Chương 36: Để cho ta trở thành vật chứa của mi đi!

không ai biết đó là gì

Nhưng chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi người đều lui về phía sau

Không nghi vấn gì

Những thứ này, so với Huyền Lôi kim sắc lúc trước còn muốn cường hơn!

Càng thêm khủng bố!

Gần như là chỉ một cái tiếp xúc, cả Xích Vũ Sơn đã gần như bị tiêu tán

Mà hiện giờ, một mảnh đen này vẫn còn đang tùy ý mà khuếch trương!

- Mọi người cẩn thận!

Tử Vũ chân nhân vừa quay đầu, ở phương xa có hai bóng người mơ hồ nhìn tựa như tia chớp đang cấp tốc đến đây

Đó là chưởng môn chân nhân - Tử Dong cùng Tử Diễn chân nhân

Khí tức khủng bố bao phủ khắp tứ phía

- Đây rốt cuộc là chuyện gì!

Tử Dong chân nhân cau mày

Cho dù là ở Triều Dương Phong, cũng là có thể cảm nhận được cỗ khí tức khủng bố làm người ta hít thở không thông này

- Đó là Kiếp mà Lý Nguyên Thần đang độ!

Ánh mắt Tử Nguyệt chân nhân vẫn là gắt gao nhìn về phía trước

- Lúc vừa mới bắt đầu, tựa hồ chỉ là một điểm yếu ớt mà thôi, như một giọt nước vậy. . . . Nhưng không nghĩ tới, chỉ là một hồi ngắn ngủi mà liền đã thành như vậy

- Đây là. . . Độ kiếp a? Hắn không phải là mới độ kiếp vào ngày hôm qua rồi sao?

Tử Dong ngẩng đầu đưa mắt nhìn

Trong mắt là sự bối rối

Nếu đây là đang độ kiếp như lời Tử Nguyệt nói, thì những kiếp mà bọn họ đã độ có lẽ cũng chỉ bằng một tiểu hài tử a

- Chưởng môn, đây rốt cuộc là cái gì, thế mà lại quỷ dị đến như thế!

Sở Nam Diễm ngưng trọng sắc mặt

Hắn đã từng thử vận thần thông pháp lực để tra xét, chẳng qua là vừa mới tiếp xúc đến cái hắc sắc âm ảnh này, liền trong nháy mắt bị nuốt trọn

- Ta cũng không rõ ràng. . . . Thứ này chỉ sợ ngay cả thần thông pháp lực cũng đều có thể cắn nuốt. . . . !

Tử Dong chân nhân như lâm vào đại địch, hoàn toàn không hiểu thấu

Thiên Kiếp này đã sớm không còn nằm trong sự hiểu biết của bọn họ!

Chợt, hắn dường như ý thức được gì đó, nên quay đầu lại

Ngay tại phía sau cách đây không xa, có một cỗ khí tức cường đại phủ xuống thế gian

Một đạo kiếm quang, hạo hão khó lường, theo trong hư không mà xuống

Sau đó, lại là một đạo kiếm quang

Một đạo, một đạo, lại một đạo

Ước chừng hai mươi đạo!

Kiếm quang chiếu sáng tứ phía, tản ra cỗ uy áp khó có thể hình dung

- Kia là. . . . Vô Hận Thiên Thủy. . . .

Một thanh âm già nua vang lên trong lúc có một đạo kiếm quang quét trên hư không

- Không thể tin được. . . . Không thể tượng tượng được một loại khủng bố như này thế mà lại thật sự tồn tại!!

Lại một thanh âm vang lên, theo trên một đạo kiếm quang khác quét trên hư không

- Vô Hận Thiên Thủy?

Tử Dong chân nhân trong lòng run rẩy

Cho dù là hắn, cũng chỉ là theo bên trong một vài cuốn điển tịch thượng cổ mới biết được một ít

Truyền thuyết về nơi sâu nhất của hư không vô tận, có một con sông vô hận rất dài, đã được năm tháng lâu dài ngưng tụ nên, vô sắc vô trần, chảy xuôi qua không biết bao nhiêu kỷ nguyên. Nghe nói có một số ít sinh vật cường đại sinh trưởng bên trong, mỗi một con đều là đủ để hủy thiên diệt địa

Cho dù là Hư Không Chúc Long Nhất Tộc, cũng là xa xa không bằng

Mà bên cạnh, có Tuần Hà bộ tộc thủ hộ ở nơi đó biết bao nhiêu là thế hệ

Hắn cũng chỉ mơ hồ nghe được chút ít thôi

Dù sao thì những sinh vật đó đều rất cường đại!

Chỉ cần một con, liền đủ để hủy diệt cái thế giới này!

Hắc sắc luôn luôn là màu sắc của nó, có cái hắc sắc này chỉ là bởi vì, hết thảy mọi thứ đều sẽ không có nó thứ hai tồn tại, ngay cả ánh sáng cũng sẽ mai một bên trong hư không vô tận

Chỉ còn một mình nó, một màu đen.

- Như thế nào đột nhiên lại nhiều cường giả đến đây như vậy a!

Lý Nguyên Thần cảm ứng được mười hai đạo kiếm quang ở phía xa

Khí tức của đối phương quá mạnh mẽ!

Thiên Kiếp lúc này đây, đối với hắn, sớm đã không thể nào tránh được!

Bây giờ chỉ là một giọt nước

Liền đã khủng bố như vậy, cơ hồ là đã hoàn toàn hủy diệt đi Xích Vũ Cốc!

Hiện tại lại tùy ý khuếch trương

Không có chút ý tứ ngừng lại nào!

Một khi những người đó ra tay, Thiên Kiếp trong nháy mắt sẽ kéo độ khó lên vô số lần. Đến lúc đó phát sinh cái gì, có trời mới biết. Không chỉ là Trường Ly Kiếm Tông, mà cho dù là những vị kia, cũng chỉ sợ đều sẽ bị hủy diệt!

Cái này cũng không phải là do hắn lo bò trắng răng

--------

"Lo bò trắng răng" : là lo những gì có sẵn, lo những điều hiển nhiên là sẽ xảy ra | 杞人忧天

--------

Tu hành vốn là cùng với thiên tranh phong, thần chắn sát thần!

Những cường giả như vậy chỉ sợ đều sẽ tình nguyện để ngọc nát đá tan, cuối cùng rồi cũng sẽ không thể không ra tay!

Ngồi chờ chết cho tới bây giờ cũng không phải là điều một người tu hành nên có!

Trong nháy mắt, hào khí trong lòng hắn đột nhiên bùng nổ

Hắn nhưng cũng là một người tu hành a!

Tu hành nên là vượt mọi chông gai trên đường, cùng thiên tranh phong!

Sau đó, thân hình hắn lăng không dừng lại, đưa mắt nhìn về hư không xa xôi

Đối với người tu hành trên đời này mà nói, mỗi một lần Thiên Kiếp đều là mỗi một lần trọng hoạch tân sinh

Đều sẽ đứng trước sinh tử

Kiếp cho tới bây giờ vẫn không phải là kiếp nạn

Mà là sự khen ngợi của thiên địa

Là ngợi khen một cái tử lộ không nhất định là tuyệt đối!

Dù cho sinh cơ chỉ có một phần triệu phần tỉ

Thì nhất định cơ hội cũng sẽ có tồn tại!

- Đến đây nào, để cho Kiếp Hỏa mới của ta đến! Để cho ta trở thành vật chứa của mi đi!

Ánh mắt hắn như thanh tuyền lạnh thấu xương, càng là đứng trước sinh tử, thì cả người càng là bình tĩnh

Nếu hắn đoán đúng, thì bản thể của hắc sắc kia, cũng chỉ là một giọt nước

Nước lửa cùng dung

Tất sẽ tương khắc

Hắn thở ra một hơi, hơi thở thành hỏa, cả không khí như bùng cháy

Cả người chiến ý bốc cháy lên

Thấy đạo thân ảnh chợt dừng trên không trung, trong nháy mắt, vô số ánh mắt phóng lên

- Hắn. . . . Đây là muốn động thủ sao?

- Chỉ sợ là đúng

Tử Nguyệt chân nhân hít một hơi thật sâu bình phục tâm tình, người như Lý Nguyên Thần, thiên tài tuyệt thế, cho dù là gặp cỗ khí tức Vô Hận Thiên Thủy khủng bố này, cũng nhất định sẽ không ngồi chờ chết

Nàng chỉ là không thấy rõ

Không biết rốt cuộc Lý Nguyên Thần sẽ ra tay như nào

Đột nhiên, mày nàng nhướng lên một cái, ngay tại vừa rồi, nàng cảm nhận được sự dao động của một cỗ lực lượng rất lớn

Không khí tứ phía đều bị chấn động, chỉ thấy đạo thân ảnh kia như là thần hỏa đang bùng cháy, một màu kim sắc sáng chói, cả người đứng thẳng trên không trung, tựa như cự thú Thao Thiên, hé miệng như kình hấp như ngưu, nuốt vào nhả ra trường hà bách xuyên!

- Hắn chẳng lẽ là muốn dùng thân thể để ngạnh kháng Vô Hận Thiên Thủy sao. . . . ?

Vô số người trong lòng run rẩy

Rốt cuộc là dạng khí phách gì, mới có thể sinh ra cái ý tưởng kinh khủng như thế này!

Không trung, những con sông hắc sắc âm ảnh bị lôi đi, trong nháy mắt, đều hướng về Lý Nguyên Thần mà đổ xuống

- Chẳng lẽ. . . Thật sự có thể sao?

Một đám người hoảng sợ

Không hề nghi ngờ, Vô Hận Thiên Thủy trên trời đều là bị Lý Nguyên Thần hấp dẫn đi

Bắt đầu cấp tốc thu nhỏ lại!

Lấy một loại tốc độ mà mắt thường có thể thấy được

Tốc độ hấp thậm chí là càng ngày càng nhanh!

Chỉ là mấy cái thở dốc, những hắc sắc âm ảnh thật lớn kia liền đã tiêu thất vào hư không

Đạo kim sắc trên không trung, thân hình như thần hỏa cũng là ảm đạm đi

Thân thể không tự chủ được mà ngã xuống sơn cốc

- Quả nhiên. . . Những khối Kiếp Hỏa mới này. . . Vẫn là không đủ a. . . .

- . . . Xem ra. . . Chỉ có thể trông cậy vào nó. . . .

Không trung, Lý Nguyên Thần chỉ cảm thấy ý thức của bản thân đang mơ hồ đi

Giọt nước kia nhìn như nhỏ yếu vô cùng

Nhưng là khi vừa tiến vào thân thể, trong nháy mắt liền đã đem tinh thần của hắn hoàn toàn đánh nát!

Hiện giờ, thân thể hắn chỉ sợ rất nhanh thôi sẽ hỏng mất, đều sẽ bị giọt nước này cắn nuốt toàn bộ

Thời gian của hắn khi ở thế giới này chung quy vẫn là quá ngắn, thủ đoạn quá ít. Nếu khối Kiếp Hỏa mới của hắn không thể vây khốn giọt nước này, thì hắn chỉ có thể dựa vào hi vọng cuối cùng trong sâu nội tâm của hắn

Một tia hi vọng mà hắn không biết

Nháy mắt tiếp theo, hắn lợi dụng một tia ý thức còn lại, thao túng toàn bộ thần thông pháp lực

Thân hình cấp tốc rơi xuống

- Kia. . . Vô Hận Thiên Thủy tiêu thất?

Một đám người đều là sợ hãi không thôi

Hết thảy sự tình đều phát sinh quá nhanh

Bầu trời phảng phất như bởi vì lo lắng, mà buông xuống từng đợt dương quang

- Sư tỷ. . . . Sư huynh hắn. . . .

- Ta cũng không biết. . . .

Xích Diễm còn chưa nói xong, cước bộ liền nhảy lên, muốn hướng về phía Lý Nguyên Thần đang ngã xuống mà chạy

Đạo thân ảnh kia tựa như lưu quang, cấp tốc sa xuống

Trong nháy mắt, liền đã ngã xuống đáy cốc

- Sư tỷ. . . Sư huynh. . . Người đâu?

Lúc Chu Đồng Vũ tiến lên, xung quanh chỉ có một người

Xích Diễm thần sắc hốt hoảng, đứng trên mặt đất, cực lực tìm kiếm

Trên mặt đất là biển máu, ngoài đó ra thì đều trống trơn

Cái gì cũng không có.