Chương 376: Quyển 3 Chương 141: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Sáng sớm ngày hôm sau, trên giường lớn ấm áp, Dạ Thiên Tà mở đôi mắt màu tím ra, thâm tình nhìn cô gái đang ngủ say bên cạnh, khóe miệng chứa nụ cười dịu dàng.

Hắn đưa ngón tay thon dài ra, vén mái tóc trên trán của cô gái lên, khẽ đến đặt ở trên trán bóng loáng một nụ hôn, trong mắt chứa tia vui vẻ càng thêm ôn nhu, tràn đầy bao dung cô gái ở trong mắt hắn.

Hạ Như Phong từ từ mở mắt, đầu tiên là nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Dạ Thiên Tà đang phóng đại ở trước mắt.

Dạ Thiên Tà không chút ngượng ngùng nào khi hôn trộm bị bắt, cánh tay duỗi một cái, kéo Hạ Như Phong vào trong ngực, hơn nữa quang minh chính đại đặt lên môi cô nụ hôn chiếm hữu, nhu tình trong mắt tím như cũng có thể tràn ra, mà đôi mắt tà khí kia như đôi mắt bình thường, phản chiếu lại khuôn mặt tuyệt sắc của cô gái.

"Tà." Hạ Như Phong khẽ đẩy ra Dạ Thiên Tà ra, duỗi thân thể đau nhức không dứt.

Mặc dù hai người đã làm vợ chồng mấy năm, nhưng thân thể này cũng hoàn toàn là lần đầu tiên, hắn lại cũng không biết tiết chế, giày vò cô một đêm, làm hại toàn thân cô xương cũng đã ra rời rồi, xem ra vẫn là ở với Diệu Nhi chúng nó tốt hơn, ít nhất, có thể để cho hắn hơi tiết chế một chút.

"Như Phong, em ở đây chờ." Dạ Thiên Tà hôn trán Hạ Như Phong một cái, khẽ đặt cô lên giường, xoay người đi về phía phòng vệ sinh, chỉ chốc lát sau, lấy một khăn lông ướt ra ngoài, đi đến phía sau Hạ Như Phong, cẩn thận lau chùi thân thể cho cô.

Ngay cả những chuyện này, Hạ Như Phong nhờ Thủy Linh là có thể giải quyết, nhưng mà... Nhìn thấy nghiêm túc và nhu tình trong mắt Dạ Thiên Tà, lòng của cô đột nhiên bị cảm động.

Nghĩ đến dọc theo con đường này, Dạ Thiên Tà vì cô làm đủ loại, và bỏ ra cố gắng, trong mắt cô cũng là không thể kiềm chế được mà tràn đầy nhu tình, như bắt đầu gặp nhau lần đầu từ Hỏa Sơn, đã định hai người một đời không thẻ cắt đoạn tơ hồng.

Chỉ là người Linh Huyễn đại lục biết Dạ Thiên Tà, đại khái cũng không hiểu, vì sao tông chủ Tà Tông tà mị phúc hắc, lòng dạ độc ác, không chút tính người, thiếu gia Tử Minh phủ, lại cam nguyện vì một cô gái mà làm được đến trình độ như vậy, thậm chí vì bảo vệ người nhà của cô, mà không tiếc vứt bỏ tính mạng của mình.

Người biết Hạ Như Phong cũng không hiểu, từ trước đến nay nàng lạnh nhạt hờ hững, sát phạt quả quyết, tại sao lại cam nguyện vì một người đàn ông mà dấn thân vào hiểm cảnh, không tiếc lấy Linh Tôn mạo hiểm tiến vào Phong cấm địa ngay cả Thánh Linh cũng không dám bước vào, còn đi qua phong cấm địa vào Minh giới nơi cường giả tụ tập, dẫn hắn ra ngoài.

Đại khái, chỉ có hai người này mới biết, bọn họ sẽ yêu đối phương thế nào.

"Tà, dọc theo đường này xảy ra quá nhiều chuyện." Hạ Như Phong ngửa đầu nhìn bóng đèn thủy tinh, khẽ thở dài, ánh mắt chứa một tia hoài niệm: "Nhớ những ngày em mới vừa chuyển kiếp đến Linh Huyễn đại lục, còn yếu kém, khắp nơi bị áp bức, hơn nữa bị Vân gia và đồng sự đuổi giết, nhưng mà chỉ có một năm mà thôi, chỉ là một năm, thanh danh của em ở Lâm Phong quốc lên cao, trở thành người ngay cả hoàng tộc cũng đều không thể trêu chọc, cho dù trong này có nguyên nhân của sư phụ và hội trưởng An Đức Lâm, nhưng anh cũng ở trên đường em lớn lên giúp em rất nhiều..."

Động tác trên tay của Dạ Thiên Tà ngừng lại, trầm mặc không nói, hắn như nhớ lại tất cả đã xảy ra ở dị thế nhiều năm qua.

"Trên Đại Bỉ của học viện Linh Phong, thực lực của anh hoàn toàn có thể đoạt được đứng đầu, nhưng anh cũng không tiếc nhường vị trí đứng đầu cho em, trong di tích Linh Tôn, bởi vì Dạ gia mà anh không thể dùng khuôn mặt thật sự gặp lại em, lại dùng thân phận Ngân Diện công tử này giúp em an toàn, lại càng không tiếc dùng thân đỡ kiếm." Khóe môi của Hạ Như Phong tràn đầy nụ cười hạnh phúc, khuôn mặt tuyệt mỹ tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt: "Đại Bỉ tam đại gia tộc vô cùng nguy hiểm, lại là sự xuất hiện của anh mà cứu tính mạng của em, lúc ấy anh rõ ràng bị người khác đả thương, nhưng vẫn mạnh mẽ vận dụng lực lượng, vì không để cho em phát hiện anh bị thương đã vội vả rời đi, mà Dạ gia và Thánh Cung muốn đối phó với em, vì để cho em có được an toàn, tay anh giết Dạ gia, dùng mình để dời đi ánh mắt của Thánh Cung, hơn nữua bại lộ ở dưới công kích của Thánh cung, cuối cùng thậm chí dùng toàn bộ tính mạng đi cứu tính mạng của mọi người Hạ gia, tà, anh vì em mà làm nhiều chuyện như vậy, em không thể báo đáp..."

Có lẽ là nhớ đến Dạ Thiên Tà đã từng chết, trái tim của Hạ Như Phong co rút nhanh lần nữa.

Như nhiều lần, đều là hắn không cầu hồi báo mà trợ giúp nàng, mà cho tới bây giờ hắn đối xử với người khác đều là tàn nhẫn vô tình, khong có tính người, lại ở trước mặt cô, trong mắt tím luôn chứa nhu tình không thể bỏ qua.

Dạ Thiên Tà bỏ ra cô cũng hiểu, cuối cùng mới bị hắn cảm động, đến khi chấp nhận hắn gọi cô là cô gái của hắn.

Người đàn ông này luôn ôn tình nồng đậm như vậy, cho dù cô muốn làm cái gì, hắn cũng sẽ không phản