Chương 308: Quyển 3 Chương 73: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Tiểu chính thái An Kỳ sợ đến mức nhắm chặt đôi mắt lại, hay tay khua loạn ở không trung, mắt thấy sẽ ngã ở trên mặt đất, một bóng dáng màu đỏ từ ngoài cửa khẽ xuất hiện, vươn cánh tay, tiếp được An Kỳ sắp rơi xuống đất, lúc này đôi mắt kia nhìn Triệu Giai Linh hiện lên một tia lạnh lẽo.

Cảm nhận được cơ thể của mình rơi vào một vòng tay bảo vệ ấm áp, cơ thể nhỏ bé của An Kỳ đột nhiên cứng lại, lông mi khẽ run, mở đôi mắt to trong veo như nước kia ra, vì thế, khuôn mặt tuyệt sắc của nữ tử cứ như thế đập vào đôi mắt trong suốt như nước của hắn, đồng thời khắc vào trong lòng hắn, cuộc đời này khó quên.

"Kỳ Nhi!" An Tình vội vàng chạy qua, từ trong tay Hạ Như Phong nhận lấy An Kỳ, ôm chặt cơ thể mềm mại của hắn: "Kỳ Nhi, làm ta sợ muốn chết, đệ có sao hay không, có bị thương hay không? Sao vừa rồi đệ xúc động như thế, nếu như đệ bị thương...."

Nói đến cuối cùng, hốc mắt An Tình bất giác hiện ra một tia mờ mịt, cắn chặt môi, nuốt lời nói đến bên miệng xuống.

"Tình Nhi, Kỳ Nhi, ở đây xảy ra chuyện gì?"

Sự cố ở đây đã sớm hấp dẫn sự chú ý của mọi người trong sảnh yến hội, tất cả mọi người đều đi ra ngoài cửa. Mà khi An Nhiên nhìn thấy tỷ đệ An Tình, bước nhanh đi qua, giọng nói mang theo một tia lo lắng lên tiếng hỏi.

Nhưng khi nhìn thấy Hạ Như Phong ở bên cạnh, trái tim khẩn trương bị nhấc lên lại từ từ thả xuống.

"Thành chủ thúc thúc." Triệu Giai Linh nhìn thấy Y Quan Lận đi ra theo, nước mắt ủy khuất trong hốc mắt đảo quanh ở trong đó, nâng lên cánh tay mảnh khảnh của mình, phía trên có hai hàng dấu răng nhìn thấy ghê người, còn hiện ra chút vết máu: "Thành chủ thúc thúc, là tiểu thí hài này cắn con trước, con là theo bản năng mới hất hắn ra."

Nhất thời, ánh mắt mọi người đều dừng ở trên người An Kỳ.

An Kỳ tránh thoát khỏi ôm ấp của An Tình, hai tay chống nạnh, phồng má, khuôn mặt vậy đáng yêu của tiểu chính thái đầy buồn bực, mắt to hung tợn lườm Triệu Giai Linh: "Ai cho ngươi ăn hiếp đại tỷ của ta, còn nói thiếu thành chủ chỉ nguyện ý nạp đại tỷ làm thiếp, đại tỷ đi vào phủ thành chủ, cũng chỉ có thể làm thiếp, ta tức quá mới cắn nàng."

"Thành chủ." An Nhiên xoay người, hai tay ôm quyền, chỉ là đối mặt với Y Quan Lận không cung kính như trước kia: "Phủ đệ của thành chủ lớn như thế, An gia ta tự nhiên xứng không đúng, nữ nhi An gia, thà làm thê người nghèo, cũng không làm thiếp cho người giàu có, cho nên chúng ta cũng chưa từng có ý muốn vào phủ thành chủ, chỉ là hy vọng, thành chủ đừng ở để cho thiếu thành chủ đi quấn quít lấy nữ nhi của ta, chúng ta..."

Nói đến đây, An Nhiên nhìn về phía Hạ Như Phong, sau khi nhìn thấy đối phương gật đầu, mới tiếp tục mở miệng: "Chúng ta như vậy cáo từ! Tình Nhi, chúng ta đi, tuy rằng An gia kém hơn phủ thành chủ tôn quý, nhưng cũng sẽ không đến đây để tùy ý người ăn hiếp."

An Tình tùy ý An Nhiên nắm lấy tay mình, đi về phía ngoài cửa lớn thành phủ chủ, ngay lúc này, một tiếng quát lo lắng ở phía sau truyền đến: "Không cho phép đi!"

Bước chân hơi dừng một chút, An Tình đưa lưng về người nhìn, từ đầu tới cuối đều không có quay đầu liếc nhìn hắn.

"An Tình, không cho phép đi!" Bước chân của Y Lạc lảo đảo chạy đến, hắn lách người đến trước mặt An Tình, chặn con đường của nàng, đầu đầy đổ mồ hôi nhìn An Tình, trong mắt không che dấu khẩn trương chút nà0: "An Tình, vì sao phải rời khỏi? Ta không cho phép nàng đi!"

"Y Lạc, ta từng nói rồi, sau khi chuyện này kết thúc, sẽ nói cho ngươi đáp án của ta, bây giờ ta đã có đáp án: "Nói xong, nâng mắt lên, hai mắt trong suốt đảo qua Y Lạc, mắt xẹt qua một chút đau xót để ở trong chỗ sâu, nắm chặt nắm đấm, nói: "An Tình ta có tôn nghiêm của mình, tôn nghiêm của ta quyết không cho phép ta trở thành thiếp của người khác, cho dù là Y Lạc ngươi cũng không thể."

"Ai nói cho nàng là ta muốn nạp nàng làm thiếp?" Nhất thời Y Lạc sửng sốt một chút, cũng không quản An Tình có đồng ý hay không, trực tiếp bắt được tay nàng, đi đến trước người Y Quan Lận và lão giả, quỳ thật mạnh xuống mặt đất.

An Tình tránh thoát vài cái, cũng không có thể tránh thoát khỏi giam cầm của hắn, cũng chỉ theo hắn quỳ xuống đất.

"Phụ thân, gia gia, người cả đời này con nguyện ý lấy chỉ có một mình An Tình, hai người không thể ép con làm ra chuyện không muốn làm, nếu không Thanh Bình thành sẽ mất đi một thiếu thành chủ, hai người sẽ mất đi một nhi tử, một tôn tử." Nói xong ý nguyện trong lòng, Y Lạc quay đầu, thâm tình nhìn nữ tử bên cạnh, ôn nhu nói: "An Tình, ta nói rồi, ta nguyện ý đi đến một nơi không có người biết chúng ta chung sống với nàng, thiếu thành chủ gì đó, ta cũng không hiếm lạ, ta chỉ muốn nàng mà thôi, nàng có nguyện ý theo ta rời khỏi đây không?"

Lần này Y Lạc thâm tình thông cáo, không khỏi kíhc động tiếng lòng của An Tình, nếu có một nam tử vì một nữ tử buông tha cho địa vị tôn quý, chỉ nguyện cả đời ở bên nàng, nói vậy nữ tử kia cũng sẽ bị cảm động, mà đó là nam nhi kiên cường với An Tình nàng, nhưng nàng vẫn là một nữ nhân.

"Ngươi... Các ngươi...." Sắc mặt của Y Quan Lận xám ngắt, ai có thể nghĩ đến, đường đường là thiếu thành chủ phủ thành chủ, lai vì một nữ nhân mà đến phụ thân và gia gia của mình cũng từ bỏ: "Con xú tiểu tử này, thật sự là tức chết ta, hôm nay ta không đánh chết con xú tiểu tử này, ta thề không làm người!"

Nói xong thì bày ra tư thế, một bộ dáng không đánh chết Y Lạc quyết không bỏ qua.

Chỉ là ông cũng không ngừng nháy mắt với lão giả, ý tứ là để cho ông ấy đến giữ chặt mình, để cho mình xuống đài, dù sao ở dưới chú ý của nhiều người như thế, lại ở trước mặt Triệu Giai Linh, nhi tử nói ra lời nói đại nghịch bất đạo này, ông không tức giận cũng quá không nói nổi được.

Nhưng mà lão giả đã sớm nhìn thấu suy nghĩ của ông, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm, trực tiếp không nhìn ông ta, mặc kệ bình thường Y Quan Lận nghiêm khắc cỡ nào, yêu thương với nhi tử này cũng là phát ra từ trong lòng, sao có thể thật sự đánh chết hắn?

Huống chi vừa rồi bọn họ trải qua thảo luận một phen, trong lòng Y Quan Lận đã tiếp nhận An Tình rồi, chỉ cần tìm thời cơ thỏa đáng xách việc này ra thôi.

"Chậm đã!"

Bỗng nhiên, một giọng nói lạnh nhạt vang lên, trong lòng Y Quan Lận thở dài nhẹ nhõm, đưa ánh mắt cảm kích về phía người lên tiếng ngăn cản mình.

Hạ Như Phong từ trong đám người đi ra, ánh mắt nhìn Y Lạc và An Tình quỳ xuống trước mặt Y Quan Lận một cái, mới đưa ánh mắt về phía Y Quan Lận: "Thành chủ, thực lực của ngươi là ở Chân Linh bát cấp? Ta có thể khiến cho ngươi đột phá đến Chân Linh cửu cấp."

Thánh Linh là lĩnh vực cần lĩnh ngộ, điểm ấy nàng không thể giúp ông ta, cho nên chỉ có thể giúp ông ta đột phá đến Chân Linh cửu cấp.

"Cái gì?" Trong lòng Y Quan Lận đột nhiên mừng rỡ, giúp Chân Linh đột phá? Điểm ấy chính là ngay cả luyện dược sư đỉnh cấp của phủ thành chủ đều không thể làm được mà? Chẳng lẽ An Nhiên đột phá thật sự có liên quan với nàng? Nghĩ đến đây, ông mạnh mẽ thu vui sướng ở trong lòng, hỏi: "Điều kiện của ngươi là cái gì?"

"Đồng ý chuyện của hai bọn họ."

"Chỉ đơn giản như vậy?" Lúc này Y Quan Lận đã ngây ngẩn cả người, vốn chuyện này mình cũng sẽ không định phản đối, cho nên nói cơ hội đột phá này, là ông đạt được miễn phí. Nhưng càng để cho Y Quan Lận kinh ngạc là, nàng lại nguyện ý vì một An Tình mà trả giá bằng đan dược tám phẩm.

An Tình cảm kích nhìn về phía Hạ Như Phong, nàng vì An gia nàng đã ra sức nhiều lắm rồi, có lẽ về sau chính là vì Hạ Như Phong mà mất đi tính mạng, An Tình cũng sẽ không nhăn mặt hạ mày.

"Còn có, dạo này An gia muốn mở rộng thế lực, phủ thành chủ không cần ngăn trở là được."

"Việc này đơn giản!" Y Quan Lận mạnh vỗ đùi, đừng nói chỉ là mở rộng thế lực, chính là thôn tính thế lực chung quanh ông cũng sẽ không ngăn cản, có trời mới biết, ông kẹt ở Chân Linh bát cấp bao lâu, đã lâu rồi không có cảm nhận được cảm giác sức lực tăng cao, cơ hội khó có được như thế sao ông sẽ bỏ qua chứ?

"Thành chủ thúc thúc."Nghe vậy, khuôn mặt tươi cười của Triệu Giai Linh mạnh mẽ biến đổi, hung tợn nhìn Hạ Như Phong, nghiến răng nghiến lợi nói: "Thành chủ thúc thúc, người đừng nghe nàng nói bậy, chỉ bằng nàng có năng lực gì giúp người đột phá? Đi chung với tiện nhân quyến rũ Y Lạc này, khẳng định cũng không phải là người tốt."

Hạ Như Phong không mở miệng, nhưng yêu quái lại nhịn không được, cơ thể chợt lóe, như tia chớp đến trước mặt Triệu Giai Linh, giơ bàn tay lên, một tia sáng đỏ bắn ra, đánh trúng vào ngực của Triệu Giai Linh, đều đánh bay cả người nàng ta ra.

Khuôn mặt tuyệt thế yêu mỵ đầy tàn nhẫn, Mị Mị lạnh lùng nhìn Triệu Giai Linh, giọng nói âm lãnh thị huyết từ trong môi phát ra: "Ngươi nói, ngươi muốn chết như thế nào? Tháo bỏ tám khối?