Chương 10: Tứ thúc à, ta đây vài năm chém giết một biển người cũng không đủ chứ nữa là. . . .

Sáng sớm

Từng tia dương quang chiếu xạ mà tiến vào

Trên bàn học, chất đầy các loại thư tịch

Rực rỡ muôn màu

- Còn cái nào khác có đẳng cấp cao hơn không?

- Trong phủ, ngoài các điển tịch liên quan đến tu hành. . . . Thì còn gì nữa không?

- Được rồi, ngươi cũng đã mệt, đi xuống nghỉ ngơi trước đi

- Lão nô không sao. . .

Lão bộc vẫn đứng ở bên cạnh, trên nét mặt già nua có chút mệt mỏi lộ ra vẻ an ủi

Gần hai mươi năm qua, đây là lần đầu tiên lão thấy vị chủ tử của lão nỗ lực học tập như thế

Cho dù là có cho lão bồi hắn thêm mấy ngày mấy đêm đi nữa

Thì lão cũng sẽ không mảy may để ý.

Lý Nguyên Thần không nói gì, lắc đầu trong vô lực

Kỳ thật, những lời này hắn đã nói cả đêm nay gần mười lần rồi

Mà lão bộc có tu vi Tẩy Tủy Cảnh trước mắt hắn này căn bản là bất vi sở động

Làm như là quyết tâm cùng với hắn - một cái Hợp Thần Cảnh tam trọng hao tâm tổn lực

- Quên đi, ta xem cũng chả có ích gì nhiều, đều thu đi đi

Hắn hơi bất đắc dĩ

Cho dù là chưa xem xong, nhưng hắn cũng không tính tiếp tục xem tiếp

Tại Thanh Châu to lớn này, Lý Gia cũng được coi là có chút phú quý, đáng tiếc cũng chỉ là như vậy mà thôi. Dù cho Lý Gia có dùng hết toàn bộ gia sản hiện có đi chăng nữa, thì chỉ sợ cũng chỉ có thể mua được một quyển Thần Thông Bí Pháp mà thôi

Mà đó cũng không phải là thứ hắn cần

Nhiều nhất chỉ làm cho lý giải của hắn đối với tu hành cùng sự hiểu biết sâu sắc hơn chút ít

- Xem ra muốn tìm hiểu sự tình về Kiếp Hỏa vô hình, thì chỉ có thể đi Trường Ly Kiếm Tông

Hắn tinh tế suy xét, trừ sự cường đại của thân thể có thể nhìn thấy bằng mắt thường ra, thì Kiếp Hỏa vô hình có lẽ còn có một ít diệu dụng khác, trong tương lai khi gặp Thiên Kiếp còn có thể mà dùng tới

Hắn phải sớm làm ra chuẩn bị

- Công tử, người tính khi nào thì đi Thanh Châu thành?

- Một hồi nữa

Lý Nguyên Thần nghĩ nghĩ, liền không muốn tiếp tục trì hoãn

Lấy tu vi của hắn hiện tại, khoảng cách đến Hợp Thần Cảnh tứ trọng không khác gì chỉ cần uống nửa chung trà liền tới

Thì tiếp tục trì hoãn cùng chờ chết không khác gì nhau

Còn không bằng sớm sớm tiến vào Trường Ly Kiếm Tông, học tập một ít Thần Thông thuật pháp các loại

- Cái kia, để lão nô lặp tức an bài cho công tử một ít hộ vệ

- Không cần.

- Công tử. . . .

Lão bộc muốn nói lại thôi

- Làm sao?

- Lão gia trước khi rời đi đã dặn đi dặn lại ngàn vạn lần, bảo công tử cẩn thận tứ mỗ gia. Hiện giờ bọn hắn đều ở trong phủ, mà những năm gần đây, hắn thường cùng lão gia đối đầu nhau. Lão nô còn nghe nói. . . .Hắn gần đây cùng với các thị tộc có qua lại

- Không sao

Lý Nguyên Thần khoát tay

Hắn biết, đối phương là đệ đệ của phụ thân hắn - Lý Nghiệp Thừa

Gia gia đây là có nỗi khổ riêng a

Bất quá đối với việc tranh đấu nội bộ của thị tộc

Thì đối với hắn lại quá quen thuộc

Cho dù là trong hoàng cung triều đình, các loại kịch bản nội đấu này nọ, hắn cũng không biết là mình đã xem đi xem lại không biết bao nhiêu cái phiên bản

Nên cái loại sự tình diễn ra trong gia tộc thì làm sao mà hắn không rõ cơ chứ

Không chỉ nói Lý phủ, mà ngay cả trong Vương Triều cũng là tranh đấu quyền lực

Mà đối với các Tu Hành Giả cường giả, như là gia gia hắn

Cũng chỉ coi như một cái tát là xong chuyện

Trong lúc nói chuyện, xa xa một thằng nhóc vận y phục trắng đi tới

- Có chuyện gì?

- Tứ mỗ gia mời công tử qua có việc

- Được rồi, ta sẽ qua

Lý Nguyên Thần lắc đầu cười

Lúc trước khi hắn giết bốn người kia, trên thông báo liền có bốn chữ Lý thị ác đồ

Chắc hẳn đó là cao thủ được âm thầm nuôi dưỡng trong phủ

Hắn tại sao lại không rõ cơ chứ

Mà hiện giờ, hắn thật sự không muốn gây thêm phiền toái nào

Ở Tử Hà Lĩnh, khi hắn chém giết bốn tiểu lâu la Tẩy Tủy Cảnh đó thì tu vi của hắn liền trực tiếp đại trướng

Đối với điểm kinh nghiệm nhận được khi tu hành, thì điểm kinh nghiệm nhận được thông qua chém giết quả thực là phát rồ mà!

Cho nên, hắn không muốn động thủ thêm một lần nào nữa

- Công tử?

- Được rồi, ngươi đi chuẩn bị nước tắm cùng y phục cho ta đi, ta đi một chút rồi sẽ về

---

Các loại đình lầu các vũ, giả sơn trì thủy.

- Cổ lão tam bên kia không có tin tức gì sao?

Lý Nghiệp Thừa ngay tại ven hồ, đang nhàn nhã cho cá ăn

- Chưa, toàn bộ tin tức đều không có

Phía sau, một gã trung niên cung kính trả lời

- Xem ra Cổ lão tam bên kia. . . .

Lý Nghiệp Thừa híp đôi mắt lại, hắn vừa định nói gì đó, rồi đưa mắt về phía hành lang cách đây không xa liếc mắt một cái, khoát tay

- Được rồi, hắn đã tới, các ngươi lui xuống đi

Nói xong, thần sắc chậm rãi, hướng về phía xa mà vẫy vẫy tay

- Hiền chất, bên này

Dọc theo hành lang, có một bóng người đang chậm rãi đi tới

Linh Đài tam trọng cảnh sao?

Lý Nguyên Thần đưa mắt đánh giá gã trung niên cách đó không xa, ngoài bốn mươi, đôi mắt tựa như ưng, cả người tuy rằng thần sắc nội liễm, nhưng vẫn lộ ra một luồng lực lượng mạnh mẽ, làm cho người khác cảm nhận được loại cảm giác như "sấm rền gió cuốn" không thôi

Loại khí chất này vừa thấy liền biết, tác phong của hắn rất tàn nhẫn

Trong nháy mắt, vô số ký ức liền hiện lên trong đầu hắn

Kỳ thật khi hắn còn nhỏ, vị tứ thúc này của hắn, đối với hắn mà nói cũng không tệ lắm

Rất nhanh, hắn liền đưa ra đánh giá

Xem như là một cao thủ đi

Ngoài bốn mươi mà đã dễ dàng biểu lộ ra linh đài, thành công nhập Linh Đài tam trọng cảnh. Tu vi như thế, đặt ở Thanh Châu to lớn này, thì liền đã được coi là cao thủ rồi. Cũng khó trách, ở Lý phủ, uy vọng của hắn so với phụ thân có hơn chứ không kém

Đương nhiên, đây chỉ hiện tại

Một khi hắn tiến nhập Trường Ly Kiếm Tông

Tình huống sẽ tức thì thay đổi

Trong con mắt người phàm tục, tại "thâm sơn đại lĩnh", phúc địa động thiên của người tu đạo, đều xem như là vô thượng tiên sư. Ngay cả đương kim Đại Dận Quốc Chủ, cũng là môn hạ của Trường Ly Kiếm Tông

Vào thời khắc mấu chốt, chỉ cần xuất ra bốn chữ "đệ tử Trường Ly", liền trọng du vạn quân!

Cũng như bây giờ, mỗi năm vào lúc này

Các đệ tử thị tộc, cho dù có sứt đầu mẻ trán cũng đều muốn vào Trường Ly Kiếm Tông

Cho dù là trở thành ngoại môn đệ tử đi chăng nữa, một khi trở về thế tục thì cũng có thể hô phong hoán vũ!

- Nguyên Thần à, ngươi trở về khi nào vậy?

Lý Nghiệp Thừa sắc mặt hòa khí, giống như gió xuân hỏi

- Vừa tối hôm qua

- Ta nghe nói hình như ngươi bị thương?

Lý Nghiệp Thừa đưa mắt kỹ càng đánh giá Lý Nguyên Thần mấy cái, mày trực tiếp nhăn lại

Ngay tại hôm qua, hắn còn thu được phi tín truyền thư

Báo rằng, Lý Nguyên Thần bị trọng thương

Không còn sống lâu

Thế mà hiện tại, Lý Nguyên Thần trông còn rất khỏe mạnh mà đứng trước mặt hắn

Nhìn như là không có việc gì, dường như là còn lộ ra vẻ

Sinh long hoạt hổ!

- Làm sao, ai nói cho ngài vậy?

Lý Nguyên Thần cười cười

- Cổ lão tam bọn hắn nói cho ta, như thế nào. . . . . Ngươi không có gặp qua mấy người bọn hắn sao?

Lý Nghiệp Thừa khinh miêu đạm tả - nhẹ nhàng bâng quơ, thốt ra, giống như chỉ là thuận miệng mà hỏi một chút, giống như là đang nói chuyện phiếm, quan tâm hậu bối của mình

- Ngài đang nói là bốn người kia sao? Nguyên lại. . . . Hắn gọi là Cổ lão tam

Lý Nguyên Thần "ah" một tiếng, làm như bừng tỉnh ngộ ra, nghĩ tới

- Như thế nào? Ngươi đã gặp qua bọn họ chưa?

- Gặp qua, gặp qua

Lý Nguyên Thần nghiêm túc gật đầu

Lý Nghiệp Thua thần sắc khẽ biến, nhưng trong giây lát lại khôi phục như bình thường, nhìn Lý Nguyên Thần vẫn bình yên vô sự trước mắt, trong lòng không khỏi nghi hoặc, hắn dừng một chút, hỏi thêm một câu

- Thế. . . . Bọn họ đâu?

- À, ta nhất thời thuận tay, giết mất rồi

Lý Nguyên Thần thản nhiên nói

Nhất thời thuận tay?

Giết mất rồi?

Lý Nghiệp Thừa phát mộng

Loại chuyện giết người phóng hóa, những năm gần đây, hắn làm cũng không ít

Cùng với phụ thân của Lý Nguyên Thần càng là âm thầm giao phong

Vô luận là làm cái gì, như thế nào thì đều là âm thầm mà làm

Căn bản là sẽ không công khai nói như hắn

- Chỉ là vài người thôi mà, loại tiểu lâu la như là Tẩy Tủy Cảnh này, người của mình quản lý ở Thanh Châu thành còn nhiều mà. Chỉ là nhất thời thuận tay, giết mấy tên thủ hạ của Tứ thúc, Tứ thúc hẳn là không để trong lòng đâu nhỉ?

Hẳn là không để trong lòng. . ?

Tiểu tử này có phải hay không là điên rồi?

Lý Nghiệp Thừa sững sờ

Nhất thời không biết đáp lời như thế nào

Cho dù là phụ thân Lý Nguyên Thần cùng hắn ngày thường gặp mặt cũng đều hoà hòa khí khí

Giống như là huynh đệ bình thường!

Làm sao mà giống như này, thẳng thắn mà nói như vậy!

Có một số việc, có thể làm nhưng không thể nói

Mà hiện giờ, Lý Nguyên Thần hắn lại hời hợt nói ra như thế

Quá là thẳng thắn đi!

Một câu "Nhất thời thuận tay", liền trực tiếp lộ vẻ muốn giết người của hắn!

Lòng dạ thẳng thắn, vô tư!

- Chỉ bằng ngươi?

Hắn bối rối một hồi lâu, cũng bắt đầu dần bình tĩnh lại

- Có câu sĩ biệt ba ngày, khi về lau mắt mà nhìn. Tứ thúc à, cái gì cũng không nên nhìn phía bên ngoài mà đánh giá. Kỳ thật tu vi Tẩy Tủy Cảnh tam trọng của ta, cũng chỉ là cố ý cho người ngoài nhìn mà thôi, tất cả. . . . đều là giả, là giả đó.

Lý Nguyên Thần làm như là đang nói chuyện phiếm

Một tay hướng về phía bả vai Lý Nghiệp Thừa

Vai kề vai, tựa như là đôi phụ tử

Tất cả. . đều là giả?

Lý Nghiệp Thừa mới vừa tính nói gì đó

Trong nháy mắt, sắc mặt liền hoảng sợ

Lý Nguyên Thần nói chuyện khinh khinh nhẹ nhàng mà cả thân hắn cũng là khinh khinh nhẹ nhàng. Liền trong chốc lát, Lý Nguyên Thần đang ôm bả vai bên trái hắn, câu nói vừa dứt, hắn liền quỷ mị xuất hiện ở bả vai bên phải hắn mà ôm

Cả người phiêu phiêu không ngừng

Quỷ dị như u ảnh!

Phải biết rắng, hắn đường đường là một cường giả Linh Đài, Linh Đài tam trọng cảnh a!

Thế mà hiện tại, hắn lại thấy Lý Nguyên Thần quỷ mị mà phiêu phiêu qua lại, ngay cả bóng dáng cũng đều không thể nhìn thấy rõ!

- Ngươi. . . Ngươi . . . Ngươi rốt cuộc là ma. . hay là người . . . . .!?

Lý Nghiệp Thừa sắc mặt đại biến

Bước bước, thân hình hắn lùi lại mấy bước

Thậm chí là hắn không kịp phản ứng, trong nháy mắt, phía sau lưng hắn liền vang lên một câu, nhẹ nhàng theo gió, ngữ khí điềm đạm, mà khi lọt vào tai hắn, lại lành lạnh như là vạn trượng hàn băng rét lạnh vô cùng!

- Tứ thúc, ngài nguyền rủa ta như vậy là không đúng rồi, vô luận là như thế nào thì chúng ta cũng là người trong một nhà nha

- Ngươi. . . ngươi rốt cuộc muốn như thế nào. . . .

Lý Nghiệp Thừa mồ hôi chảy đầy đầu

Cả người đứng nguyên tại chỗ không dám nhúc nhích, nửa bước cũng không dám

Cho dù trong lời nói của Lý Nguyên Thần không có tí gọi là uy hiếp thậm chí là sát ý

Thì chính hắn trong lòng cũng rất rõ ràng

Nếu Lý Nguyên Thần vừa rồi thật sự muốn giết hắn, thì hắn thật sự đã chết không biết bao nhiêu lần!

Hắn vừa nhấc đầu lên

Thì đã thấy Lý Nguyên Thần đã xa xa đứng cách đây mấy trượng

Từ xa xa truyền đến một câu

- Tứ thúc, ta dự định đi Trường Ly Kiếm Tông vài ngày, những sự tình bừa bộn ở Lý gia phiền ngài cùng phụ thân thu thập nha. Con người ta ấy, rất là sợ phiền toái, trong vài năm chém giết một biển người cũng không đủ nữa là, cho nên là đừng có tới phiền ta nha

- . . . .

Giết một biển người. . . cũng không đủ?

Ta đây rốt cuộc là trêu chọc vào cái loại quá vật gì thế này!!!

Lý Nghiệp Thừa đứng nguyên tại chỗ, trong thời gian ngắn mà mồ hôi đầm đìa

Cả người ướt đẫm!

Qua thật lâu, tâm hắn mới dần bình phục

Nhưng vào lúc này, Lý Nguyên Thần đã sớm không còn bóng dáng.

Hôm nay 1 chương thôi, bận