Dưới Tiểu Vong Phong.
Ba người theo sơn đạo chậm rãi hướng về phía trước.
- Sư tỷ, danh kiếm Trấn Ngục thật sự rất lợi hại sao.
- Rất lợi hại, là một trong ba mươi sáu thanh danh khí trên thế gian này.
- Ba mươi sáu thanh? Nhiều như vậy sao? Trường Ly Kiếm Tông chúng ta đây có mấy thanh a?
- Trường Ly Kiếm Tông chúng ta a. . . . Một thanh cũng không có.
Xích Diễm thần sắc bất đắc dĩ.
- Một thanh cũng không có?
Chu Đồng Vũ trừng mắt lão đại nhà nàng, hoàn toàn không thể tin được.
Cho tới nay, trong lòng nàng, Trường Ly Kiếm Tông chính là đại tông môn cao nhất tại Đại Dận vương triều.
Sau khi tiến vào Trường Ly Kiếm Tông, tuy rằng nàng phát hiện những gì mình nghĩ vẫn là có một chút khác biệt, nhưng nói như nào thì đây cũng là bài danh thứ bảy trong Ngũ Đại Thánh Địa. Ba mươi sáu thanh danh khí, vô luận phân như thế nào, thì Trường Ly cũng nên có vài cây chứ.
- Không sai, danh khí là được bài danh bởi Thịnh Cổ Trai, tự nhiên là sẽ không sai. . . . .
Xích Diễm gật đầu, giải thích.
Trấn Ngục cùng với thanh cực phẩm đạo khí Ngọc Sấu Lưu Li Kiếm lúc trước là bất đồng.
Những thanh cực phẩm đạo khí như Ngọc Sấu Lưu Li Kiếm , dù cho có lại trân quý, chỉ cần cố gắng rèn, thì Bích Ẩn Phong của Trường Ly Kiếm Tông vẫn là có thể rèn đi ra. Cho dù là Thánh Binh, chỉ cần chưởng môn chân nhân chịu dùng nhiều thêm một ít thời gian, cũng có thể đúc ra.
Nhưng là danh khí lại khác.
Danh khí là sát khí vô song đã từng có tiếng tăm lừng lẫy tại Hạo Thiên đại lục.
Mấy vạn năm qua, thế gian này cũng chỉ tựu ra ba mươi sáu thanh.
Có một ít tin đồn nói rằng đó thậm chí là do thiên địa dựng dục mà thành, cho tới hiện tại, đại đa số cơ hồ chỉ còn lại có một cái tên mà thôi. Mà cái thế gian này hiện tại rốt cuộc còn lại bao nhiêu, căn bản là không ai biết. Cho dù là nàng, ở Trường Ly Kiếm Tông nhiều năm qua, cũng chỉ biết đến có ba thanh mà thôi.
Một thanh ở Thiên Quyền Thánh Địa, một thanh ở Thần Tiêu.
Trong đó lấy chuôi Trấn Ngục nổi danh nhất.
Đương nhiên, đi chung với danh của Trấn Ngục, không hề nghi ngờ, đó là chủ nhân của nó.
Tây Hải Lạc Thần!
Xích Diễm giảng giải kỹ càng tỉ mỉ, một bên giảng giải, một bên không ngừng đánh giá Lý Nguyên Thần bên cạnh.
Nàng cố ý giảng nhiều như vậy, hiển nhiên là cố ý giảng cho Lý Nguyên Thần nghe rồi.
Chỉ là Lý Nguyên Thần tựa hồ từ đầu tới cuối như là đang đi dạo chơi, đều đặt tinh thần trên việc thưởng thức phong cảnh của Tiểu Vong Phong.
- Sư. . . Sư thúc. . . . Đó chính là chủ phong của Tiểu Vong Phong chúng ta.
Xích Diễm đưa tay chỉ, gọi rất không tình nguyện.
Cái loại cảm giác này, rất chi là xa lánh.
- Ừ. . . . Ta đang muốn tìm một cái địa phương tốt, nơi đó. . . . Hình như không tồi.
Lý Nguyên Thần theo sơn đạo chậm rãi đi trước.
Lúc đến sườn núi, sương mù ngưng trọng, cảnh vật xung quanh bên ngoài mơ hồ đi. Theo dần dần đi dần dần cao, tựa như tiến vào biển mây phía trên, đi tới cõi tiên như có như không. Hiện giờ đã tới đỉnh núi, phía trên dường như có một hồi gió to quét tới, mây mù bị xua tan đi.
Cả bốn phía, hoàn cảnh cũng trở nên rõ ràng hơn.
Cả đỉnh núi là một mảnh thanh tú, các màu cẩm hoa tú cây, cự mộc khắp nơi trên đất.
- Sư huynh, ta ở Thanh Vân Phong bên kia a.
Chu Đồng Vũ đưa tay chỉ chỉ phương xa.
- Oh, không tồi.
Lý Nguyên Thần nhìn về nơi xa liếc mắt một cái.
Cả Tiểu Vong Phong, trừ chủ phong, thì bốn phía còn có vài toà tiểu sơn phong vụn vặt.
Không cao, cũng rất thanh tú, phong cảnh cũng rất đẹp, quay chung quanh chủ phong, tựa như chúng tinh quay quanh nguyệt.
Phía xa, hắn thậm chí cảm nhận được một cỗ kiếm ý sắc bén.
Cho dù chưa từng đi, nhưng hắn cũng có thể tưởng tượng đến, theo trên Thanh Vân Phong kia, kiếm khí truyền tới tất nhiên 10 phần bức nhân, đối với một Linh Đài Cảnh như Chu Đồng Vũ, rất có ích, tại đó mở một động phủ, tu hành lên cũng sẽ làm ít công to a.
Đây là một sơn trại của tiểu Hoá Long Trì này.
Hoá Long trì cho dù hắn không có ở lâu, nhưng cũng có thể đại khái cảm ứng được, chỉ sợ là cùng với Thái Hư Kiếm Cảnh tương tự nhau. Bên trong có các loại long khí áp chế, hết sức đơn giản, cùng với Thanh Vân Phong có sự thần kì không khác gì nhau.
Mấy phong khác có lẽ cũng là như thế.
Nói vậy thì đây đều là bút tích của vị chưởng môn khai sơn kia.
Liền ngay cả bốn phía, các cự mộc khắp nơi trên đất cao ngất trong mây, cũng ẩn ẩn lộ ra vài phần kiếm ý.
- Những cái cây này xem ra. . . . Rất đặc biệt a. . . . .
- Đây là Vân Kiếm Mộc, những cỏ dài ở phía dưới thì chính là Linh Nhung Thảo. Ta nghe sư phụ nói, phía dưới Tiểu Vong Phong chúng ta nhưng thật ra là có một cái linh mạch không tồi, coi như là do linh khí dày, nên Vân Kiếm Mộc rất thích sinh trưởng tại nơi này, linh khí càng dày đặc, lớn lên cũng thêm xanh tươi.
- Thì ra là thế.
Hắn suy tư, nghĩ đến loại thực vật lấy linh khí làm chất dinh dưỡng này.
Vân Kiếm Mộc bởi vì hấp thu lấy linh khí để sinh trưởng thì tất nhiên cũng là thập phần linh vận.
Phong duệ vô cùng.
- Vân Kiếm Mộc ở trên Triều Dương Phong phải so với nơi này của chúng ta phải tươi tốt hơn nhiều, còn có một ít Vân Mộc Kiếm hiếm thấy sống cả ngàn năm, cực kỳ bất phàm. Bích Ẩn Phong cũng là thường xuyên dùng loại tâm của Vân Kiếm Mộc này để rèn các loại linh binh, bất quá. . . . .
Xích Diễm dường như đột nhiên đến cái gì đó.
Dứt lời, nàng tuỳ tay điểm, trên tay liền nhiều hơn một mảnh lá cây, xanh biếc lấp lánh, quanh trạch lưu động
- Bất quá, cho dù là Kiếm Mộc Linh Tâm của Vân Kiếm Mộc vạn năm, chỉ sợ cũng so với cái này của ngươi cho ta kém hơn nhiều. . . .
- Đúng rồi, đây rốt cuộc là cái đồ chơi quỷ gì?
Ly Nguyên Thần nghĩ tới.
Lúc trước hắn không biết cái lá cây này rốt cuộc là cái gì, cho nên cho Xích Diễm một mảnh, đưa cho Xích Diễm đi kiểm tra.
Người của Chân Vũ Tiên Tông chỉ sợ tuỳ thời đều sẽ tới tìm hắn đòi lại thanh Ngọc Sấu Lưu Li Kiếm, đặt ở trên người Chu Đồng Vũ cũng không thích hợp, dù sao trên người hắn còn có một quả Long Thần Thụ, đám lá cây loạn thất bát tao này, đối với hắn hiển nhiên không có tác dụng quá lớn.
Nếu là có thể sử dụng thích đáng, thì đối với Chu Đồng Vũ các nàng mà nói, nhưng thật ra phi thường thích hợp.
- Đây là lá cây của Long Hồn Mộc.
- Long Hồn Mộc?
- Ừm, loại cây này thường chỉ sẽ xuất hiện ở bốn phía xung quanh Long Thần Thụ, ta cũng chỉ nghe sư phụ nói như vậy.
Xích Diễm gật gật đầu, Trường Ly bọn họ có chưởng môn khai sơn đi vào Hoá Long Trì nên, về Hoá Long Trì, còn có Long Thần Mộc, Chân Long Quả đơn nhiên là có ghi lại, hiển nhiên là so với những tông môn khác biết nhiều hơn.
- Có tác dụng gì không?
Lý Nguyên Thần mơ hồ nhớ tới một mảnh xanh tươi trong Hoá Long Trì mà hắn thấy kia.
Đó tất nhiên chính là Long Hồn Mộc trong lời của Xích Diễm.
- Này chính là lá cây của Long Hồn Thụ, hẳn là có thể đem đi luyện khí, bất qua nếu là muốn luyện chế một thanh binh khí cường đại trong lời nói, hẳn là cần thụ tâm của Long Hồn Mộc mới được. Chẳng qua là loại đồ vật đó, chỉ có sinh trưởng ở trong Hoá Long Trì thôi. . . . Đại khái cũng chỉ có Hoá Long Trì, nơi có linh lực mạnh mẽ mới có thể sinh trưởng loại thực vật này.
- Lúc quay lại ta sẽ thử xem. . . .
Lý Nguyên Thần lâm vào trầm tư.
Trong lúc nói chuyện, đoàn người Lý Nguyên Thần, bất tri bất giác đã đi vào một con đường nhỏ phía dưới.
Theo sơn đạo đi lên, mơ hồ có một toà tiểu phong.
Phía trên cỏ dại cằn cõi, một ít Vân Kiếm Mọc sinh trưởng nhưng lại trụi lủi.
- Sư huynh, lại đi lên thì đó chính là Tiểu Kiếm Phong.
- Tiểu Kiếm Phong sao? Rất không tồi, ta về sau. . . . Liền ở nơi này.
Lý Nguyên Thần mỉm cười.
Xem ra nhìn lại, chỉ có Tiểu Kiếm Phong là hợp với tâm ý hắn nhất.
- Ngươi muốn chọn. . . Tiểu Kiếm Phong?
Xích Diễm trực tiếp sửng sốt, Tiểu Kiếm Phong hiện giờ, có lẽ chính là một địa phương không có một người ở trên Tiểu Vong Phong bọn họ, nghĩ đến là bởi vì khoảng cách với linh mạch quá xa, linh lực cằn cõi, cho dù là Vân Kiếm Mộc, cũng là một bộ dáng so le không đồng đều.
Cho tới nay, cơ hồ sẽ không ai chọn nơi này.
Nàng ngược lại là không nghĩ tới, Lý Nguyên Thần sẽ muốn ở tại Tiểu Kiếm Phong.
Lại không chút suy nghĩ, một câu trực tiếp chọn!
- Sư huynh, Tiểu Kiếm Phong này cũng quá kém. . . . Ngươi muốn hay không ở Thanh Vân Phong với ta? Thanh Vân Phong ta so với nơi này tốt hơn nhiều nha.
- . . . . . Ta. . . . Hoa Dung Phong. . . . cũng không kém.
Xích Diễm trên mặt đỏ bừng.
Chủ phong của Tiểu Vong Phong vẫn đều là do kiếm chủ nhiều lần đảm nhiệm, tuy rằng Lý Nguyên Thần hoàn toàn có tư cách này, nhưng là theo việc Lý Nguyên Thần vừa rồi xử lý vấn đề lòng dạ, khí phách trên bối phận, nên chủ phong tất nhiên hắn sẽ không đi.
Còn lại mấy phong kia, thì thật ra Hoa Dung Phong của của nàng là tiểu phong tốt nhất.
- Không cần, liền là Tiểu Kiếm Phong đi, ta thích ở nơi này.
Lý Nguyên Thần đưa mắt đánh giá, càng đánh càng thích.
--------------------------------
Đa tạ vị đạo hữu - rirobatto - đã tặng TLT.
--------------------------------