tiếng: "Quỳ xuống!"

Vô số thanh âm nối liền lại một chỗ, như sóng thần càn quét nhấn chìm thế gian.

Cố Thanh Phong toàn thân giống như sâu kiến đột nhiên cảm nhận được một luồng sức mạnh cực lớn đè nghiến xuống cơ thể mình, cơ thể không nhịn được muốn quỳ xuống.

Đúng thời điểm này.

Đinh!

Ngươi đã dính công kích của Nhãn Ma.

Linh hồn lực +10

Trong nháy mắt, Có Thanh Phong cảm giác mình như dùng dầu gió tắm gội toàn thân từ đầu trở xuống, mát lạnh tê cả người!

Đinh!

Linh hồn lực đột phá mức cao nhất, chúc mừng ký chỉ đã nhận được Đồng thuật [Ảo giác]!

Đồng thuật ảo giác?!

Cố Thanh Phong mừng như điên, đấy là nhận được kỹ năng đúng chứ?

"Úi vãi! Dầu chảy vào mắt rồi! Mát quá đi!"

Một đợt khí lạnh di động trong mắt Cố Thanh Phong, đợi đến khi khí lạnh tan đi, Cố Thanh Phong bỗng cảm thấy thị lực của mình thay đổi, hình như tốt lên thì phải.

Cố Thanh Phong không chờ đợi được, rất muốn thử kỹ năng ảo giác này rồi đấy.