"Đại Linh Sư nhị cấp? Chuyện này... Chuyện này..."
"Ta kháo*, còn ai dám nói đan dược kia là là giả? Chẳng lẽ đột phá cũng có thể làm giả sao?"
(*một câu chửi ý mờ, hình như nghĩa là mẹ nó ^^ )
"Ha ha, lần này Công hội Luyện Dược mất mặt thật lớn rồi."
Sau khi phục hồi tinh thần, có những người không khỏi vui sướng khi người gặp họa, trên đại lục Luyện Dược Sư luôn luôn cao ngạo, mỗi lần nói chuyện bọn họ đều vô cùng hà khắc, vì thế ở đây có rất nhiều người hy vọng Công hội Luyện Dược bị xấu mặt, dù sao việc Công hội Luyện Dược mất mặt cũng không có ảnh hưởng xấu gì tới bọn họ.
"Khụ khụ, các vị hãy bình tĩnh." Triệu Nhiên thu sự kích động lại, ho khan hai tiếng, nói: "Ta nghĩ, nhìn tác dụng của Tiểu Hoàn Đan và Hóa Linh Đan, Phục Linh Đan không cần kiểm tra lại, không phải sao? Vậy hiện tại chúng ta tiếp tục hội đấu giá vừa rồi, đấu giá một lúc năm viên Tiểu Hoàn Đan, ta phải nhắc nhở mọi người trước một chút, mỗi loại đan dược đều chỉ có mười lăm viên, nói cách khác, chỉ có ba cái người có thể đạt được, được rồi, bắt đầu kêu giá!"
Triệu Nhiên vừa dứt lời, tiếng gọi giá đã vang lên vang lên, tác dụng của Tiểu Hoàn Đan bọn hắn cũng thấy, vì vậy rất nhiều người tranh tới mặt đỏ tai hồng.
Nhưng từ đầu tới cuối, người của phủ thành chủ và Trương Cao mập mạp cũng chưa từng mở miệng.
Bên trong phủ thành chủ có một vị Luyện Dược Sư tam phẩm cao cấp, Tiểu Hoàn Đan và Phục Linh Đan mặc dù khó luyện, nhưng cũng không phải là không luyện được, bọn họ không cần phải hoang phí tiền tài, bởi vì cuối cùng Hóa Linh Đan mới là mục tiêu của bọn họ. Trương Cao cũng như thế, thân là thủ phủ (nhà giàu số một) của thành Phong Chi, lại chuyên buôn bán dược liệu, nào từng mua quá mấy viên đan dược (ý là tên này kén chọn, rất ít khi mua), vì vậy đây cũng không phải mục tiêu của hắn.
Còn Lý Tinh, từ khi bắt đầu bán đấu giá đã không có người để ý tới hắn, cho nên đã sớm ỉu xìu chạy đi rồi.
Cuối cùng, Tiểu Hoàn Đan bị Cao gia, Tiền gia, Ngô gia lấy sáu mươi vạn, sáu mươi lăm vạn, cùng bảy mươi lăm vạn mua được. Kết quả này khiến cho Hạ Như Phong không khỏi cảm thán một tiếng, thành Phong Chi, quả nhiên là thành Hỏa Vân không thể sánh được. Lúc trước bán đấu giá Hóa Linh Đan ở thành Hỏa Vân cũng chỉ hai mươi vạn là mặc cả xong.
Tuy nói khi đó chỉ có một viên Hóa Linh Đan, nhưng giá trị của Hóa Linh Đan, Tiểu Hoàn Đan có thể so được sao?
"Ha ha..." Thấy bán đấu giá tiến hành thuận lợi như thế, Triệu Nhiên đắc ý nhếch mày, trên mặc mang theo vui vẻ nồng đậm. "Đấu giá Tiểu Hoàn Đan kết thúc, không đạt được cũng đừng nản chí, tiếp theo sẽ đấu giá Phục Linh Tán, giá khởi điểm cũng là mười kim tệ."
Bất kể là Tiểu Hoàn Đan hay là Phục Linh Đan đều không phải con át chủ, vì thế cũng không bán giá quá cao, chỉ lấy giá sáu mươi hai vạn, bảy mươi vạn, tám mươi mốt vạn bán ra. Nhưng dong binh trong Dong Binh Đoàn Vân Ly khi nào thì thấy được nhiều kim tệ như vậy? Tất cả đều trợn tròn mắt.
"Boong."
Gõ búa xuống, tiếng ồn ào trên sân nháy mắt yên tĩnh lại, mọi người ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm Triệu Nhiên, ánh mắt ấy làm cho Triệu Nhiên có một loại cảm giác, bản thân giống như một đại mỹ nữ cởi hết quần áo, mà phía dưới chính là đám sắc lang đang nhỏ dãi thèm thuồng. (1612: Chết cười với anh này.)
Nghĩ vậy, Triệu Nhiên rét lạnh một phen, vội vàng vứt bỏ suy nghĩ trong đầu, nói: "Chắc hẳn chư vị đại nhân đều đã chờ mong thật lâu, như vậy cuộc đấu giá tiếp theo, là năm viên Hóa Linh Đan, nhưng đan dược này mỗi thế lực chỉ có thể đấu giá một lần, nếu có được năm viên sẽ không thể tiếp tục đấu giá những thứ ở sau, hiện tại bắt đầu gọi giá, khởi điểm là ba mươi vạn kim tệ."
Lời của Triệu Nhiên khiến cho tất cả đều nhăn mày. Chỉ có thể đấu một lần? Nhưng trong bọn họ có rất nhiều người muốn lấy tất cả mười lăm viên đan dược kia, thậm chí trong đầu nhiều người đã nổi lên ý muốn cướp đoạt. Ai bảo mười lăm viên Hóa Linh Đan quá mức mê người chứ...
Ngay khi ý nghĩ ấy vừa dâng lên trong đầu, một luồng uy áp bao phủ bọn họ. Dưới uy áp kia, những người có mặt nhỏ đầy mồ hôi lạnh, dù là cử động một ngón tay cũng vô cùng khó khăn.
Khó trách Dong Binh Đoàn Vân Ly lại nhanh chóng nổi lên, tất nhiên là bọn hắn đã may mắn dựa vào thế lực cường đại hoặc cường giả nào đó, bởi vậy nháy mắt mọi người đều thu hồi sự tham lam của mình, không dám lại có suy nghĩ cướp đoạt kia nữa.
"Đa tạ." Hạ Như Phong sờ mũi, thản nhiên nói. Người khác không biết nguyên nhân, nàng ở gần Dạ Thiên Tà nhất nên cảm nhận rất rõ vừa rồi là nam nhân bên cạnh ra tay giúp đỡ, chỉ là nàng vẫn không hiểu, hai người bọn họ vốn không quen biết, vì sao hắn liên tục giúp đỡ mà không cần trả ơn?
Nam nhân cong cong khóe miệng, trên khuôn mặt tuấn mỹ lóe ra ánh sáng chói lọi, giật giật khóe môi, lại cái gì cũng không nói mà thu lại ánh mắt.
"Một trăm năm mươi vạn."
Hách Thanh liếc nhìn người của các gia tộc khác, ngón tay nhẹ nhàng gõ bắp đùi, bờ môi mang theo nụ cười tình thế bắt buộc.
Mọi người đều bị cái giá dọa sợ, giá khởi điểm của Hóa Linh Đan là năm mươi kim tệ, hắn trực tiếp tăng gấp mấy lần, rõ ràng là muốn đánh phủ đầu lên suy tính của mọi người ở đây.
"Một trăm sáu mươi vạn." Trương Cao vuốt cằm, lơ đãng nói, giống như một trăm sáu mươi vạn kim tệ với hắn mà nói thật giống như một trăm sáu mươi tảng đá, vẻ mặt tỏ ra một chút cũng không thèm để ý.
Hách Thanh không mở miệng nữa, nếu như đấu giá là Phá Tương Đan, hắn chắc chắn liều lĩnh giành lấy, nhưng đây cũng chỉ là Hóa Linh Đan thôi, chỉ có thể khiến cho năm Đại Linh Sư cửu cấp của gia tộc đột phá thành Linh Tướng, hơn nữa, phía sau còn có cơ hội, không cần thiết phải dành giật cùng Trương Cao.
"Còn ai hơn một trăm sáu mươi vạn kim tệ không? Một trăm sáu mươi vạn kim tệ một lần, một trăm sáu mươi vạn kim tệ hai lần, trăm sáu mươi vạn kim tệ ba lần. Được rồi, nếu đã không có, năm viên Hóa Linh Đan này đã thuộc về Trương lão bản."
Theo tiếng búa bình tĩnh hạ xuống, trên mặt Trương Cao béo mập cười như nở hoa, bởi vì thuộc hạ của hắn, có ba người đến Linh Sư cửu cấp vẫn không thể đột phá, như thế chẳng khác nào hắn đã thêm ba Linh Tướng nhất cấp, còn con trai hắn cũng đến Đại Linh Sư lục cấp, dùng Hóa Linh Đan là có thể đến Đại Linh Sư thất cấp, sao hắn có thể không vui?