Chương 1: Số nhọ

Trong một thành phố lớn nào đó, nhịp sống vẫn diễn ra tấp nập, hối hả bất kể là ngày hay đêm . Giữa con đường quốc lộ tấp nập xe chạy qua rôm rả huyên náo của tiếng động cơ, tiếng chào hàng phát ra từ những cái loa của những cửa tiệm mời chào khách hàng thì chả ai để ý đến một bụi cỏ ven đường, nơi có thứ gì đó đang động đạy...

Giữa bụi cỏ một cậu thiếu niên khoảng độ 16.17 tuổi ăn mặc rách rưới mặt mũi lấm lem như thể chục ngày rồi chưa tắm đang nằm quằrn quại hai tay cứ khua khua như thể đang cầu cứu ai đó có lòng tốt đi qua giúp đỡ cậu nhưng đã nửa ngày rồi chả có ai tới. Có người thì không thấy nhưng có người thấy nhưng vẫn nhắm mắt làm ngơ mặc kệ cậu , có kẻ còn thấy cậu nằm đó còn ném những thứ đoè bẩn vào mặt cầu rồi cười Khanh khách như thể vừa làm một điều gì đó tốt cho đời thỏa mãn lương tâm...

Nhiều giờ trôi qua cậu vẫn nằm quằn quại dưới ánh nắng gay gắt chả có gì lót bụng ngoài những giọt nước mắt mặn chát.. cậu khóc!! Khóc cho số phận , khóc vì nhớ người thân, nhớ cha mẹ, khóc vì căn hận những con người ác độc... nước mắt cứ thế rơi xuống cho đến khi cậu chả còn gì để khóc và hơi thở cậu thoi thóp lại, mí mắt nặng chịu như thể đã nhiều đêm rồi không ngủ...rồi mi mắt cậu khép lại! Kết thúc một cuộc đời bất hạnh khổ đau!!

Ta không cam tâm!!! Đó là những dòng suy nghĩ cuối cùng của cậu trước thế gian này

Trong một khu rừng kì lạ các loài thực vật đều có hình thù kì dạng và to lớn , ở giữa trung tâm khu rừng, một vùng đất khá trống trải chỉ có vài cái cây mọc với hình thù kì đang khá thích hợp cho việc cắm trại qua đêm của các cặp đôi, học sinh, ông bà già,... Có một đám thiếu niên tầm 5 người độ tuổi 14,15 đang vây quanh một người thiếu niên khác cũng tầm tuổi đó , bọn thiếu chúng tay đấm chân đá vào người thiếu niên đang nằm chật vật kia, mặt đứa nào đứa nấy đều hung dữ đánh lấy đánh nể vào người kia như thể đây là cuộc thi xem ai đấm được nhiều nhất

Ở gần đó có 2 tên thiếu niên, 1 tên thì có vẻ bảnh trai ăn mặc bảnh bao với những bộ đồ cổ trang ngày xưa làm toát lên vẻ nổi trội như hạc giữa bầy gà còn ở bên cạnh là một tên có vẻ mặc cực kì phổ thông nếu như vứt ra ngoài đường thì sẽ chả có ai nhìn 2 lần và gã đang lom khom cung kính với thiếu niên bảnh bao kia như thể là một thằng hầu thực sự.

Nghiêm thiếu đánh như thế này không sao chứ? Lỡ có ai phát hiện thì sao? Tên mặt mũi phổ thông kia hỏi với thái độ sợ sệt như ăn trộm vừa bị bắt

Kẻ được gọi là nghiêm thiếu hay là thiếu niên ăn mặc bảnh bao kia cười khẩy : Không sao.Đánh chết tên phế vật này cũng chả ai dám truy cứu hắn chả lẽ bọn họ muốn trở mặt với ta?

Vâng vâng so với nghiêm thiếu tên phê vật kia khác một trời một vực “ tên kia nghe vậy thoáng lau mặt lại ổn định tinh thần lại và vỗ Mông ngựa vào phát

Nghiêm thiếu kia phá lên cười lớn: haha đời đó là tất nhiên nghiêm Tuấn ta là thiên tài số một Linh Minh thành tương lai sẽ làm bá chủ một phương so với tên cẩu Thanh Bình kia tính là gì ? Dám tranh nữ nhân với ta chỉ có cái chết . Mà con tiện nữ kia cũng phải chịu nhục nhã vì dám phản bội ta! Nghiêm tuấn mặt mũi trở lên dữ tợn khi nghĩ đến cảnh nữ nhân mà gã thích lại dám phản bộ gã khiến gã nhục mặt với mọt người. Gã phải trả thù gấp trăm ngàn lần để rửa lại mặt mũi để cho mọi người biết Nghiêm Tuấn ta đáng sợ như thế nào

Mọi người nghe đây ai đánh chết tên Thanh Bình thì sẽ được thưởng 10 kim thạch!! Nghiêm Tuấn hét to

Đánh chết hắn!! Mấy tên kia nghe được thưởng tiền nhẹ hít thuốc lắc quá liều lao lên đánh như được mùa khiến tình cảnh càng trở lên hỗn loạn thỉnh thoảng có vài tên bị đánh trúng vài cái cay cú đánh người bên cạnh, ta đánh ngươi cái người đánh trả lại khiến tên Nghiêm Tuấn và tên kia bật cười như thể đang xem xiếc khỉ , càng tội nhất là chàng tay tên Thanh bình kia vốn đã tệ nay bọn kia hít thuốc lắc quá độ hăng như trâu điên kia càng tệ hơn , tay chân bầm rập , mặt mũi bị đánh thành đầu heo ,quần áo te tua bầm dập máuTrong đám xiếc khỉ .. lộn dám tay sai Bỗng dưng một tên có mặt mũi khá khôi hài dừng đánh, gã cúi người xuống nhìn Thanh Bình, tay dơ xuống dưới mũi với vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ:” chả lẽ hắn...chết rồi?”” Nghĩ đến đó gã sợ bởi vì trong thành cho phép “luận bàn”nhưng lại vô cùng nghiêm cấm hành vi giết người ! Ai giết người sẽ phải chịu hình phạt nặng thậm chí xử tử Năm trước có một tên cướp vô tình giết phải một người dân vì quá sợ hãi khi bị người dân kia hành hung, khi mọi chuyện vỡ lẽ tên cướp kia đã nhận phải một hình phạt đánh sợ hơn cả xử tử ... điều đó là tấm gương sáng cho những người mê tín cổ hủ, với bọn họ giết người trong thành là một hành động thiên liền Dũng cảm, những người dám giết người sẽ bọn nó coi như anh hùng xả thân vì công lý thậm chí lúc trước có người còn mang cả ảnh tên cướp lên bàn thờ cúng bái hơn cả tổ tiên nhà mình... nhưng với người khác giết người là cơn ác một tồi tệ nhất

Sao thế?? Đánh sướng tay rồi à hắc hắc” một tên to con trong đám xiếc khỉ ... lộn .. nhìn thấy tên kia vẻ mặt đăm chiêu nhìn tên Thanh Bình kia khiến gã nghi vấn vài thứ nhưng vì tò mò lên gã quan sát xem tên kia định làm gì tiếp

Mấy tên khác đang đánh hăng say thì thấy cảnh tượng đó trong lòng không khỏi dâng lên nghi vấn mà mấy thằng thích bạo hoa cúc dám chắc rất thích

Chả lẽ Công huynh thích tên tiểu bạch kiểm Thanh Bình kia? Vì vậy mười dừng tay còn đưa tay vuốt mặt hắn tựa yêu thương

Còn tên to con kia lại thích Công huynh? Nhìn gương mặt của hắn biểu luận sự ghen tuông kia kìa!

Má ơi ghê quá!!

Đám người dừng đánh bàn bạc như thể thảo luận hội thảo gì đó, nếu 3 tên kia mà biết bọn người kia tưởng bọn hắn đồng bóng yêu thương nhau liệu có đâm đầu đào hố hay không ? Thậm chí còn có tên về định nói cho hàng xóm cả thành biết về tình yêu vĩ đại của 3 người bọn họ

Nghiêm thiếu đám người kia sao vậy? Tên đang vẻ phổ thông kia hỏi lòng hắn bất an

Tên Nghiêm Tuấn đang nghĩ đến cảnh khi giết Thanh Bình xong rồi khi Lệ Vy tiểu thư biết tên này chết sẽ đau buồn rồi gã sẽ vào ăn ủi tiểu thư rồi chính minh cho nàng biết gã mới là thiên tài người bạn đời của nàng

Ahahaa “nghiêm tuấn cười to vẻ mặt đầy sung sướng, bên cạnh hắn tên kia toát mồ hôi hột trong đầu suy nghĩ lộn tùng phèo liệu thiếu chủ nhà mình bị điên... nhưng nghĩ đến Nghiêm Tuấn là thiên tài võ đạo lên hắn đành cắn răng theo gã nếu bị dâng hoa cúc thì gã cũng cảm tâm

Ngươi sao vậy? Cười xong thấy biểu hiện của tên nô bọc kia Nghiêm Tuấn hỏi

Hả? Tên kia toát mồ hôi lạnh cắn răng tay chút vô đám người nói: đám người kia không đánh nữa!

Nghiêm Tuấn hừ lạnh gã nghĩ đám người kia sợ lên mới ngừng đánh, gã đang định đi đến chỗ đó hỏi kĩ lí do thì có một tên chạy tới

Sao?? Vốn đang tức giận Nghiêm Tuấn gằng giọng hỏi

Dạ Nghiêm thiếu tên kia chết rồi... mặt tên kia sợ hãi nói

Chết rồi?hahaaa” Nghiêm Tuấn cười to món nợ này cuối cùng cũng tính, vốn dĩ gác có nhiều cơ hội để giết người nhưng tên kia số hên mãi không chết quả là da dày thịt béo nhưng đến giờ mới kết thúc, đây là kết quả khi đối đầu với gã không uổng công gã tính toán bấy lâu nay

Đi thôi ! Nghiêm Tuấn vẻ mặt hớn hở như thể vừa trúng độc đắc

Đám người kia thì mờ mịt, bọn chúng đã giết người đó? Ít ra phải phi tang chứng cứ đi chứ để giữa thanh thiên bạch Nhật này thì chả khác gì tự vỗ mặt cho người khác biết nhanh hơn

Hừ!! Toàn lũ đầu heo! Chỗ này là núi rừng ai biết chúng ta giết người, người giết hắn là gấu, chúng ta không liên quan

Đám người kia mãi mới hiểu ra.. hâh đúng là thiên tài số một Linh Minh thành mà đánh nhau giỏi đến tính kế hèn cũng giỏi, đi theo quả không phí công

Nếu như Nghiêm Tuấn mà biết mấy tên kia nghĩ mình như thể thì hắn chả biết là lên vui hay tức giận nữa ..

Đi thôi về nhà ta thưởng lớn” Hắn nói

Đi!! Nghiêm thiếu là nhất!! Đám người kia vốn lo sợ chuyện giết người nhưng nay nhắc đến thưởng thì ai nấy mừng như điên lại thêm được mấy hôm vui vẻ với mấy em ở lầu xanh rồi haha

Đám người vội vàng xoá sạch chứng cứ rời đi, trên mặt mỗi người tràn đầy ngây thơ như thể vừa giết một con báo có hại cho dân vậy Đám người đi được một lúc, một con gấu xám cao tầm 3 thước mặt mũi hung tàn, miệng toàn nước dãi chảy ra, đã lâu rồi nó không ăn thịt nhân loại, nay lại có bữa dâng tới miệng thử hỏi ai không thèm? Không thèm mới không là hùng gia ta...

nó bắt đầu đi quanh, mũi khịt khịt đánh giá xem nhân loại này đã chết chưa nếu chưa chết thì nó sẽ vờn tên này đến chết.

Sau khi đi được vài vòng xác định nhân loại này đã không còn sự sống, con thổ hùng tiến gần, đôi móng vuốt giương cao chuẩn bị xé xác có mồi thì chợt ở trên không gian phía trên đầu xuất hiện một bóng người mờ mờ ảo ảo, nhìn kĩ thì đó là mĩ nữ độ 21,22 tuổi cực kì xinh đẹp, không chẳng có từ nào có thể diễn tả vẻ đẹp của nàng , dáng người đầy đặn chỗ to chỗ nhỏ, gương mặt thanh Tú kinh diễm kết hợp với khí thế của nàng tạo ra áp lực cực lớn cho người đối diện tin tưởng bất cứ kẻ nào gặp nàng cũng ám ánh bởi vẻ đẹp của nàng khiến tẩu hỏa Nhập ma ...

Con thổ hùng kinh ngạc trong chốt lác nó không phải con người nhưng cũng bị ảnh hưởng đến vẻ đẹp của nàng đủ cho ta hiểu vẻ đẹp của nàng đẹp đến mức nào

Graooo!! Con thổ hùng hét to, ở đây nó là lớn nhất mà tự dưng có kẻ lạ mặt không mời khiến nó rất tức giận xem hùng gia ta là không khí sao.. cũng tốt bắt nuôi một đôi ăn cho ngon thưa không ăn hết thì cho con cho cháu bảo đảm hết không thừa một mẩu daCon thổ hùng lao đến, móng vuốt nhọn hoắt hướng về trước định đâm vào bụng nữ tử kia , nó vốn là từ vui nhất trọng thiên viên mãn, ở núi này nó là vui, là lớn nhất

Rầm!! Rất nhanh dưới cái vẩy tay của cô gái con thổ hung bị chấn thành mưa máu.. con thổ hùng oan ức nó chêu ai chọc ai mà tự dưng lại chết thảm vậy ... nó rất oan

Cô gái nhìn thấy Thanh Bình đang nằm oét dưới đất, môi thơm khe mở đọc vài câu khẩu khuyết gì đó.. rất nhanh dị tưởng phát sinh trong nháy mắt rồi biến mất.

Người được chọn hãy cứu lấy thế giới này. Cô gái thầm nói tay đặt nên ngực và rồi với mắt thường ta có thể nhìn thấy cô gái đang dần hoá thành cát bụi

Một đốm sáng trắng đột nhiên xuất hiện, nó sáng đến nỗi bây giờ là ban ngày mà sự xuất hiện của nó Như màn đêm được soi sáng bởi mặt trời vậy. Nó bay lơ lưng về thân xác Thanh Bình rồi biến mất.. lại một quả cầu pha Lê trắng xuất hiện nó cũng rất nhanh bay vào người hắn rồi biến mất... đột nhiên người Thanh Bình lơ lửng giữa không chung, tỏa ra ánh sáng mờ nhạt nhưng tinh khiết đến cực điểm