Chương 85: Thích Tôn Tín, can đảm cho gan chó nhà ngươi!

- Thực sự là năng lực hiển hoá của Hải Thận Châu sao?

Ánh mắt Thích Tôn Tín sắc bén, một đạo ánh mắt phóng qua.

Nếu hắn đoán không sai, thì Diêm Quyết tuyệt đối không phải là chết trong một trận chiến đấu bình thường, đại khái là phải đối mặt hàng vạn hàng nghìn Thánh Oán, không rảnh chiến đấu. Bằng không cũng không đến mức ngay cả loại đại sát khí "Thập Phương Tinh Kỳ" cũng chưa kịp sử dụng.

Ngàn vạn năm qua, còn chưa có người nào có thể cùng Hạo Thiên Thành bọn hắn đối nghịch!

Nói đi nói lại thì cũng chỉ là một cái Kiếp Hoả thân!

Cũng chỉ có thể ở một phần ngoại vi của thế gian, hù doạ một số người người không biết sâu cạn. Tại Thứ Nguyên Chi Khích vô tận, Thiên Địa Linh Vật so với Thiên Địa Kiếp Hoả còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, Hạo Thiên Thành bọn họ chưa bao giờ sợ.

- Lý Nguyên Thần, hôm nay Hạo Thiên Thành chúng ta liền nhận lấy Kiếp Hoả thân của ngươi, đến tế công tử nhà ta!

Thích Tôn Tín từng bước một, hướng Lý Nguyên Thần đi tới.

- Tốt lắm.

Lý Nguyên Thần thản nhiên nhẹ nói.

- Tốt lắm?

Thích Tôn Tín khinh miệt cười, cước bộ không ngừng.

Bốn phía các loại vầng sáng pháp trận loé lên, ký hiệu kim sắc như là xiềng xích đang lưu động.

Mà Lý Nguyên Thần bị đốn ở không trung, tựa như bị vô số sợi xiềng xích kim sắc vây khốn.

Căn bản không thể động đậy mảy may.

- Phải, ta quyết định, lần sau nếu có cơ hội, thì nhất định phải đi Hạo Thành Thành dạo chơi!

Lý Nguyên Thần ánh mắt lành lạnh, ẩn ẩn có sát khí.

- Lão phu hiện tại sẽ đưa ngươi đi!

Thích Tôn Tín gầm một tiếng, thanh nhược kinh lôi.

Nháy mắt tiếp theo, trên người hắn bộc phát ra một cỗ khí tức cường đại, thánh quang toàn thân lượn lờ, thoánh như một tôn thiên thần hàng lâm thế gian, khí tức trên người lưu động, thánh quang tựa như mộng ảo, tu vi tuyệt thế vô cùng.

- Không cần ngươi phiền lòng, ta đối với người chết luôn luôn không có hứng thú.

Ánh mắt Lý Nguyên Thần vẫn không nhúc nhích, gắt gao nhìn chằm chằm bảng thông báo phía trên mà chỉ có hắn mới có thể thấy.

- Cuồng vọng!

Thích Tôn Tín chỉ là theo tay vung lên, cả không gian liền giống như nứt toác.

Chẳng qua là hắn còn chưa có kịp tới gần thân thể của Lý Nguyên Thần, thì dưới chân có từng đợt vầng sáng của pháp trận loé lên, cùng vầng sáng pháp trận của tuyệt đối cấm chế ẩn ẩn lại có chút bất đồng. Nháy mắt tiếp theo, phảng phất như trời đất quay cuồng, thời không dị biến.

Chờ khi hoàn hồn, thì đã tới không gian khác.

-

- Hả?

- Khí tức Chân Thánh cường đại như thế. . . . . Đây là chân thân Chân Thánh cường giả hàng lâm?

- Nhanh như vậy liền dán mắt vào Long Hồn Thụ của Tiểu Kiếm Phong rồi?

Trên Triều Dương Phong, Tử Dong chân nhân hai mắt chấn động.

Nháy mắt tiếp theo, cả người của hắn hoá thành kiếm quang, tiêu thất tại chỗ.

Có một lần, coi như là Thích Tôn Tín của Hạo Thiên Thánh tới đây, cũng bất quá là một đạo hình chiếu hư không hiển Thánh. Hiện tại, Chân Thánh cường giả, thế nhưng là chân thân trực tiếp hàng lâm tông môn, kiểu như này, không khác gì tới cửa khiêu khích!

Thật sự là không ai ra gì!

Cuồng vọng đến cực điểm!

Trong giây lát, trên Thiên Dương Phong, Đắc Vân Phong, Bích La Phong. . . . . Mấy đạo kiếm quang như ánh chớp độn ảnh mà đi.

- Nơi này là. . . . .

Thích Tốn Tín sắc mặt hoảng sợ.

Hết thảy đều tới quá đột ngột.

Hắn ngạc nhiên ngẩng đầu, nhìn phía vòm trời.

Phía trên vòm trời, một cỗ khí tức to lớn tựa như từ trong hư không thẳng thấu mà đến, bàng bạc, bao la, còn chưa xuất hiện, mà khí thế mênh mông liền đã nghiền áp thương khung, đại thế lăn đều, bầu trời nứt toác ra.

Cả vòm trời tựa như một bức tường đang không ngừng run rẩy, muốn đổ!

Trong cái thoáng chốc, cả Trường Ly Kiếm Tông, vô số người trong lòng lộ ra vẻ hoảng sợ, ngẩng đầu ngóng nhìn!

Ngay sau đó, trong hư không truyền đến một tiếng quát lớn, như là trời cao tức giận.

- Thích Tôn Tín, can đảm cho gan chó nhà ngươi! Năm lần bảy lượt tự ý xông vào Trường Ly sơn môn ta, ngươi thật khi Trường Ly ta không người sao!

Nơi này là Trường Ly sơn môn. . . . . . . ?

Tự ý xông vào?

Sắc mặt Thích Tôn Tín xanh mét, ánh mắt nhìn về phía vòm trời hốt hoảng bất lực, khóc không ra nước mắt.

Từ đầu tới đuôi, hắn thậm chí là không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Tại sao lại là tự ý xông vào Trường Ly sơn môn rồi!

Phía trên vòm trời, một đạo thân ảnh hiển hiện.

Chỉ là đứng ở nơi đó, liền đã làm tinh hà chấn động, cả thiên địa thất sắc ảm đạm.

Không hề nghi ngờ, đây là một vị đại nhân vật của Trường Ly Kiếm Tông, một thân tu vi khủng bố khó lường, cử thế vô địch!

Trong nháy mắt, vài vị kiếm chú đứng trên không trung, tâm thần đều run rẩy, ánh mắt chỉ là hướng về thân ảnh kia mơ hồ nhìn, tức thì tâm linh rung động, sinh ra một loại kính sợ xuất phát từ linh hồn, nhịn không được sẽ bái phục.

- Đó là. . . . . Sơ Đại chưởng môn!

Cho dù đã mấy ngàn năm không có gặp qua đạo thân ảnh kia, nhưng chỉ trong nháy mắt này, Tử Dong chân nhân vẫn là nhận biết được.

Một phiến lá cây theo vòm trời hạ lạc.

khí tức xơ xác tiêu điều thổi quét đầy trời, làm người người sởn tóc gáy!

Nháy mắt tiếp theo, phiến lá cây kia bay xuống đỉnh núi Tiểu Kiếm Phong, rơi thẳng xuống. Hắn chỉ là đưa ánh mắt xẹt qua, liếc mắt quan sát một cái, Thích Tôn Tín đứng ở trên đỉnh núi liền đã bị khí lãng to lớn của phiến lá cây kia nghiền ép thành phấn!

Từ đầu tới cuối, thậm chí ngay cả một câu cũng đều không kịp nói ra.

Một câu theo hư không chậm rãi phiêu đãng.

- Người tự ý xông vào Trường Ly sơn môn, chết!

. . . . . .

- Tình huống gì đây, Thích Tôn Tín tiêu thất?

- Quá tốt, mà làm sao lại đột nhiên lại tiêu thất.

Phía trên sa địa, vô số ngươi sinh nghi trong lòng.

Trước nháy mắt đó, khí tức cường đại của Thích Tôn Tín còn đang chấn động hư không, một đám người còn tưởng rằng Lý Nguyên Thần sẽ bị xử ở tại chỗ. Không nghĩ tới cái nháy mắt tiếp theo, cả người của Thích Tôn Tín, trực tiếp ở tại chỗ tiêu thất.

- Hắn bị sư thúc tổ. . . . . Đuổi về Trường Ly Kiếm Tông sao. . . . . . ?

Hoả Vũ sắc mặt sợ hãi.

Có một lần người bị Lý Nguyên Thần đuổi về Trường Ly Kiếm Tông chính là nàng.

Nàng chính là cần phải chạy mấy ngày mấy đêm, ngày đêm không nghỉ, mới từ Trường Ly chạy về đây.

Nhưng hiện tại, Thích Tôn Tín sợ là không có gặp may như vậy đâu!

Hiện tại trên Tiểu Kiếm Phong đều là Long Hồn Mộc, địa vị ở Trường Ly Kiếm Tông không khác gì Thánh Địa, tuyệt đối là nơi mà Trường Ly Kiếm Tông sẽ đề phòng nghiêm ngặt nhất!

- Thông đạo hư không quả nhiên còn tại sao?

- Nhìn ngươi còn có thể chống đỡ được bao lâu!

Ánh mắt Lý Nguyên Thần lạnh thấu xương, tầm mắt dừng lại trên mặt thông báo.

Vừa rồi, ngay tại trong cái nháy mắt Thích Tôn Tín thi triển pháp trận, ánh mắt của hắn nhìn bốn phía đều là các loại ký hiệu thần thuật tối nghĩa không hiểu, thế là trên bảng thông báo liền nhiều thêm một câu.

Làm cho hắn không thể không đột nhiên dừng lại.

【Ngài đang tải thêm khuông khối cao cấp liên quan pháp trận tiến giai | Tiến độ hiện tại : 1%. 】

. . . . . .

【Ngài đang tải thêm khuông khối cao cấp liên quan pháp trận tiến giai. | Tiến độ hiện tại : 100%. 】

【Hiện tại khuông khối tiến giai đã thành công thêm vào. | Có hay không tiến giai trung cấp Hãm Vân Trận? 】

Tốt lắm.

Khoé miệng Lý Nguyên Thần cười nhạt.

Bây giờ Thích Tôn Tín đột nhiên tiêu thất đi đâu, đối phương chỉ sợ rất nhanh sẽ ý thức được điều không đúng, đến lúc đó tên cao thủ Thiên Tôn kia nhất định sẽ tự mình thông gia gặp nhau. Nhưng hiện tại, khuông khối pháp trận tiến giai đã thêm tải xong.

Hắn cũng không cần phải lượn vòng cùng những người này nữa.

Phải duy trì thông đạo hư không cường đại như thế, tất nhiên là phải hao phí đại lượng thần thông pháp lực.

Hắn thật muốn nhìn xem, tên Thiên Tôn cường giả kia, rốt cuộc còn có thể trụ được bao lâu!

- Chúng ta đi!

Nháy mắt tiếp theo, hắn trực tiếp quay đầu, xoay người lại.

Túm Hoả Vũ đang ở một bên ngây người, thân hình nhảy một cái, liền hướng phía ốc đảo sa mạc phía xa xa lướt thẳng mà đi.

- Đây là tình huống gì?

- Rốt cuộc là đã xảy ra cái gì rồi??

Sự tình phát sinh cũng quá nhanh rồi, từ đầu tới cuối cũng bất quá mấy cái nháy mắt thời gian.

Mọi người thậm chí còn chưa có thấy rõ.

Chờ mọi người hoàn hồn lại, thì Lý Nguyên Thần sớm đã như tia chớp độn ảnh mà đi, biến mất ở giữa phiến Tử Triều.

. . . . . .

Núi non liên miên, một căn cứ bí mật.

- Mau. . . . . Mau đi thỉnh Nguyệt Thần đại nhân. . . . .

Phía trên tường, một người phụ trách giám sát mang sắc mặt hốt hoảng, thiếu chút nữa đứng cũng không xong.

Chỉ là nhìn về nơi xa, cả cổ thành tựa như nháy mắt một cái liền biến sắc.

Thành một mảnh màu tím như biển.

Vô số yêu vật tử sắc đếm không xuể, chậm rãi, bao phủ cả căn cứ!

Các loại thanh âm chi chi nha nha quanh quẩn khắp nơi ở cổ thành, khủng bố, kinh sợ, làm người người không rét mà run.

Chuyện đã tới bây giờ, cho dù hắn biết, không cần thông báo, Nguyệt Môn Thần tất nhiên từ lâu đã đối với tình hình trong thành nắm rõ trong lòng bàn tay. Nhưng mà khi nhìn thấy đám yêu vật khủng bố như thuỷ triều này, hắn cũng chỉ có thể trông cậy vào Nguyệt Môn Thần!

. . . . . .

Bên trong sa mạc, vô số người vẫn đang lẳng lặng đứng.

Căn bản là không dám lộn xộn.

- Các ngươi nói, Thiên Tôn cao thủ của Hạo Thiên Thành kia. . . . Có đến không. . . . .

- Hẳn là đến. . . . .

Lạc Thanh Dao thật sâu sợ hãi.

Người chết chính là tứ công tử của Hạo Thiên Thành!

Thiên Tôn cao thủ phía sau thông đạo hư không, sang đây cũng chỉ là sự tình sớm hay muộn.

Nhưng một đám người còn chưa dứt lời, thông đạo hư không giữa bầu trời liền giống như đột nhiên bị hỏng, từng mảnh nhỏ năng lượng rơi rụng tứ phía, một đám người thậm chí không kịp ngẩng đầu nhìn kỹ, thì thông đạo hư không liền đã tiêu tán.

- Đây. . . . Là Lý Nguyên Thần làm sao?

Cố Bắc Hàn sững sờ nói.

- Ngươi nghĩ sao?

- Đó là pháp trận gì. . . . . . ?

Lạc Thanh Dao nhìn về nơi xa, bên trong mảnh Tử Triều kia, [vân vụ bao phủ].

Chỉ là liếc mắt về nơi xa một cái, liền đã khiến tâm thần kẻ khác run rẩy.

.....

Nguyên bản là [Vân thâm vụ tráo] nhưng đành phải đổi sang [Vân vụ bao phủ] cho nó dễ hình dung he.