Chương 6: Chạm mặt Chu Chính (2)

Chương 6: Chạm mặt Chu Chính (2)

Chu Chính biết rõ điều này cho nên mới không hành động thiếu suy nghĩ, hơn nữa hắn ta còn là ngự quỷ giả, một khi bị lệ quỷ tập kích mà không chống đỡ nổi, đến lúc đó quỷ trong thân thể hắn ta cũng thoát ra, chỉ sợ tình huống sẽ càng thêm tồi tệ.

Phải biết rằng, trạng thái hiện tại của hắn ta vốn không ổn định, sắp phải đối mặt với tình trạng lệ quỷ hồi sinh.

Nhưng Chu Chính vẫn không từ bỏ, hắn ta đang cố gắng tìm hiểu quy luật giết người của lệ quỷ này.

Đột nhiên, một tiếng la hét đã phá vỡ tình hình hoảng loạn trong lớp học: "Chu Chính, là tiếng gõ cửa"!

Là Dương Gian!

Dương Gian là người đầu tiên phát hiện tình huống không ổn, từ lúc này năng lực tiềm ẩn lập tức lộ ra, phải nói thật không hổ là người có hào quang nhân vật chính?

Nghe Dương Gian nói, Chu Chính không còn lựa chọn nào khác, nếu không hành động thì tất cả mọi người ở đầy đều sẽ chết, chỉ có thể tin tưởng lời Dương Gian nói.

Giây tiếp theo, Chu Chính bắt đầu hành động, hắn ta giống như một con dã thú cuồng bạo xông ra ngoài, thân hình quái dị trên gầy dưới mập bộc phát sức mạnh mà người thường không thể có được.

Một tiếng ầm lớn vang lên, cửa phòng học bị Chu Chính mạnh mẽ phá vỡ, đồng thời đụng phải quỷ gõ cửa khủng bố ở bên ngoài phòng học, nó mặc trường sam màu đen, vẻ mặt u ám, cả người đầy thi ban.

Nhưng không thể giết chết quỷ, chỉ có quỷ mới có thể đối phó với quỷ, cho nên động tác của Chu Chính vẫn chưa kết thúc thì cái bụng lớn kỳ quái nằm dưới lớp áo khoác rộng lớn của hắn ta động đậy vài cái. Một bàn tay, chính xác là hình dạng một bàn tay được bao bọc bởi một lớp da vươn ra. Bàn tay này có màu xám xanh, móng tay sắc nhọn, giống như muốn xé lớp bụng kia thò ra, nhưng lớp da bụng kia vô cùng đàn hồi, không bị xé rách, hơn nữa làm cho người ta sợ hãi chính là, bàn tay này có thể vươn ra hơn hai mét.

Đây là năng lực của lệ quỷ, thuộc về con quỷ do Chu Chính khống chế, chính là quỷ anh giấu trong bụng Chu Chính.

Bàn tay của quỷ anh nắm lấy lão già trên mặt đất, cuộc đối kháng linh dị bắt đầu, linh dị của quỷ gõ cửa bị một loại linh dị khác quấy nhiễu, ánh đèn vốn đã tắt trong phòng học lại một lần nữa sáng lên. Tuy rằng vách tường vẫn loang lổ như trước, mặt đất như sắp sụp đổ, nhưng dường như tai nạn đã được ngăn lại.

"Thành công rồi?”

Thấy tình huống này, trong lòng Chu Chính khẽ thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay sau đó, ánh mắt của hắn ta đột nhiên trừng to, gương mặt gầy gò như da bọc xương bị một nỗi sợ hãi bao phủ.

Bởi vì quỷ gõ cửa bị quỷ anh hạn chế đột nhiên đứng lên, đồng thời đôi mắt màu xám tro hơi chuyển động, nhìn về phía Chu Chính.

Mẹ kiếp, không thể khống chế được nó!

Chu Chính toát mồ hôi lạnh.

Cùng lúc đó, một màn đáng sợ đã xảy ra, quỷ thủ bắt lấy lão già thuộc về lực lượng linh dị kia, giờ phút này lại chậm rãi tản ra mùi hôi thối, thi ban đáng sợ thế nhưng bắt đầu lan ra trên cánh tay, giống như sắp thối rữa.

Con quỷ này chắc chắn không chỉ là cấp bậc nguy hiểm!

"Đi! Đi mau! Mấy người mau rời khỏi nơi này, nhân lúc quỷ vực còn chưa xuất hiện, tôi sẽ ngăn cản nó, mau đi đi!”

Tiếng hét của Chu Chính đánh thức tất cả mọi người trong phòng học.

Mặc dù bọn họ đều bị biến cố bất thình lình này làm cho choáng váng, nhưng mỗi sinh vật luôn có bản năng cầu sinh.

Lúc này có người lập tức dẫn đầu, đi thẳng đến cửa sau phòng học, nhưng mặt đất lúc trước bị phong hóa bởi vì nhiều người giẫm lên, trong chớp mắt liền sụp đổ, có vài người trực tiếp ngã xuống.

Nhưng lúc này, cũng không ai để ý đến người bị thương, tất cả mọi người đều chỉ lo chạy trốn, chỉ chốc lát, toàn bộ người trong phòng học đã đi sạch sẽ, chỉ còn lại Chu Chính và quỷ gõ cửa.

Hai năng lượng linh dị vẫn tiếp tục đối đầu, nhưng Chu Chính hoàn toàn không phải là đối thủ của lão già trước mắt này. Năng lực ngự quỷ giả có hạn, sử dụng năng lượng lệ quỷ trong thân thể thời gian dài tất nhiên sẽ dẫn đến mất khống chế năng lực linh dị, lệ quỷ sẽ hồi sinh.

Rất nhanh, Chu Chính cũng cảm giác được lệ quỷ trong cơ thể xao động, hắn ta đã đến cực hạn, năng lượng của lệ quỷ cũng đã đến giớ hạn, mà lão già trước mắt lại không có dấu hiệu nào là bị áp chế cả.

“Mình không chịu nổi nữa..."

Sau khi phát hiện mình hoàn toàn không thể ngăn cản lão già kia, Chu Chính chán nản thu tay lại, giờ này phút này trạng thái của hắn ta rất không ổn, khắp người mọc đầy thi ban vô cùng đáng sợ, hơn nữa quỷ anh trong cơ thể còn đang giãy dụa, muốn từ trong thân thể bò ra.

Đến bây giờ Chu Chính còn sống là hoàn toàn dựa vào năng lượng linh dị để duy trì, một khi quỷ anh từ trong cơ thể hắn ta chui ra, đó là lúc hắn ta phải chết.

Chu Chính buông lão già ra, nhưng lão không hề tấn công hắn ta, lão già đáng sợ kia chỉ dùng tròng mắt đục ngầu đờ đẫn đánh giá Chu Chính một lát, giống như đang quan sát, sau đó liền xoay người rời đi.

Bóng dáng đáng sợ kia bước đi lảo đảo nhanh chóng biến mất trong bóng tối.

Nó đi chưa?

Sắc mặt Chu Chính tái nhợt, vô lực ngồi dựa vào hành lang, trạng thái của hắn ta rất không tốt, lần này thật sự sắp đến cực hạn rồi.

Mình thất bại rồi...

Anh ta run rẩy cầm lấy điện thoại, đang chuẩn bị báo cáo tình huống nơi này để xin tổng bộ trợ giúp, bỗng nhiên, chỉ nghe trong bóng tối truyền đến tiếng bước chân quỷ dị.

Lẹp xẹp…lẹp xẹp…

Tiếng bước chân lúc xa lúc gần, lúc trái lúc phải, khi thì rõ ràng, khi thì mông lung, ở trong quỷ vực này, tiếng bước chân kỳ lạ như thế, chỉ sợ không phải người đi đường có thể phát ra.

Chẳng lẽ vẫn còn một con quỷ khác?

Trong nháy mắt Chu Chính lập tức trở nên cảnh giác, bản thân quỷ gõ cửa kia cũng đã đủ khủng bố rồi, nếu lại thêm một con nữa, vậy lần này sự đáng sợ của sự kiện linh dị sẽ tăng lên tới một mức độ khó có thể tưởng tượng được.

Tiếng bước chân nhanh chóng đến gần, không có chút che dấu nào, một người dùng hai tay che mặt xuất hiện trước mặt Chu Chính, thông qua trang phục có thể thấy đây là một người trẻ tuổi.

Chính là Tô Viễn.