Vân Miên đắc ý bay ra khỏi tẩm cung, nàng nấp trên một cây đại thụ trong hoa viên gần Long Tê cung.
Ước chừng khoãng một canh giờ, Kiêu Chiến hạ truyền trở về tẩm cung, vào đến tẩm phòng, gương mặt hắn trở nên hòa hoãn hơn, hắn xốc chăn lên, hắn muốn nhìn chú chim hoàng yến nghịch ngợm đáng yêu kia một chút.
Khi nhìn thấy đống phân chim hoàng yến trên long sàng, sắc mặt hắn liền thay đổi ngay tức khắc, lạnh lùng nói:" Người đâu, đi bắt con chim hoàng yến trẫm nuôi về ngay lập tức. Phân phó Ngự thiện phòng, hôm nay trẫm muốn ăn lẩu chim hoàng yến!"Ngự tiền thị vệ cúi người:" Thần tuân chỉ!"
Sau khi Ngự tiền thị vệ rời đi, Kiêu Chiến ra ám hiệu gọi Thất Động và Bát Động, hỏi:" Đêm qua đã có ai vào tẩm cung của trẫm?"
Thất Động và Bát Động nhìn nhau:" Hồi bệ hạ, thuộc hạ không nhìn thấy bất kỳ kẻ nào cả!" Bọn họ canh phòng nghiêm ngặt, không ai có khả năng ra vào tẩm cung của bệ hạ, thiếu nữ kia chắc chắn là bọn họ đã lầm.
Mặt trời vừa ló dạng, các phi tần hậu cung hăm hở đi lùng sục khắp nơi, hoàng cung hôm nay thật sự rất náo nhiệt, nghe nói ngự tiền thị vệ vì bắt một con chim mà đem hoa cỏ trong hoàng cung như đạp hư hết.
Vân Miên ngó đông ngó tây, trong lòng hoang mang lo lắng. Ký chủ, bổn tiên nữ chỉ làm trên long sàng của ngươi dính một ít phân chim mà thôi? Ngươi có cần phản ứng kịch liệt vậy không?
Đống phân kia có chứa tiên khí đó nha, ăn vào sẽ kéo dài tuổi thọ đó.
Không được, tuy rằng phân tiên khó cầu, nhưng nếu truyền đến Tiên giới, thì khuê danh thiên tiên đệ nhất của nàng sẽ bị ô uế.
Ân, loại ô danh này nhất định không để cho người khác biết được. Ai nha, không nói đến đám ngự tiền thị vệ, khi các nương nương hay tin hoàng thượng muốn bắt con chim hoàng yến cho bằng được thì hậu cung đều sôi sục lên cả. Nếu có thể bắt được con chim hoàng yến đó dâng lên cho bệ hạ, có thể nhân cơ hội này chiếm được sự sủng ái của bệ hạ?
Mọi người trong hậu cung kể cả cung nữ, thái giám, ám vệ, thị vệ, làm vườn, quét rác... đều xông xáo lùng sục từng ngỏ ngách trong hoàng cung tìm kiếm cho bằng được, kể cả một cọng lông cũng không bỏ sót.
Vân Miên trốn sang phía đông rồi bay sang hướng tây, ai nha, lội sông sao tránh được ướt giày? Việc tốt không tới, việc xấu cứ tới hoài, khi Vân Miên vừa bay ngang qua một sân viện, liền bị một viên đạn bắn vào mông chim....
Chim hoàng yến " phanh " một tiếng liền rơi từ trên trời xuống mái ngói, lăn lăn từ đỉnh cung điện xuống đất. Trước khi nàng chạm đất, liền bị một bàn tay to lớn tóm lấy.
Người tóm được chim hoàng yến chính là Thôi công công, thái giám chưởng quản trong cung của Tuyết phi. Thôi công công cười híp mắt, hướng Tuyết phi bẩm báo:" Nương nương, nô tài đã bắt được. Đây chính là con chim hoàng yến mà bệ hạ tìm kiếm!"
Nữ nhân được gọi là nương nương kia, chính là cháu gái của Thái hậu Hách Như Tuyết, nàng ta là một trong ba người được phong hào Phi của Kiêu Chiến, Tuyết phi, hiện nàng ta đang đứng đầu Lục cung.
Hách Như Tuyết tên cũng như người, da trắng như tuyết, mịn màng không chút tỳ vết, môi đỏ như son, gương mặt trái xoan, vòng eo tinh tế nhỏ nhắn.
Một nữ nhân như thế, Vân Miên nàng nhìn còn thấy thích, hì hì, chắc hẳn là ký chủ cũng thích đi? Trong đầu Vân Miên tưởng tượng ra hình ảnh mỹ nhân này rúc vào lòng Kiêu Chiến, nàng cảm thấy nhiệm vụ của nàng sẽ hoàn thành nhanh chóng.
Hồi thần lại, nụ cười của nàng nhanh chóng biến mất vì nàng vừa nghe Hách Như Tuyết nói:" Bãi giá Long Tê cung, bổn cung phải cùng Hoàng thượng dùng lẩu chim hoàng yến."
Lẩu chim hoàng yến? Đó là món gì? Nghe có vẻ ngon nha.
Vân Miên là tiên nữ, trước nay không có thưởng thức qua các món ăn hiếm lạ, nghe đến món ăn ngon nàng không khỏi nuốt nước miếng một cái.
Nhanh chóng, Vân Miên bị ném vào một cái lồng chim, bị tỳ nữ của Hách Như Tuyết cầm trong tay, theo hướng của Long Tê cung mà tiến tới.
Trên đường đi, Vân Miên càng nghĩ càng thấy không hợp lý. Lẩu chim hoàng yến? Chim hoàng yến không phải là nàng sao? Chẳng lẽ ký chủ muốn đem nàng nấu lẩu sao?