- Đó là Tử Triều. . . . . . ?
- Làm sao lúc này lại hiện sớm như vậy?
Lạc Thanh Dao thần sắc rung động, bên trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Xa xa là một mảnh màu tím nhộn nhạo, vô số thực vật giống như phát điên, mà theo gió lay động sinh trưởng. Chỉ là thoáng một cái, các loại thực vật quỷ dị yêu diễm đã dài ra ở khắp nơi, cao thấp không đều nhau.
Một ít thực vật thậm chí dài đến mấy trượng!
Liếc mắt một cái, thoáng như ốc đảo ngoài sa mạc.
Chỉ là trong nháy mắt, vô số người đã vọt qua.
Một đám phía sau tiếp đám phía trước.
Các thực vật ở Thận Cảnh đều là từ Sa Mạc Tử Triều sinh ra thiên địa linh vận biến thành, cho dù chỉ là một gốc cây cỏ nhỏ đơn giản nhất trong sa mạc, cũng có tỷ lệ ngưng tụ ra một ít Tử Sắc Nguyên Tinh cường đại.
Loại Nguyên Tinh này thật sự là dồi dào linh lực, tu hành giả một khi luyện hoá, tu vi tất sẽ lên như diều gặp gió!
Trực tiếp đề thăng một mảng lớn!
Mà có một số ít thực vật cường đại, thậm chí còn có thể sinh ra Thánh Nguyên trong truyền thuyết!
Vô luận là trực tiếp luyện hoá, hay là luyện khí, thậm chí là uẩn dưỡng thánh binh, đều là vô thượng thần vật!
Liền ngay cả Chân Thánh cường giả cũng sẽ tâm động rộn rạ!
- Chúng ta mau đi qua đi. . . . .
Cố Bắc Hàn ánh mắt lạnh lùng nhìn nhìn.
Chỉ là trong lúc nói chuyện, bên người lại có vô số người vọt đi.
- Gấp cái gì, ngươi không thấy Lý Nguyên Thần cũng chưa có động sao?
Lạc Thanh Dao nhìn về nơi xa.
Xa xa, Lý Nguyên Thần cùng Hoả Vũ đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, những người đang vội vội vàng vàng tiến lên, nhìn như một đám lòng như hoả thiêu, cũng ở nơi xa đứng ở phía sau Lý Nguyên Thần, nửa bước cũng không dám bước thêm.
Hai người kia chỉ là đứng ở nơi xa, phía sau giống như là cách một hào thật lớn.
Người tiến lên căn bản là không dám tới gần!
- Xem ra bọn họ cũng không dốt a.
Hình Phương Thư bất đắc dĩ cười.
Sa Mạc Tử Triều, tạo hoá cơ duyên, ngay cả Lý Nguyên Thần cũng không dám đi vào trong.
Có thể nghĩ, bên trong có bao nhiêu khủng bố!
Một đám nhìn như cấp bách lắm rồi, nhưng trong lòng vẫn là rất có hiểu biết.
Huống chi cùng Lý Nguyên Thần đoạt thứ này, đoạt cơ duyên, cùng tìm chết không khác gì nhau!
. . . . . .
- Sư thúc tổ. . . . . Chúng ta mau vào đi.
Hoả Vũ ánh mắt như hoả, sâu trong sa mạc, một gốc cây thực vật to lớn trong gió lay động, chỉ là xa xa cảm ứng, liền có thể cảm ứng được một cỗ khí tức sinh mệnh cường đại theo trên thân thực vật phát ra.
Cho dù là nàng, cũng là cực kỳ tâm động.
Huống chi, ngay tại vừa rồi, Lý Nguyên Thần còn giết người của Hạo Thiên Thành.
Đối phương nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ!
Mà một khi tiến vào phiến ốc đảo này, nhưng thật ra là có thể vừa vặn tránh đi.
- Trước đừng nên chạy loạn.
Lý Nguyên Thần trong tay có vầng sáng pháp trận loé lên.
Vốc cát ngay tại trong tay, theo khe của ngón tay sàn sạt chạy xuống, tuyệt không chịu ảnh hưởng của Tinh Thuật Dược Thiên. Hắn hơi nghiêng người, đưa tay một trảo, lòng bàn tay có một ít hấp lực cường đại phát ra, lá cây màu tím tinh tế bên kia tức thì tới trên tay hắn.
Nháy mắt tiếp theo, lá cây màu tím liền biến mất không thấy.
- Sao thế?
Hoả Vũ khó hiểu nói.
- Không có gì.
Thần sắc Lý Nguyên Thần ngưng trọng.
Cho dù hiện tại hắn còn chưa có biết Thượng Cổ Thần Phù rốt cuộc là cái đồ chơi gì, nhưng là trong nháy mắt này, trong lòng hắn đã hoàn toàn sáng tỏ, thứ đó chắc hẳn là ngay tại trong tay của "đối phương"!
Hắn cơ hồ đã có thể xác định đến 90%!
Thúc đẩy thực vật sinh trưởng, loại thủ đoạn này, hắn rất quen thuộc.
Đây là sở trường của hắn.
"Đối phương" có thể làm được điểm này, nguyên nhân có lẽ chỉ có một.
Nơi này cho tới bây giờ không phải là sa mạc gì cả.
Có thì chỉ có một pháp trận cường đại to lớn đến vô biên vô hạn!
Tất cả mọi người đều đang ở trong pháp trận.
Đúng là bởi vì đây là một cái pháp trận, cho nên mới cần vật phẩm tiếp dẫn đặc thù để có thể tiến vào, tỉ như thiệp mời. Đúng là như thế, lúc trước khi hắn bị truyền tống vào, mới có thể nhạy bén cảm nhận được một ít hào quang mỏng manh của pháp trận.
Mà nếu muốn có thể hoàn mỹ sử dụng một cái pháp trận cường đại như thế, nhất định là cần một hạch tâm.
Thần Phù Thiên Ngữ!
- Cát này có vấn đề gì sao?
Thấy Lý Nguyên Thần đối với hạt cát dưới chân phi thường để ý, Hoả Vũ hỏi hỏi.
- Cát này sao.
Lý Nguyên Thần nhất thời cũng không biết nên nói gì cho phải.
Thật lâu trước kia, hắn đọc sách trông thấy một hạt giống tạ thế từ thời thượng tối cổ, sống mấy trăm vạn năm. Cái hạt giống nằm trên mặt đất rồi vô hạn phân tách chính mình, phục chế chính mình, cuối cùng là từ một cái hạt giống mà trưởng thành thành một mảnh rừng rậm nguyên thuỷ bao la.
Cả một rừng rậm rạp thoạt nhìn thiên thiên vạn vạn, vô cùng vô tận.
Trên thực tế, chỉ có một gốc cây!
Mơ hồ trong đó, hắn cũng đại khái hiểu được, cát vì cái gì mà ngay cả Tinh Thuật Dược Thiên cũng đều không có tác dụng.
Cả cái pháp trận mênh mông bát ngát này, có lẽ cũng chỉ có một hạt cát!
Thật muốn đi vào nơi sâu Thận Cảnh, nơi đó nhất định cũng là một địa phương mạnh nhất trong pháp trận, coi như là Tinh Thuật Dược Thiên, vô cùng có khả năng sẽ mất đi tác dụng. Loại chuyện này cho dù chỉ có khả năng 1%, thì hắn cũng không thể không phòng.
- Bọn họ. . . . .Một đám làm sao mà đều đứng ở phía sau, cũng không vào?
- Ah?
Lý Nguyên Thần quay đầu nhìn.
Hắn chẳng qua là tuỳ tiện đảo mắt qua, trong nháy mắt, vô số người mang thần sắc né tránh.
- Lý Nguyên Thần, thực vật bên trong nhất định sẽ sinh ra rất nhiều Tử Nguyên, thậm chí là Thánh Nguyên, chúng ta tự nhận quả thật là không phải đối thủ của ngươi, bất quá ngươi hẳn là không đến mức muốn toàn bộ đi. . . . .
Một người run lập cập, tránh ở phía sau đám người mà lên tiếng.
Hiển nhiên là đối với Lý Nguyên Thần cực kỳ kiêng kị.
- Các ngươi yên tâm, ta đối với mấy thứ này không có hứng thú nào.
- Lý Nguyên Thần, ngươi nói chính là sự thật!?
- Lý Nguyên Thần, ngươi xác định không cùng chúng ta tranh?
Trong nháy mắt, vô số người đều nghị luận, hoàn toàn không thể tin được.
- Ta, Lý Nguyên Thần từ trước đến nay nói một không hai, các ngươi cứ việc yên tâm!
Lý Nguyên Thần cười cười.
Lấy Kiếp Hoả thân của hắn hiện tại, lại há có thể không cảm ứng được những người này rốt cuộc muốn nói đến chính là cái gì. Chỉ là những thứ kia linh lực bàng bạc, phải luyện hoá thì chỉ sợ cũng là cực tốn thời gian.
Có thời gian đi luyện hoá, thì không bằng đi giết mấy con kiến đi!
Tử Nguyên cũng tốt, Thánh Nguyên cũng tốt.
Nhưng đối với hắn mà nói, đều là thuần tuý lãng phí thời gian!
Căn bản là không có ý nghĩa gì!
- Bất quá ta cũng muốn nhắc nhở các ngươi, nơi này chỉ sợ là không bình thường.
Lý Nguyên Thần tinh tế cảm ứng, nơi sâu trong mảnh sa mạc kia, hắn cảm ứng được một ít khí tức sinh mệnh dày đặc không đếm xuể.
Táo bạo, âm lãnh, khủng bố.
Tất nhiên không phải thực vật.
Nếu hắn đoán đúng, thì ở phía dưới tử quang phía xa xa, tất nhiên chính là hạch tâm của Thận Cảnh!
Phía trước tất nhiên cũng sẽ nguy hiểm vô cùng.
Rất xa, hắn thậm chí còn cảm ứng được không ít Thánh Oán cường đại đang ẩn núp.
Đùng đoàng!
Đột nhiên, bên trong giữa bầu trời dường như có tiếng sấm sét rít gào, hư không rạn nứt.
Ah?
Tới nhanh như vậy sao?
Lý Nguyên Thần ngẩng đầu liếc mắt một cái, trong hư không, giống như là đột nhiên mở ra một phiến thông đạo.
Mở ra một cánh cửa
Theo đó mà đến, trong thông đạo truyền đến một cỗ áp lực khủng bố, cường thế vô cùng!
Một bóng người chậm rãi đi ra.
Toàn thân trên dưới, đều tản ra một cỗ khí cổ xưa lâu đời.
- Là người của Hạo Thiên Thành!
Lạc Thanh Dao nhìn nơi xa, ánh mắt rung động, có thể trực tiếp mở ra thông đạo hư không, theo trăm triệu dặm trực tiếp buông xuống phiến thổ địa này, thần thông mênh mông như thế, tất không ai hết chính là người của Hạo Thiên Thành!
Cắt ngang hư không, nếu muốn có lực lượng cường đại như vậy, tu vi ít nhất phải là trên Thiên Tôn!
- Quả nhiên. . . . Là từ nơi này đi qua sao?
Thích Tôn Tín đứng trên không trung.
Ánh mắt chỉ là bắn quét qua, trong nháy mắt, liền đã hiểu rõ trong lòng.
Cả ngoại vi cơ hồ là không cảm ứng được khí tức của Thánh Oán.
Không hề nghi ngờ, Thánh Oán đi qua căn cứ lúc trước của bọn họ đều là đến từ nơi này!
- Thích lão!
Trong lúc nói chuyện, vài người núp trong đám người đã chạy vọt ra.
- Sư thúc tổ. . . . Đó là. . . . Thích lão quái!
Hoả Vũ nhận thức ra, thần sắc hốt hoảng.
- Ta biết, ta giết qua hắn một lần.
Lý Nguyên Thần gật gật đầu.
- . . . . . Giết qua một lần. . . . . ?
Hoả Vũ đơ máy không nói gì, nửa ngày nói không nên lời.
Kia chính là Chân Thánh cao thủ đến từ Hạo Thiên Thành đấy!
--------------------------------
Đa tạ vị đạo hữu - jackthegreatIV - đã tặng TLT.
--------------------------------