sau đó hai người dạo quanh một hồi sau khi mua sắm đầy đủ đồ dùng cần thiết thì vội vàng đi về phía Hàn Lâm thôn, trong đầu Tống Phong lúc này quay mòng mòng mấy ngày hôm nay hắn tìm mọi cách để tìm ra ngón tay vàng này, nào là tự nói một mình gì mà hệ thống gì mà thiên đạo, rồi lục tung cả người xem có thần khí nào xuyên qua cùng mình không nhưng mọi thứ đều trở nên vô vọng hắn cũng xác định rằng mình chỉ là trùng hợp xuyên qua đây mà chẳng có năng lực gì.
thì bỗng nhiên hôm nay ngón tay vàng xuất hiện không ngờ cầm vào tiền thì hắn mới kích hoạt được cái hệ thống này, thật sự đúng là có tiền thì có thể xui khiến cả quỷ thần mà hệ thống thì cũng không ngoại lệ.
cái hệ thống này của hắn là một hệ thống xây dựng nông trại nhưng cây mà hắn trồng đều là linh mộc, thú mà hắn nuôi đều là thần thú nhưng mà đó đều là chuyện rất xa xôi sau này, nhìn vào giá tiền để mua một con non thần thú hay một cây non thần thụ hắn đều lắc đầu ngao ngán những thứ này thật sự không biết đến tháng năm nào mới có thể đụng đến.
lúc này Tống Phong đã về đến nhà đang ngưng thần tĩnh khí ngồi ở trên giường nghiên cứu một phen về cái hệ thống mà hắn mới nhận được này, cái hệ thống này của hắn không có mĩ nữ AI như các tiểu thuyết trên mạng cũng không hề có chỉ dẫn gì nên hắn đều phải tự mày mò.
hắn phát hiện ra cái hệ thống này thứ gì cũng đều sử dụng bằng tiền để mua, nhỏ thì dùng tiền của thế tục, lớn thì phải sử dụng linh thạch linh tài để đổi, lúc này hắn chợt nhìn thấy ở bên trên có một biểu tượng hình lá thư đang hơi phát sáng lên thứ này chẳng hiểu sao lại rất nhỏ ở tận mép ngoài cùng của cửa sổ hệ thống nên nãy giờ hắn cũng không để ý.
Tống Phong tò mò ấn vào bên trong có một gói quà tân thủ thấy thế hắn vội ấn nhận, mở ra được một mảnh đất mặc định bên trong thức hải chỉ rộng có năm mét vuông, dưới đất là một vùng cỏ bao trùm xanh um ở giữa đặt một quả trứng linh thú cao trừng nửa mét bên trên lóa lên từng đường linh quang vô cùng thần vận, Tống Phong tò mò bước đến lấy tay thử sờ lên quả trứng thấy nó vô cùng ấm áp bên trong truyền đến từng chấn động nhè nhẹ như nhịp đập.
-cái trứng này là quà tân thủ của ta sao, không biết sẽ ấp ra linh thú gì đây.
Tống Phong mừng rỡ suy nghĩ, nhưng rồi hắn lại cau mày cái trứng này để ở đây thì bao giờ mới nở vậy rồi ấp nó bằng cách nào, ta đây cũng không thể ngồi ôm ấp quả trứng này như con gà mẹ được chứ.
hắn lượn vòng quanh quả trứng một hồi thử suy nghĩ đủ cách để ấp nở quả trứng này nhưng vẫn không được, tự nhiên hắn linh quang chợt lóe nhớ đến các tiểu thuyết trên mạng chẳng phải hay có truyện nhỏ máu nhận chủ sao có lẽ cũng là một cách,Tống Phong do dự hồi lâu hắn cũng muốn nhỏ máu nhận chủ nhưng mà ở đây đâu có thứ gì có thể cắt được chẳng biết có thể mang đồ ở bên ngoài vào được không nữa.
nghĩ đến liền làm hắn rời khỏi không gian này đi ra sau nhà cầm lấy con dao đi rừng của Hà lão, nhưng rất nhanh hắn lại để xuống.
-con dao này quá to rồi mình chỉ cắt một miếng thử thôi, dao to như này có quá đau rồi không.
nhìn quanh hắn thấy ở góc bếp có một con dao nhỏ hay dùng để nấu ăn, hắn bước đến cầm lên rồi quay về lại trên giường ngồi tập trung tư tưởng, khi một lần nữa mở mắt ra hắn đã vào trong không gian kia trong tay cầm con dao nhỏ, lúc này hắn mới yên tâm một chút, sau đó lại mừng thầm như này cũng quá xịn rồi sau này đi nhặt củi vứt hết vào đây là được không cần phải vất vả vác về nữa.
vứt bỏ hết những tạp niệm tròn đầu hắn vội cầm con dao nhỏ đến bên cạnh quả trứng, cẩn thận cắt một chút ở trên tay, lúc này dị biến phát sinh quả trứng lóe lên hồng quang hút chặt lấy bàn tay hắn, Tống Phong giật mình định rút tay lại nhưng không được quả trứng này như nam châm hút lấy sắt không thể kéo ra nổi thậm trí hắn còn thấy cơ thể không ngừng suy yếu máu huyết trong cơ thể giống như như sông chảy ra biển cuồn cuộn không ngừng.
-ối dồi ôi cái trứng nát này làm sao mà như hấp huyết quỷ vậy, đừng nói là hút chết ta luôn chứ cái ngón tay vàng này cũng quá hố người rồi.
cũng may quả trứng hút một chút rồi đình chỉ, Tống Phong ngã ngồi trên mặt đất bắt đầu thở hổn hển mồ hôi vã ra như tắm mặt mũi tối sầm lại không nhận thức được những thứ xung quanh nữa, cái cơ thể này của hắn quá yếu đuối lại còn bị hút nhiều máu như vậy coi như không chết cũng mất nửa cái mạng rồi.
đột ngột trước mắt lóe sáng quang mang sau đó một dòng nước ấm tràn vào cơ thể của Tống Phong bồi bổ cơ thể này sau đó còn không ngừng tẩy lễ cho thân thể hắn, ngoài cơ thể hắn lấp lóe lên từng đạo linh văn hô ứng cùng một chỗ với quả trứng sau đó rắc một tiếng quả trứng vỡ ra từ trong trườn ra một con rắn nhỏ dài khoảng nửa mét trên đỉnh đầu con rắn thì có một cái sừng nhỏ nhọn hoắt, lưỡi không ngừng thò ra thụt vào, bao phủ quanh thân là một tầng lân phiến màu đen kịt nhìn từ vẻ bên ngoài thì ngoại trừ cái đầu có sừng và đôi mắt thỉnh thoảng lóe ra quang mang linh động thì chẳng khách gì con rắn bình thường cả.
-hút máu cả nửa ngày trời cuối cùng cũng chịu ra ha, vốn tưởng ngươi còn lợi hại lắm ai ngờ chỉ là con rắn nhỏ.
Tống Phong lúc này thần thanh khí sảng sau khi được cỗ lực lượng kia tẩy lễ những mệt mỏi bị hút máu lúc trước tan biến đi hết mà còn cảm giác trong cơ thể có một cỗ lực lượng dùng mãi không hết, hắn cảm giác đại não thanh tỉnh, thân thể nhẹ nhàng nâng nâng.
con rắn kia nhìn thấy Tống Phong thì vội vàng trườn đến, nó có một cỗ cảm giác thân cận như là mẫu thân vậy cái cảm giác máu mủ tình thân này khiến nó muốn rúc vào người Tống Phong mà tìm hơi ấm.
-ha ha con rắn nhỏ ngươi nói xem tại sao ta đây vốn sợ rắn nhưng sao nhìn người thì lại rất là ưa mắt chứ.
rõ ràng cỗ lực lượng liên kết hai người kia cũng ảnh hưởng đến cả Tống Phong, làm hắn thấy con rắn này cũng rất thân thiết như là người thân của mình vậy.
-nào lại đây ba ba bế ngươi một cái, ngươi này một thân đen thui sau này gọi ngươi là Tiểu Hắc Long đi.
Tiểu Hắc Long trong tay Tống Phong trong mắt hiện vẻ linh động có vẻ nó cũng thích cái tên này, nó không ngừng trườn qua lại quấn quanh cánh tay của Tống Phong giống như là một cái cây leo vậy.