Chương 28: Chương 28: Độ kiếp theo đoàn p.cuối.

"Linh thạch, pháp bảo, đan dược gì đó. Ta không cần đâu, cả mạng có ba tên các ngươi nữa. Ta chỉ là có một việc nhỏ nhỏ này cần các ngươi giúp thôi." Trần Bình Nhật cười mờ ám trả lời ba tên khoác hắc sắc áo choàng đen.

"Có việc gì? Đạo hữu cứ việc nói ra, ta tuy chỉ là Biến Anh cảnh sơ cấp, nhưng nếu việc ngươi nhờ vẫn trong tầm của ta thì dù cho là nước sôi lửa bỏng ta cũng không màng! Dù cho là..." Tên lão giả khoác hắc sắc áo choàng thứ hai thấy mình như bắt được cọng cỏ hy vọng. Hắn nhanh nhảu mở miệng đáp rồi quay lai nhìn tên thiếu niên khoác hắc sắc áo choàng đen với ánh mắt tham lam đầy sát ý.

"Đúng vậy, đúng vậy. Đạo hữu vẫn là dễ nói chuyện, gặp đạo hữu lần đầu. Ta đã biết ngươi không phải là người tham lam mà. Có cái pháp bảo Biến Anh cao cấp phòng ngự thượng thẩm, thì sao đủ để dung nhập vào mắt ngươi. Chỉ bằng ta..." Tên lão giả khoác hắc sắc áo choàng thứ ba cười trừ phụ họa nói. Hắn cũng là đem tên thiếu niên khoác hắc sắc áo choàng đen bên mình muốn giết.

"Ngươi! Ngươi! Các ngươi, cứ chờ đấy, ngày hôm nay ta mà không chết. Thì các ngươi cứ rửa sạch cổ mà đợi tổ chức phái ngươi đến chém đi." Tên thiếu niên khoác hắc sắc áo choàng thứ nhất thấy đồng bọn đem ánh mắt tham lam nổi sát tâm muốn giết mình đoạt bảo. Hắn cảm xúc liền bạo phát nổi giận, tức tối, to giọng dọa dẫm.

Trần Bình Nhật cũng chỉ muốn kéo ba tên khoác hắc sắc áo choàng này cùng độ kiếp. Hắn cũng đâu có muốn ly gián bọn hắn đâu. Trần Bình nhật cũng là lắc đầu cười khổ, hắn không ngờ đến chỉ vì một cái pháp bảo phòng ngự bọn hắn liền quay lại cắn nhau.

"Thế đạo hữu muốn nhờ chúng ta việc gì? Nói chuyện nãy giờ chân nguyên ta cũng đã khôi phục hơn nửa rồi. Cứ là còn trong khả năng ta sẽ giúp được" Hai tên lão giả khoác hắc sắc áo choàng thứ hai và thứ ba cười cười đồng thanh hỏi.

"Cũng không có chuyện gì lớn lắm. Chỉ là các ngươi nhìn lên trên trời kìa." Trần Bình Nhật chỉ tay lên đám mây đen trả lời hai tên khoác hắc sắc áo choàng.

Ba tên khoác hắc sắc áo choàng nghi hoặc nhìn theo hướng tay Trần Bình Nhật chỉ. Nhưng bọn hắn chỉ thấy một cơn bão mây đen bao phủ khắp bồn phương, tám hướng. Đang không ngừng ngưng tụ rất nhiều tia sét bao phủ trên đầu bọn hắn. Chẳng những thể mà thể nội bọn hắn còn cộng hưởng về phía Trần Bình Nhật.

Ba tên khoác hắc sắc áo choàng trợn to mắt há hốc mồm, hãi nhiên quay lại nghi ngờ hỏi Trần Bình Nhật. "Đạo hữu đây là muốn chúng ta độ kiếp chung. Làm sao có khả năng như vậy được! Chẳng phải độ kiếp là phải một mình nghênh đón sao? Điều nay không hợp lý! Phản khoa học tu chân!! Mà cái lôi kiếp này cũng quá khoa trương rồi. Đạo hữu đây là ngươi đang định độ kiếp cảnh giới gì vậy!"

"Cũng không có gì. Chỉ là ta mới lên một cái nho nhỏ Tụ đan cảnh sơ cấp thôi."

"Ngươi, ngươi vậy mà lại là cái tiểu bối độ kiếp Tụ đan cảnh sơ cấp." Tên lão giả khoác hắc sắc áo choàng thứ hai, mặt hắn đỏ chót tức hộc máu nói. Hắn không ngờ tới người đánh cho một cái Biến Đan cảnh đỉnh phong. Và hắn một cái Hóa Anh cảnh sơ cấp dùng đến pháp bảo phòng ngự Biến Anh cảnh sơ cấp hạ phẩm cũng không đỡ được một chiếu kiếm của Trần Bình Nhật.

"Cao nhân là đang lừa chúng ta. Cảnh giới của ta là Biến Đan cảnh đỉnh phong mà còn không cảm nhận được tu vi của ngươi. Ngươi vẫn là đừng đùa nữa, tha mạng cho ta được chưa?" Tên lão giả khoác hắc sắc áo choàng thứ ba bán tín bán nghi đáp. Song hắn vẫn nhanh mồm xin tha mạng.

"Vẫn còn giả trư ăn thịt hổ. Ta nhổ bọt vào" Tên thiếu niên khoác hắc sắc áo choàng thứ nhất khoát tay khinh bỉ nói. Hắn thầm nghĩ mình từng trải qua lôi kiếp để lên Tụ đan cảnh sơ cấp cũng không có phô trương mạnh như này! Mặc dù là hắn tu chân ít nhưng cũng phải là có kiến thức căn bản. Độ kiếp cái gì chung? Còn không phải sấm sét ngươi gọi tới giết chúng ta sao? Phì phì!

Nhìn ba tên khoác hắc áo choàng ngờ vực mình. Trần Bình Nhật cũng là hết nói nổi rồi. Hắn thành thật đến vậy rồi mà bọn hắn vẫn không tin. Trần Bình Nhật cảm nhận được lôi kiếp sâp chuẩn bị đánh xuống, hắn từ từ thôi động ba cái trận pháp độ kiếp trận Luân khí cảnh sơ cấp thượng phẩm, Tụ đan cảnh sơ cấp thượng phẩm. Và một cái cuối cùng hắn đổi lấy là Hóa Anh sơ cấp độ kiếp trận trung phẩm. Hắn nhờ A.I hệ thống cho tất cả trận pháp bao khỏa xung quanh mình đã đủ vững chãi.

Song không để Trần Bình Nhật phải chờ lâu, một đạo sấm sét chói tai như muốn xé nửa bầu trời hướng kẻ nghịch thiên bất dung thứ đánh tới.

Trần Bình Nhật tê cả người ra, hắn cảm giác hơi khoan khoái như đi tắm, khi một đạo thứ nhất của lôi kiếp giáng xuống. Đây cũng là lần đầu hắn trải nghiệm bản thân để cho sét đánh. Mặc dù mới chi là một đạo lôi kiếp kinh khủng nhưng Trần Bình Nhật cũng không hẳn phải là người ăn trọn lôi kiếp. Tia sét đánh sang chỗ hắn chỉ là một tia gột rửa xương cốt, lọc tạp chất cặn bã thay da đổi thịt thôi. Còn ba tia sét lớn nhất kia bị tách ra chia cho ba tên khoác hắc sắc áo choàng.

"Cái này không tu chân! Cái này phản khoa học!" Tên lão giả khoác hắc sắc áo choàng thứ hai vận một nửa chân nguyên mới hồi phục đánh ra công pháp chống đỡ, giận tím mặt nói.

"Cmn! Vậy mà còn nói là ngươi chỉ độ kiếp tụ đan cảnh sơ cấp! Đạo lôi kiếp này đã mạnh mang máng đến Hóa Anh cảnh rồi!!" Tên lão giả khoác hắc sắc áo choàng thứ ba, mất niềm tin vào kiến thức tu luyện của mình. Hắn khổ sở dùng kiếm chống đỡ.

"Hừ! Có vậy thôi mà mấy lão giả các ngươi đã than khóc. Yếu, quá yếu!! Chờ ta sống sót khỏi đợt độ kiếp này thì tên kia ngươi cứ rửa cổ mà đợi lấy. Ta sẽ về bẩm báo thủ lĩnh để bọn hắn phái ra cường giả mạnh hơn bóp chết ngươi cái Hóa Ảnh sơ cấp." Vì có pháp bảo Biến Anh Địa Khải Giáp trung cấp thượng phẩm phòng hộ. Nên tên thiếu niên khoác hắc sắc áo choàng thứ nhất chỉ cần vận chút chân nguyên đã dẽ dàng đón được một đạo lôi kiếp này. Hắn hừ lạnh, hắn mỉa mai nói giễu cợt hai tên lão giả tham pháp bảo muốn mạng mình. Rồi hắn ánh mắt hận ý quay qua nhìn chằm chằm chằm Bình Nhật.

.....

.....

Đạo thứ hai, thứ năm, thứ tám, thứ mười hai... Ba tên khoác hắc sắc áo choàng bị sét đánh cũng là hết chịu nổi rồi. Tên thiếu niên khoác hắc sắc áo choàng thứ nhất đã phải dùng đến pháp bảo Biến Anh cao cấp phòng ngự thượng phẩm tới gần vỡ nát. Còn hai tên lão giả khoác hắc sắc áo choàng thứ hai và ba, thì một tên quần áo mặt nạ rách với vỡ nát. Một tên vắt kiệt chân nguyên thừa sống thiếu chết thở. Bọn hắn chống đỡ được đến bây giờ đã là quá tốt rồi vì mỗi đạo sấm sét thì cái sau lại mạnh hơn cái trước gấp hai lần.

Mà riêng Trần Bình Nhật thì sảng khoái đến tê dại khắp người. Hắn ngạc nhiên vì để sét đánh lại sướng đến thế, toàn thân hắn được gột rửa đến cặn bã cũng không còn. Kinh mạch hắn sạch sẽ hấp thụ linh khí mượt hơn cả máy bơm nước. Tất cả chân khí trong quá trình luân chuyển thành chân nguyên quá nhanh. Khiến hắn nghĩ mình dùng hết chân nguyên trong một lần, thì chưa đầy năm phút chân nguyên của hắn đã khôi phục.