*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
"Cuối cùng hai người này cũng rời khỏi đây." Hỏa Hân làm cái mặt quỷ về phía phương hướng Mộc Phong và Hạ An Nhu rời đi, sau đó thu ánh mắt lại, nhún vai, đôi mắt đẹp đặt ở trên người Hạ Như Phong: "Cậu cũng không thể đi trở về Hạ gia, vậy kế tiếp cậu định làm như thế nào?"
"Mình định phát triển thế lực của bản than." Hạ Như Phong vuốt cằm, trầm mặc nửa ngày, mới nói. Thât ra đối phó với Hạ gia cô hoàn toàn có thể dùng vũ lực, chỉ cần cô động ý niệm trong đầu một cái, Hạ gia ở Trung Hoa sẽ hoàn toàn biến mất, nhưng Diệu Nhi và Nguyệt Nhi muốn chơi, vậy sẽ tận tình giúp chúng nó chơi đi, dù sao đại thế đã định, cô cũng không cần chút thời gian ấy.
"Phát triển thế lực?" Hỏa Hân trừng mắt nhìn, nhíu mày: "Phát triển thế lực là cần tài lực rất lớn, cậu có tài lực lớn như vậy sao?"
Nghe vậy, Hạ Như Phong cũng nhíu mày, cho dù bảo vật của nàng phong phú, nhưng với người Trung Hoa mà nói đều không có tác dụng gì, linh tệ ở Linh Huyễn đại lục cũng không thể sử dụng được ở đây. Mà chi phiếu của cô đều để ở Hạ gia, trở về là không thể, vậy cũng đó là nói, cô phải phát triển từ đầu.
"Hân nhi, cho tớ mượn một trăm vạn, về sau tớ sẽ trả lại cậu gấp đôi." Có lẽ là hạ quyết tâm, Hạ Như Phong ngẩng đầu nhìn Hỏa Hân, vẻ mặt nghiêm túc nói. &
"Không phải là một trăm vạn thôi sao, chúng ta ai với ai? Cậu không cần trả lại." Hỏa Hân thoải mái vỗ bả vai của Hạ Như Phong, giơ tay lên, lấy một tờ chi phiếu ném cho cô. Quả thật đối với sát thủ tên đứng đầu bảng tổ chức Ám Dạ mà nói, một trăm vạn không tính là cái gì, nhưng mà một trăm vạn này, cũng là cần hoàn thành một nhiệm vụ nguy hiểm mới có thể có được: "Chỉ là một trăm vạn này, cậu có thể làm được cái gì?"
Đối mặt với chất vấn của Hỏa Hân, Hạ Như Phong khẽ cười, ra vẻ thần bí nói: "Đến lúc đó cậu sẽ biết, Hân nhi, giúp tớ làm thủ tục xuất viện, tớ phải rời khỏi nơi này."
Hỏa Hân há miệng thở dốc, nhìn sắc mặt khỏe mạnh Hạ Như Phong, vẫn gật đầu, xem ra cô cũng không có gì trở ngại, vậy tiến hành thủ tục xuất viện cũng không có vấn đề gì, nghĩ đến đây, Hỏa Hân xoay người rời khỏi phòng bệnh, không cần một lát, lại xuất hiện ở tầm mắt của Hạ Như Phong, Hạ Như Phong biết cô ấy đã làm xong thủ tục xuất viện, cười nhàn nhạt với hỏa hân đang đi đến, lúc đến bên cạnh cô thì bước chân hơi ngừng lại.
"Hân nhi, chúng ta đi thôi!" Hỏa Hân nhún vai, đi theo phía sau Hạ Như Phong, cô ngược lại muốn biết, Hạ Như Phong muốn làm cái gì.
Cửa bệnh viện, Hạ Như Phong chui vào trong xe Hỏa Hân, thắt chắc dây an toàn, cũng không ngẩng đầu lên nói: "Đi sòng bạc lớn nhất thành phố A, Hân nhi, chắc là cậu biết ở đâu chứ."
Sòng bạc? Hỏa Hân sững sờ trợn mắt, chẳng lẽ cô định dựa vào đánh bạc để lập nghiệp? Đây cũng quá không thực tế, cho đến bây giờ nàng cũng không biết Hạ Như Phong tiếp xúc qua mấy thứ này, như cô nghĩ muốn đi vào sòng bạc, tuyệt đối sẽ thua thật thảm, nghĩ đến đây, Hỏa Hân vẫn mở miệng: "Như Phong, cậu thật sự muốn đi sòng bạc?"
Hạ Như Phong gật đầu, khóe môi cong lên cười yếu ớt: "Như cậu nghĩ như vậy."
"Nhưng mà..."
"Hân nhi, tớ chưa bao giờ đi làm việc mà không có nắm chắc." Hạ Như Phong chuyển ánh mắt qua, ánh mắt chăm chú nhìn khuôn mặt quyến rũ của Hỏa Hân.
Mà Hỏa Hân phát hiện một chút tự tin nhàn nhạt từ trong mắt của Hạ Như Phong, không tự chủ được cười khẽ một tiếng: "Cậu muốn đánh cược, làm chị em tốt, đương nhiên phải đi với cậu, như vậy Như Phong, bây giờ chúng ta sẽ xuất phát."
Dứt lời, đạp chân xuống chân ga, xe thể thao màu đỏ nanh chóng chạy đi, gió ngoài cửa sổ gào thét qua, Hạ Như Phong hít sâu vào một hơi, thật lâu rồi cô đều không được hít thở không khí Trung Hoa rồi. Cho dù không khí Trung Hoa không tươi mát bằng đại lục, nhưng nơi này lại vẫn là nơi cô ngây người khoảng hai mươi năm.
Sòng bạc Áo Mã là sòng bạc dưới đất lớn nhất thành phố A, nơi này ngư long hỗn tạp, nghe nói hậu trường của ông chủ sòng bạc này cường ngạnh, thế cho nên chưa bao giờ có bất kì kẻ nào kiểm tra qua. Hạ Như Phong và Hỏa Hân vừa đi vào bên trong, thì có một người mặc tây trang màu đen đi lên đón, người nọ để ý đến một thân hàng hiệu của Hỏa Hân, thì đương nhiên coi cô như tiểu thư phú gia đến giải trí, khuôn mặt lãnh khốc nở một nụ cười: "Hai vị rất là lạ mặt, đại khái là lần đầu đến sòng bạc đi? Không biết hai vị muốn chơi cái gì?"
Nghe vậy, ánh mắt của Hỏa Hân nhìn về phía Hạ Như Phong, người đàn ông tây trang hơi sững sờ, theo hắn, cho dù cô gái này có khuôn mặt tuyệt sắc, lại ăn mặc đơn giản, chắc chỉ là người hầu mà thôi, ai ngờ đến thật ra đến sòng bạc chơi lại là cô?
"Vậy thì, đoán lớn nhỏ đi!" Hạ Như Phong nhíu mày, chọn một cách chơi phổ biến nhất.
"Tốt, mời hai vị tiểu thư vào bên trong."
Hạ Như Phong và Hỏa Hân đi theo người đàn ông tây trang tiến vào, từ ngân hàng lấy ra một trăm vạn đổi lấy mười thẻ đánh bạc có giá trị mười vạn, sau đó đi đến trước một đài vòng tròn. Chỉ thấy người đàn ông tây trang liếc mắt ra hiệu với nhà cái tay cầm xúc xắc, rồi yên lặng lui xuống. Nhà cái ngẩng đầu lên, ánh mắt như là có thể thấy rõ tất cả đặt ở trên người Hạ Như Phong và Hỏa Hân, híp mắt: "Hai vị là lần đầu đến sòng bạc sao? các cô là muốn chơi đoán lớn nhỏ? Tiếp theo, tôi bắt đầu đổ xúc sắc rồi chứ?"
Hỏa Hân không nói gì, ánh mắt nhìn về phía Hạ Như Phong bên cạnh.
"Mời!" Hạ Như Phong nhàn nhạt cười, đôi mắt của cô tràn ngập bình tĩnh, không hề gợn sóng, dứt lời, cô đặt năm thể đánh bạc lên trên bàn, khuôn mặt tuyệt sắc động lòng người kia vẫn không có biểu cảm gì.
Nhà cái nhìn thật sâu vào Hạ Như Phong, với ánh mắt quan sát người nhiều năm của hắn tự nhiên có thể nhìn ra, cô gái này cũng không đơn giản, nhưng mà hắn không tin, một cô gái nhỏ tuổi có thể có thực lực và vận khí bao lớn, nghĩ đến đây, hắn vung tay lắc xúc xắc, đặt ở trên mặt bàn, ngẩng đầu nhìn Hạ Như Phong, nói: "Mời đoán."
Ánh mắt của người vây quanh đồng loạt nhìn về phía Hạ Như Phong.
"Tôi đoán đại." Sắc mặt của Hạ Như Phong vẫn bình tĩnh như cũ, một luồng linh khí truyền vào bên trong nắp, sau khi nhìn thấy chữ số đầu tư, khóe miệng cong lên đường cong nhàn nhạt, lại chứa một tia đắc ý.
Nhà cái nhàn nhạt cười, mở nắp lên, chữ số của ba xúc xắc trên bàn tròn này là 355, kết quả cuối cùng là đại, bỗng chốc Hạ Như Phong đã thắng được ba mươi vạn.
Hỏa Hân không nghĩ đến, lần đầu liền Hạ Như Phong đã đoán chính xác, lúc này dùng ánh mắt sùng bái nhìn cô. Nhưng Hỏa Hân cũng hiểu rõ, đánh bạc có thua có thắng, có lẽ tiếp theo vận khí của cô sẽ không tốt như vậy.
Tiếp theo, Hạ Như