Ánh mắt Andrey nhìn Bạch Liễu vô cùng lộ liễu, mang theo vè thèm thuồng với đồ ăn.
Andrey cười khàn khàn, "Tao còn chưa no đâu, nếu nửa đêm có người cá tới lật thuyền của tao, tao sẽ kéo nó lên cắn chết." Andrey rõ ràng nói muốn cắn chết người cá, song con mắt gã lại dán chặt lên cổ Bạch Liễu, giống như muốn ăn thịt Bạch Liễu vậy.
Suy nghĩ của Bạch Liễu bắt đầu trở nên chậm chạp, hẳn là ảnh hưởng do giá trị tinh thần giảm xuống, hắn lúc này mới ý thức đến, Andrey có mùi rất thơm, trong nháy mắt hắn thậm chí muốn cắn đối phương, vậy trong mắt kẻ đang ở dị hóa cao độ như Andrey, chính mình ắt hẳn là một món ăn ngon.
Gã muốn ăn mình.
Nhưng thể lực, trí lực, thậm chí lực phản ứng bây giờ của Bạch Liễu đều giảm xuống rất nhiều, tất cả thuộc tính của hắn trên màn hình bắt đầu biến đỏ, giá trị tinh thần ngót nghét 60, nếu bắt Bạch Liễu tỉ thí với Andrey đã hoàn toàn dị hóa thành quái vật suốt đêm, hắn phải chết không thể nghi ngờ.
Nhất định có biện pháp nào đó, biện pháp nào đó có thể đối kháng với Andrey, nhưng tin tức trong đầu Bạch Liễu cứ như bị bao trong một lớp vải mỏng, hắn loáng thoáng có thể thấy biện pháp ngay trước mắt, nhưng không cách nào lấy ra sử dụng, hắn mơ hồ nhớ hình như mình đã chuẩn bị xong phương pháp đối phó Andrey rồi, nhưng hắn không nhớ ra nổi là phương pháp gì.
Bạch Liễu lại nháy mắt một cái, thân hình hơi lung lay, nhẹ giọng nói 'ừ'.
Đoàn người trước TV nhỏ thấy Bạch Liễu đứng không vững, trái tim không khỏi treo cao.
Vương Thuấn xem Bạch Liễu từ màn hình trung ương tới đây, biết người này rất có thiên phú, nhưng chưa từng căng thẳng đến thế này bao giờ, Vương Thuấn ánh mắt tập trung, gần như ngừng thở, hai tay nắm chặt, ngay cả âm lượng khi nói chuyện cũng nhỏ đi không ít: "Bạch Liễu bị dị hóa, giá trị tinh thần sắp giảm xuống 60, sắp nhìn thấy ảo giác."
Bên cạnh Vương Thuấn còn rất nhiều người chơi khác vây lại, tiếng nói chuyện cùng không hẹn mà nhỏ lại.
Người chơi cùng xem với Vương Thuấn từ đầu không khỏi phức tạp: "Giá trị tinh thần 60, sinh tử quan a."
Giá trị tinh thần 60 là đường ranh giới giữa thực và ảo, giá trị tinh thần trên 60 bạn chỉ cần đối phó với quái vật, giá trị tinh thần dưới 60 bạn còn phải đối kháng với ảo giác của chính mình.
Cái này khó hơn đối kháng quái vật nhiều.
Bởi nhược điểm của quái vật có thể thăm dò ra, có dấu vết để lại, mà ảo giác của bạn là do chính bạn tưởng tượng ra, bạn vĩnh viễn không thể biết nhược điểm của ảo giác ở chỗ nào, thậm chí không biết đây là thực tại hay hư ảo.
Người chơi có giá trị tinh thần càng cao ưu thế càng lớn, cho nên trước đó Bạch Liễu mới đưa tới nhiều sự chú ý như thế.
Mà người chơi dễ dàng bị kinh sợ, hoặc dễ dàng bị quái vật ô nhiễm tinh thần, giá trị tinh thần dễ hạ xuống dưới 60, phần lớn đều có xác suất chết rất cao, không ít người chơi bị ảo giác của chính mình hù dọa tới chết, cho nên mốc giá trị tinh thần 60 được các người chơi gọi là sinh tử quan.
Các khán giả tiếc nuối thở dài:
"Đã rất tốt, chống đỡ lâu như vậy mới gần đến 60."
"Không có đạo cụ tẩy trắng giá trị tinh thần, giá trị tinh thần sẽ càng ngày càng thấp, tôi cảm thấy mạng hắn đang treo một đường rồi."
"Tỉ lệ người mới sống sót tại phó bản 《 Thị trấn Siren 》 chỉ có 1%, chưa xem qua video qua cửa, chưa mua đạo cụ bảo vệ giá trị tinh thần, trò chơi này căn bản vô giải."
"Cũng không hẳn đi, lần trước chẳng phải có người mới qua cửa rồi sao?"
"Ầy, người duy nhất qua cửa trong nhóm 100 người mới lần trước vào phó bản 《 Thị trấn Siren 》 lúc ra ngoài giá trị tinh thần chỉ còn 25, điên luôn rồi, có ích lợi gì?"
"Người mới này phỏng chừng một hồi nữa cũng điên điên khùng khùng."
"Đi thôi đi thôi, điên rồi thì đừng xem."
"Haiz, tôi vẫn thích vẻ bình tĩnh tỉnh táo tìm đường chết của cậu ta, vừa xuống 60, emmmm, thôi bỏ đi, có duyên gặp lại."
...
【 Thêm 7 người like TV nhỏ của Bạch Liễu, 17 người theo dõi TV nhỏ của Bạch Liễu, 0 người donate cho TV nhỏ của Bạch Liễu, 0 người dislike TV nhỏ của Bạch Liễu 】
【 Có 20 người đang vây xem TV nhỏ của Bạch Liễu, bạn vừa mất 300 người xem trong vòng một phút, người chơi rốt cuộc đã làm gì để mọi người thất vọng vậy nhỉ ~ 】
【 Nhân khí của người chơi Bạch Liễu tụt thảm hại, đạt được danh hiệu Diễn Viên Hài Kém Chất Lượng, có lẽ bây giờ, bạn chỉ có thể dùng cái chết để giúp người xem giải trí, lấy được tiếng cười của họ thôi ~ 】
...
Thủy thủ trên tàu dùng tư thái xem kịch vui mà nhìn, họ chuẩn bị cho Andrey và Bạch Liễu hai chiếc thuyền nhỏ, thả xuống biển, Bạch Liễu như không hiểu chuyện gì xảy ra đứng ngơ ngác bên lan can, hắn thậm chí còn xin mượn các thủy thủ một cái chăn, nói mình buổi tối ở trên thuyền sẽ bị lạnh.
Thủy thủ giễu cợt nhìn Bạch Liễu, giúp hắn để thêm hai ba cái chăn thật dày lên thuyền, ý vị sâu xa nói, "Chúc Bạch tiên sinh ngủ ngon mơ đẹp." Nếu ngài có thể tỉnh lại.
Bạch Liễu cười nói, "Tôi sẽ."
Hai bên thuyền của họ còn rất nhiều thuyền nhỏ khác, trên thuyền là các ngư dân giống cá nọ, tướng mạo họ có một loại tương tự quỷ dị với Andrey, thuyền nhỏ trong đêm tối chỉ có một trản đèn dầu nhỏ, dưới ánh đèn u ám, tròng mắt các ngư dân tỏa ánh sáng lục âm u, con thuyền nhỏ nhẹ nhàng đu đưa theo sóng, các ngư dân vẫn quỷ dị không nhúc nhích, nhìn chằm chằm Bạch Liễu đang ôm chăn trên thuyền, mang cá hai bên hơi hơi phập phồng, phát ra tiếng rung nhỏ bé.
Andrey đứng trên chiếc thuyền nhỏ cách Bạch Liễu không xa, bên mép vẫn dính nước cá, con mắt phát sáng xanh giống ngư dân nhìn Bạch Liễu, khàn khàn nói nhỏ: "Bạch Liễu, mang theo cái chăn ngu xuẩn của mình xuống đáy biển ngủ yên đi."
Con tàu lớn chậm rãi đi khuất, có thủy thủ nói buổi sáng hôm sau sẽ lái tàu tới đón họ.
Bạch Liễu đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, trừ Andrey, các thuyền nhỏ chở ngư dân đều theo tàu về bờ, mà tiếng gạt nước, lại dần dần bao vây lấy Bạch Liễu.
Coi như Bạch Liễu lúc này đầu óc mơ màng không tỉnh táo, hắn cũng nhận thức rõ ràng, hắn là con "sâu" con yếu nhất ở đây, sống chung một đêm với đám thủy thủ ăn người cá để sống, hay các ngư dân rõ ràng đang đói bụng, sợ là không tới nửa giờ đã bị xé thành thịt vụn, bên cạnh còn một Andrey đang nhìn chằm chằm, trên mặt biển lúc này, Bạch Liễu hoàn toàn tứ cố vô thân.
Hắn mặc dù đã bị dị hóa, nhưng nhảy xuống biển trốn như cũ không phải lựa chọn tốt, hắn mới ở bước đầu dị hóa, Bạch Liễu có thể cảm nhận được miệng mũi mình có thể thở, mang cá hai bên tai lại không có chức năng hô hấp nào, lúc nhảy xuống nước có thể dựa mang cá bơi lội hay không còn là ẩn số, coi như có thể, Bạch Liễu cũng bơi không lại các ngư dân và Andrey đã dị hóa cao độ, nhảy xuống biển đơn giản chỉ là đổi nơi chết mà thôi.
Bạch Liễu còn một nhiệm vụ mang tên 【 Con thuyền chân ái 】, dưới tình huống đến sống sót còn gian nan thế này, hắn còn phải chống đỡ giá trị tinh thần tràn ngập nguy cơ ngao cả đêm, thắng Andrey.
Đây cơ hồ là chuyện không thể nào.
Vương Thuấn chậm rãi đặt cây bút không ngừng ghi chép xuống, hắn thật lòng than thở: "Đáng tiếc, để thắng vụ cá cược này, đạo cụ tốt nhất chính là bong bóng khí."
"Đạo cụ này có thể xuy đuổi bầy cá, mua hai cái sử dụng ba lần là có thể chống được đến khi trời sáng, mặc dù hơi đắt chút, cần 140 điểm, nhưng hữu dụng, cậu ấy vốn có thể qua nhiệm vụ một cách dễ dàng."
Mấy người chơi bên cạnh cũng gật đầu đồng ý, không biết làm sao: "Dù sao cũng mới chơi, không biết cách cũng là bình thường, Bạch Liễu mặc dù biểu hiện xuất sắc, song vẫn mắc bệnh chung của người mới, phần lớn thời gian đều đang làm bậy."
"Rõ ràng bong bóng khí nghe là biết có tác dụng, cậu ta khăng khăng không mua, lại đi mua cồn, thời điểm này cồn có tác dụng gì? Khử khuẩn chính mình giúp ngư dân ăn khẩu phần lương thực sạch sẽ sao?"
Các người xem còn lại có mấy người lác đác rời đi.
Lúc này thuyền nhỏ của Andrey đột nhiên lay động kịch liệt, có một người từ dưới bò lên, không đúng, là có một người cá từ dưới bò lên, nhe hàm răng sắc nhọn cười gắn cắn về phía gã.
Người xem đang chuẩn bị rời đi nhất thời dừng bước.
Vương Thuấn đẩy mắt kính, nhướn người ra phía trước: "Tình huống thế nào?! Đoạn này không phải ngư dân và Andrey xuống nước bắt đầu công kích người chơi sao?!"
Các người cá tấn công Andrey hết sức hung mãnh, từ dưới mặt biển nhảy lên xoay trên không một vòng, hướng về phía cổ Andrey tàn bạo đớp một cái, Andrey nhất thời phát ra tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương, mang cá hai bên không ngừng run rẩy.
Dòng máu đen tanh hôi nhất thời phun đầy thuyền, bắn cả ra biển, hòa thành một thể với mặt nước đen đục ngầu.
Mùi máu tanh nháy mắt tản đầy vùng biển xung quanh, tất cả ngư dân phát ra tiếng ừng ực cổ quái từ cổ họng, dường như đang nuốt nước bọt, con ngươi chậm rãi di chuyển về hướng thuyền Andrey.
Chỗ Andrey tản ra mùi thức ăn cực kỳ hấp dẫn, tiếng khua nước vốn đang áp sát thuyền Bạch Liễu bỗng chếch đi quỹ đạo, tụ lại quanh thuyền Andrey.
Tiếng nhai khiến người ta lỗ tai ê ẩm vang lên, thuyền Andrey bám đầy người cá, gã hoảng hốt muốn nhảy xuống biển, rất nhanh liền bị kéo mắt cá chân, người cá chất đầy con thuyền nhỏ của gã, Andrey giơ tay phát ra tiếng nghẹn ngào thống khổ hàm hồ, bị đám người cá chồng lên như ngọn núi nhỏ che khuất.