Chương 14: Chàng trai, tôi đánh giá cao cậu (1)
Tổ hợp quỷ thủ và quỷ nhãn cũng không xuất hiện tình huống áp chế lẫn nhau như trong tưởng tượng, càng giống như các mảnh ghép năng lực linh dị bổ sung cho nhau, giống như quỷ thủ được bổ sung toàn bộ, cấp độ linh dị tăng lên.
Dường như Tô Viễn đã hiểu ra, quỷ vực của quỷ nhãn có thể khuếch trương đến mức độ này có lẽ là mảnh ghép của quỷ thủ được bổ sung đầy đủ, mở ra quỷ vực tầng thứ hai quỷ vực của quỷ nhãn.
Đây là quỷ vực thuộc về quỷ thủ.
Hiểu rõ điều này, Tô Viễn không khỏi kinh hãi, như vậy chỉ cần mình không ngừng đánh dấu, không ngừng bổ sung toàn bộ mảnh ghép linh dị của bản thân, chồng quỷ vực lên nhau, vậy chẳng phải là một ngày nào đó có thể mở ra quỷ vực tầng chín, thậm chí là tầng mười sao?
Lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì?
Không ai có thể đưa ra câu trả lời.
Lúc quỷ vực của Tô Viễn đang mở rộng thì ở một tầng hành lang khác, Dương Gian vừa mới cùng những người khác hội hợp. Ngay khi quỷ vực khuếch tán, trên đỉnh đầu Dương Gian quỷ dị mở ra một con mắt, giống như là bị kích thích, nhìn về phía trên lầu.
Vẻ mặt Dương Gian nhất thời thay đổi, anh ta vừa mới có được con quỷ nhãn này, trở thành một ngự quỷ giả mới nên vẫn còn lạ lẫm với ngự quỷ giả, cho nên sự lạ thường của quỷ nhãn khiến anh ta lầm tưởng là quỷ gõ cửa đang đuổi theo.
"Thối ca, đã xảy ra chuyện gì? Có phải có quỷ đuổi theo không? Nếu vậy cậu đi lên phía trước yểm hộ tôi rời đi!
Người có thể nói ra những lời này chỉ có thể là tên thiếu gia ngu ngốc - Trương Vĩ, bạn thân của Dương Gian, hắn vừa rửa tay bằng nước tiểu để trừ tà, thuận tiện còn bôi lên tay Dương Gian.
Ban đầu Dương Gian cũng cho rằng là quỷ đuổi theo, nhưng mà quỷ nhãn lại chỉ mở ra nhìn một chút rồi nhanh chóng nhắm lại, điều này khiến anh ta cảm thấy khó hiểu.
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
“Tôi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nói tóm lại, mau rời khỏi nơi này rồi lại nói sau.”
“Dương Gian, cậu thật sự có cách rời khỏi nơi này sao?”
Phía sau cậu có một cô gái đáng yêu, đó là Miêu Tiểu Thiện - một cô gái có quan hệ tương đối tốt với Dương Gian, là bạn gái nhiều năm.
Dương Gian dẫn bọn họ men theo cầu thang đi xuống phía dưới, cũng không lạc đường, vừa đi vừa nói. "Đương nhiên, tôi đã hiểu một chút về quỷ vực, nơi này bị bóng tối bao phủ, người bình thường tiến vào nơi này rất dễ sinh ra ảo giác, nhìn đồ đạc chưa chắc là thật. Đáng tiếc có vài thứ tôi vẫn không thể lý giải, nếu như mọi người đều an toàn rời khỏi cũng không phải chuyện khó. không có vấn đề mà rời khỏi nơi này không phải là việc khó. Dừng lại đã, phía trước có chuyện gì đó. ”
Anh ta bỗng hô lên một tiếng, lập tức dừng lại, vẻ mặt cảnh giác nhìn về phía trước.
Một người đang chặn đường đi của họ.
Người chặn đường đương nhiên là Tô Viễn.
Trong giây phút quỷ vực bành trướng, hắn lập tức cảm ứng được tình huống trong phạm vi được quỷ vực bao trùm, đương nhiên bao gồm cả vị trí của quỷ gõ cửa và Dương Gian.
Bên phía của quỷ gõ cửa tương đối đặc biệt, quỷ vực khi đi qua khu vực kia thì bị ngăn cản, giống như nước chảy đụng phải tảng đá lớn sẽ phân ra hai hướng rồi hợp lại, đó là vì đẳng cấp khủng bố của quỷ gõ cửa quá cao, cho dù quỷ vực hai tầng cũng không thể ảnh hưởng đến nó.
Chuyện này đã nằm trong dự liệu của Tô Viễn.
Sau đó, hắn lựa chọn thời điểm này gặp mặt Dương Gian, thứ nhất là vì thời cơ đã đến, hình như Dương Gian đã biết tình tiết truyện, đạt được quỷ nhãn, thứ hai là hắn lại bị một lệ quỷ theo dõi.
Là quỷ anh sinh ra sau khi Chu Chính bị lệ quỷ hồi sinh.
Cho nên Tô Viễn đương nhiên phải nhân cơ hội này nhảy ra trước soát đầy độ hảo cảm, sau đó tiện thể đánh dấu thêm.
"Anh là người hay quỷ"?
Nhìn vẻ mặt cảnh giác của Dương Gian, Tô Viễn cười cười, không hổ là người có vòng hào quang nhân vật chính, trong tình huống này mà còn bình tĩnh như vậy.
Chàng trai, tôi đánh giá cao cậu đó!
“Đương nhiên tôi là người, để tôi tự giới thiệu, tôi tên Tô Viễn, là một ngự quỷ giả.”
Tô Viễn? Hình như không quen biết... Ngự quỷ giả? Giống như Chu Chính sao?
Đột nhiên, dường như anh ta nhớ tới điều gì đó, kinh ngạc nói: "Anh là ngự quỷ giả lạ mặt mà Chu Chính nhắc đến?”
"Cậu đã gặp Chu Chính rồi sao? Anh ta vẫn chưa chết à?”
Tô Viễn hơi kinh ngạc, theo lý mà nói, không phải Chu Chính hẳn là đã chết vì lệ quỷ hồi sinh sao?
“Đã chết rồi, sinh xong rồi chết, lúc tôi nhìn thấy anh ta thì anh ta đang sinh con, còn chưa nói với tôi mấy câu, đứa nhỏ kia đã nhanh chóng xé rách bụng anh ta rồi bò từ trong bụng ra.”
Dương Gian nghiêm túc nói.
Haizz... Sơ xuất rồi, Tô Viễn thầm nghĩ thất sách rồi, liệu trước lúc Chu Chính chết có báo lên tổng bộ về sự xuất hiện của hắn không?