Chương 12: Chương 12: Thử tu luyện

Trong một lần thử Trần Bình Nhật đã nắm được khẩu quyết và cách vận chuyển chân khí theo công pháp một cách thuần thục. Cơ thể hắn đang không ngừng hấp thụ năng lượng trong suốt lơ lửng xung quanh xuyên qua từng cái lỗ chân lông. Di chuyển chúng qua từng cơ quan nội tạng rồi tất cả hội tụ tại khoảng không dưới bụng là đan điền của một người.

Cách 4 phút thời gian ngồi tu luyện, hai tiếng thông báo lên cấp của hắn đã đến.

[Chúc mừng túc chủ đã thành công nhập khí nhập môn.]

[Chúc mừng túc chủ đã thành công nhập khí tầng 1]

...

...

"Cỗ chân khí này luân chuyển khắp cơ thể mình, thật thần kì!" Nhắm mắt cảm nhận từng dòng chân khí một lưu chuyển Trần Bình Nhật chỉ có thể thốt lên kinh ngạc.

"Cảm giác sinh lực tràn trề như trẻ lại chục tuổi vậy, thì ra đây là tu đạo sao."

Được chân khí đào thải tất cả cặn bã ra ngoài cơ thể. Trần Bình Nhật không những cảm thấy cơ thể mình đang dần khỏe mạnh, xương cốt chắc chắn hơn. Mà hắn còn cảm thấy mình trẻ ra chục tuổi.

"Chẳng lẽ mình sẽ trở thành độc cô cầu bại ha ha ha ha!" Cảm giác thật sảng khoái khiến Trần Bình Nhật cười lớn thốt ra những lời thoại trong phim.

Nhân lúc Trần Bình Nhật đang tự ảo tưởng, cơ hội vả mặt túc chủ của Như Tuyết đã đến. Mặc dù cô là hệ thống của hắn nhưng sở thích nhỏ vả mặt túc chủ vẫn phải có. Nên cô quyết định giải thích cảnh giới nhưng nhiều hơn vẫn là vả mặt

[Túc chủ, anh cũng đừng quá tự mãn, cảnh giới của anh cũng chỉ là cơ bản trong cơ bản các tầng thôi.]

[Cảnh giới tu chân giả thượng giới chia thành chín đại cảnh giới từ thấp đến cao: Nhập khí, Luân khí, Tụ đan, Biến đan, Hoá Anh, Biến Thần, Hóa Hư, Hợp Thể Năng, Độ kiếp... Còn những cảnh giới cao hơn chờ anh nâng cấp hệ thống để biết thêm thông tin. Mà mỗi đại cảnh giới lại chia ra làm chín tiểu cảnh giới nhỏ, anh ở đây linh khí vẫn chưa cạn mới ở nhập khí tầng một. Đặt chân lên thế giới thượng tầng cũng chỉ may ra làm người quét sân thôi.]

Bị đánh mặt Trần Bình Nhật cảm xúc nhanh chóng tụt xuống. Hắn hụt hẫng đáp lại cô "Có cần phải nhẫn tâm vậy không? Khen tôi một chút thì cô chết hay gì sao?"

Thỏa mãn sở thích vả mặt Trần Bình Nhật thành công. Như Tuyết liền vui vẻ thông báo phần thưởng cho hăn như chưa có chuyện gì cả.

[Túc chủ xem như cũng có thiên phú, phần thưởng nhập môn đến rồi đây.]

[Chúc mừng bạn đã nhận được quyền pháp nhập môn: Đại Long cơ bản quyền bản cải tiến hai sao.]

[Quyền pháp sẽ tự dung nạp vào não hải, yêu cầu tập trung cảm nhận.]

Trần Bình Nhật tập trung đắm chìm vào trong công pháp. Những dòng chữ hoá thành một người đàn ông dáng người cao to vạm vỡ đứng trên đỉnh núi. Khoác lên người đàn ông kia là một bộ đạo bào xanh, đuôi áo tung bay theo từng quyền của anh ta. Tuy đánh nhiều như vậy nhưng vẻn vẹn chỉ có ba quyền. Mà đẳng cấp mỗi quyền lại không giống nhau. Nếu quyền thứ nhất đánh ra lực là 500 cân thì quyền thứ hai mạnh gấp 10 lần quyền thứ nhất. Còn quyền thứ ba lại mạnh gấp 100 lần quyền thứ hai.

Trong não hải, Trần Bình Nhật xem đến khí huyết sôi trào như hàng ngàn ngọn lửa nhỏ đốt khắp cơ thể. Cả người ngứa ngáy hắn hận bản thân không thể bật dậy thi triển ba quyền này ngay lập tức.

Hàng giờ trôi qua trong não hải Trần Bình Nhật, nhưng bên ngoài vẫn là đêm tối, chỉ trôi qua trong vài phút mà thôi

Sau hai đến ba phút ở bên ngoài anh cuối cùng đã in rõ chuyển động của ba quyền của Đại Long cơ bản quyền bản cải tiến trong đầu.

Kết thúc quá trình học Trần Bình Nhật cũng đã nhận được thông báo từ Như Tuyết.

[Chúc mừng túc chủ, anh đã học được Đại long cơ bản quyền bản cải tiến.]

Dù bây giờ Trần Bình Nhật rất hào hứng, hắn chỉ muốn triển khai chiêu thức mới học ngay lập tức. Nhưng Bình Nhật vẫn kìm nén ý định đó lại, vì giờ đang là ca gác đêm của hắn. Mà quyền pháp mạnh mẽ này đánh ra ở đây thì sẽ gây ra động tĩnh quá lớn. Bình Nhật không muốn làm cho mọi người trong thời gian nghỉ ngơi tỉnh lại. Và một phần hắn cũng lo cho an toàn của họ nếu đám quái thú tấn công đến đây do động tĩnh hắn gây ra thì cũng không đáng.

..

...

Nhìn Trần Bình Nhật trăn trở, kìm nén khua chân múa tay liên tục. Chỉ quan sát thoáng qua Như Tuyết cũng biết hắn đang nghĩ gì. Cô cảm thấy vị túc chủ này ít nhất có chút đáng yêu. Liền cảm xúc mạnh mẽ muốn đánh mặt Trần Bình Nhật của cô nổi lên. Việc này là việc thống khoái nhất của Như Tuyết nhưng giờ cô lại đắn đo lựa chọn [Ngay bây giờ có lên chà mặt cho anh ta một phát không đây?]

[Thôi thì cho anh ghi nợ lần này vậy, dù sao vẫn cũng không thiếu cơ hội.] Nghĩ nghĩ cuối cùng cô vẫn chọn giúp hắn.

...

...

[Này túc chủ! Sao anh không thử đánh vài quyền làm quen với sức mạnh mới của cơ thể nhỉ?]

Nghe Như Tuyết hỏi, Trần Bình Nhật vừa đáp cành cây khô vào lửa trại vừa cười cười trả lời.

"Tôi cũng muốn thử quyền nhưng nhỡ đâu động tĩnh quá lớn kéo đám quái thú trong rừng kéo đến cũng không đáng. Mạng người vẫn quan trọng hơn việc nghịch vài ba cái quyền này. Giờ chưa luyện được thì để lúc khác cũng được"

Như Tuyết thầm nghĩ [Cmn túc chủ, anh cũng quá ngầu đi nếu tôi không phải là hệ thống do một vị đại năng tạo ra. Mà là một cô gái bình thường đã sớm sà vào lòng anh rồi.]

[Đã sử dụng chức năng dò tìm nguy hiểm]

[Báo cáo hơn một nghìn km không phát hiện nguy hiểm đủ đe dọa túc chủ]

Như Tuyết vẫn là nhanh hảo tâm giúp Trần Bình Nhật. Dù nghe hắn nói ngầu như thế nhưng mà tay hắn vẫn thành thật hơn. Số gỗ với đá xung quanh trại sắp bị hắn bóp nát hết rồi.

Sau khi nghe thấy tiếng chức năng dò tìm nguy hiểm được sử dụng Trần Bình Nhật cũng rất là ngạc nhiên hỏi "Như Tuyết cô còn có chức năng này"

[Tất nhiên là có rồi còn những chức năng cơ bản khác anh còn chưa xem qua lấy một lần sao? Giờ anh an tâm rồi cách đây một nghìn km không có nguy hiểm đâu. Anh vẫn là đi thử quyền đi]

"Ừ, tôi cũng muốn xem, xem mình giờ mạnh đến đâu." Trần Bình Nhật mở to hai mặt phấn khởi nói. Chỉ cần nhớ lại Đại Long cơ bản quyền cải tiến trong đầu, thì anh nhất quyết phải thử nó bằng được.

[Khu rừng nhiều chỗ rộng rãi, tôi khuyên túc chủ lên ra khỏi khu vực này 500m, tránh tạo tiếng động lớn làm phiền họ đang nghỉ ngơi.]

"Được."