Chương 350: Quyển 3 Chương 115: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Ánh mắt lạnh lùng của Hạ Như Phong nhìn mọi người phía trước, nắm chặt nắm đấm, dưới ánh chiều tà, khuôn mặt tuyệt sắc hiện ra ánh sáng mờ nhạt, đột nhiên, nàng khẽ nở nụ cười, tiếng cười chợt đầy hàn ý, nắm chặt nắm đấm rồi thả lỏng ra, vẻ mặt lạnh nhạt nói: "Muốn giết ta? Ta đây ngược lại muốn nhìn xem, các ngươi... Có bản lĩnh này không!"

"Chết đến nơi rồi mà còn dám cuồng vọng!" Khuôn mặt già nua của Đại trưởng lão thay đổi, sát khí quanh người phát ra, nổi lên gió lốc cường đại, lá rụng trên mặt đất đều bị quấn vào không trung, trôi nổi ở xung quanh ông: "Chỉ bằng một Bán Thánh là ngươi, thì có thực lực gì từ trong tay của ta bỏ chạy?"

"Bán Thánh?"

Trưởng lão còn lại không rõ trạng huống, tất cả đều khiếp sợ mở to hai mắt, lấy nhãn lực của bọn họ tự nhiên đó có thể thấy được, Hạ Như Phong không dùng Trú Nhan Đan gì, như thế mới càng khiến cho bọn họ kinh ngạc. Xem tuổi của nàng mới hơn hai mươi tuổi, lại có thực lực Bán Thánh?

Đây cũng thật là quá mức biến thái rồi, biến thái như vậy mà kết thù với Vân tông, thì nhất định phải chết, nếu không sẽ có tai họa về sau.

"Các ngươi đều là Thánh Linh?" Sắc mặt của Hạ Như Phong đã sớm khôi phục bình tĩnh, đôi mắt lạnh nhạt lướt qua khuôn mặt của mọi người: "Đến nay ta còn chưa từng gặp qua bộ dạng của lĩnh vực, không biết mấy vị có thể cho ta thấy lĩnh vực trong truyền thuyết một chút được không? Cũng hãy nhìn xem uy phong của chư vị cường giả Thánh Linh."

"Ha ha, ngươi đã có nguyện vọng, ta đây thỏa mãn ngươi thì thế nào?" Đại trưởng lão cười lớn hai tiếng, ngay cả ông cũng cho rằng Hạ Như Phong không thể bỏ chạy, vì để ngừa vạn nhất, vẫn là theo ý của nàng tạo ra Phong Lĩnh Vực vừa thu hồi lại lần nữa: "Đây chính là lĩnh vực của ta, Phong Lĩnh Vực, trong lĩnh vực ở đây, tốc độ của ta vĩnh viễn nhanh nhất."

Đại trưởng lão là Linh Sư song hệ Phong Thổ, có thể bởi vì lĩnh ngộ lĩnh vực quá khó khăn, vì vậy phần lớn Linh Sư song hệ hay là tam hệ, đều chỉ biết lĩnh ngộ một lĩnh vực, tất nhiên cũng có Linh Sư có mấy lĩnh vực đặc biệt, nhưng mà nhưng Linh Sư cũng không tinh thông một lĩnh vực gì.

Nói đến đây, đại trưởng lão không chú ý đến khóe môi của Hạ Như Phong cười yếu ớt chợt lóe rồi biến mất, nếu như chú ý đến điểm này, cho dù thế nào ông cũng sẽ không mở lĩnh vực của mình ra.

Khắp trời không đều bị màu xanh bao trùm, mà hai người Hạ Như Phong và đại trưởng lão đã ở dưới trời không màu xanh này.

Mấy trưởng lão yên lặng đứng ở phía sau, đại trưởng lão chiến đấu, bọn họ cũng không đi nhúng tay, dù sao không ai cho rằng, Hạ Như Phong là đối thủ của đại trưởng lão. Cho dù nàng muốn triệu hồi ra triệu hồi thú, ở trong Phong Lĩnh Vực của đại trưởng lão, cũng sẽ hoàn toàn gạt bỏ nàng trước khi nàng triệu hồi ra.

"Ha ha ha!" Cuồng phong thổi qua áo bào trắng, đại trưởng lão ngửa đầu cười lớn hai tiếng, trong mắt âm hiểm lóe ra sát ý cường đại: "Xú nha đầu, ta sẽ khiến cho ngươi có biết kết quả khi đắc tội với Vân tông chúng ta! Phong dao, đi cho ta!"

Vô số dao gió màu xanh tỏa ra lạnh lẽo, từ trong kéo dài mà ra, lưỡi dao bén nhọn đều nhắm ngay vào Hạ Như Phong, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai xẹt qua phía chân trời, hung hăng xông đến.

Ở trong dao gió kia, Hạ Như Phong mặt không đổi sắc, thật giống như đối mặt với nguy cơ như thế cũng không phải là nàng...

"Vù!"

"Vù vù!"

Lúc dao gió xẹt qua mang đến một trận tiếng gió, Hạ Như Phong thi triển ra Mị ảnh Tiên Tung tầng thứ hai, bước chân tia chớp, không ngừng xuyên qua trong dao gió kiếm phong, nhưng mà, dù sao đây cũng là ở trong Phong Lĩnh Vực, tốc độ của dao gió lại nhanh làm sao? Vì vậy vẫn không ít dao gió xẹt qua da thịt của nàng. Không cần trong giây lát, nàng cũng đã máu tươi đầm đìa, trường bào đỏ rực bị máu nhuộm đỏ càng thêm diễm lệ, tăng thêm tao nhã tuyệt thế vô song cho nàng.

Đại trưởng lão điên cuồng nở nụ cười, ông cũng không nóng lòng giải quyết nàng, như đã mê luyến phải loại trò chơi tra tấn này.

Ông muốn từng chút vắt sạch máu của nàng, đẻ cho nàng chết đi tàn nhẫn, mới có thể trút ác khí ở trong lòng mình ra.

Mấy trưởng lão đầu thở dài, nếu không phải thân là kẻ thù, bọn họ tất nhiên sẽ yêu thích dũng khí và kiên cường của nữ tử này, đáng tiếc là bọn họ nhất định là kẻ thù của nhau... Nếu nữ tử này là người Vân tông, còn lo gì Vân tông sẽ không lớn mạnh.

Thật sự đáng tiếc, dù tính cách của nàng kiên cường lạnh nhạt như thế, thà chết cũng sẽ không thần phục kẻ thù vì ngăn chặn hậu hoạn, nàng chỉ có một kết quả, đó chính là chết!

Chỉ là, càng nhìn càng không thích hợp, đại trưởng lão đột nhiên ngừng cười, mày hơi nhíu lại, vì sao đến bây giờ nàng chỉ là bị thương ở da thịt? Mặt thương thế thoạt nhìn khủng bố, nhưng đại trưởng lão lại biết, nàng vẫn chưa bị nhiều tổn thương, mỗi một dao gió, đều không thể tiếp cận chỗ trí mạng của nàng.

Vì để ngừa thêm chuyện, đại trưởng lão vẫn là từ trong đi ra, cơ thể chợt lóe, bàn tay rất nhanh đánh về phía đầu của Hạ Như Phong.

Ngay vào lúc này, Hạ Như Phong ngừng né tránh, nhắm hai mắt lại, đại trưởng lão không