Chương 31: Ta Ở Dị Giới Làm Xây Dựng

Ánh mắt Cố Thanh quay trở lại thẻ kỹ năng.

Hiện tại người cấp cao nhất trong lãnh thổ là Ulysses, bất quá mới chỉ cấp 5. Nếu cô đưa thẻ kỹ năng này vào lãnh thổ, nó chắc chắn sẽ tăng cường sức mạnh của lãnh thổ. Nhưng bây giờ lãnh thổ là một mớ hỗn độn, nếu tin tức vô tình truyền ra ngoài, nó sẽ gây bất lợi cho lãnh thổ.

Cho nên, thẻ kỹ năng có thể được đưa cho một người nào đó, nhưng nhất định phải là người tin cậy được. Trước mắt, trên lãnh thổ không có ai có thể tin cậy, vì vậy không thể đưa được!

Sau một hồi quyết định, Cố Thanh tiếp tục chú ý tới những kiến trúc còn lại.

Cửa hàng tạp hóa: bán nhiều mặt hàng khác nhau và việc sở hữu tòa nhà này có khả năng thu hút những người thương nhân nhất định.

Thương nhân? Nói theo nghĩa đen, họ hẳn là những thương nhân lưu thông hàng hóa ở nhiều vùng lãnh thổ khác nhau, không biết khi nào lãnh thổ của cô mới thu hút các thương nhân khác đây.

Có vẻ như mỗi tòa nhà đều có chức năng riêng và sự phát triển của nó sẽ mang lại lợi ích to lớn cho lãnh thổ.

Cố Thanh trầm ngâm một chút, trong đầu liền có kế hoạch, bấm vào thôn công vụ trung tâm, bắt đầu vận hành bảng thông báo.

Cô quá lười để tìm Ulysses, dù sao, cô chỉ cần thao tác đơn giản trên bảng điều khiển là đã làm được.

[Tuyển binh *20, ưu tiên những người có kinh nghiệm chiến đấu...]

[Xây dựng xưởng rèn sơ cấp, những người có kinh nghiệm xây dựng sẽ được ưu tiên...]

[Để xây dựng xưởng gỗ sơ cấp, những người có kinh nghiệm xây dựng sẽ được ưu tiên...]

[Để xây dựng mỏ đá, những người có kinh nghiệm xây dựng sẽ được ưu tiên...]

[Đội khám phá bản đồ lãnh thổ, những người có kinh nghiệm thực chiến sẽ được ưu tiên...]

[Nhiệm vụ giải cứu người tị nạn được mở cho tất cả cư dân. Cứu 1 người và thưởng 1 đồng tệ. 】

[……]

Thuần thục thao thác, Cố Thanh không nhận ra rằng cô đã bắt đầu quen với thân phận lãnh chúa.

Sáng sớm hôm sau, thôn Thanh Vân.

Trời vừa rạng sáng, Melly lặng lẽ trèo ra khỏi giường.

Chỉ là động tác của cô có nhỏ đến đâu, thì chồng cô Don cũng thức dậy, sau đó anh cũng làm một củ chỉ để đứng dậy.

"Đừng, anh đi ngủ đi." Melly đè lên vai đối phương, kiên quyết nói.

"Anh muốn giúp em."

"Hôm nay không phải anh ra ngoài thu thập sao? Anh phải nghỉ ngơi thật tốt để có sức chứ." Melly kiên định nói, những ngày qua, anh làm việc trong đội xây dựng, nhưng hiện tại tòa nhà đã hoàn thành nên cô đã nhờ Don giúp cô chuẩn bị một số việc trong căn tin, bây giờ đã xong vì vậy Don cần phải ra ngoài thu thập, cho nên hắn phải có đủ thể lực, mới có thể lực ứng phó những cuộc khủng hoảng ở bên ngoài.

Nghĩ đến đây, lông mày Melly hiện lên vẻ buồn bã.

Mặc dù những đoàn đội ra ngoài, nhìn chung tương đối an toàn vì đã có lãnh thổ làm chỗ dựa sau lưng, nhưng mấy ngày nay vẫn có một số người bị thương và được cõng về. Cô thực sự lo lắng Don cũng sẽ bị thương.

"Gần đây, có một đội chuyên môn dọn dẹp ma thú xung quanh lãnh thổ. Hiện tại khu vực xung quanh lãnh thổ đã rất an toàn. Còn những người bị thương đều là những cư dân bình thường."

“Họ thực sự tuyệt vời.” Melly thở dài nói.

Cô cũng biết về những đội này, mỗi ngày trở về đều có phần thưởng đầy đủ. Họ cũng là những người đầu tiên sở hữu nhà ở và là người đầu tiên nhận được quần áo mới từ tiệm may. Điều này khiến cho nhiều người dân trong lãnh thổ ghen tị.

Nhưng mọi người đều biết rằng, đó là dùng mạng sống của mình để mạo hiểm mới có được.

Nghe lời cảm thán của Melly nói, Don hừ nói: "Anh cũng rất lợi hại, nếu không vì em và các con, anh nhất định là một trong số họ."

Nhìn thấy sự ghen tị trong giọng điệu của Don, Melly mỉm cười, "Đúng vậy, anh luôn là một chiến binh mạnh mẽ, là người luôn ở trong trái tim em."

Mối quan hệ giữa hai người là do anh hùng giải cứu mỹ nhân. Melly chưa bao giờ nghĩ rằng, có người sẵn sàng chiến đấu với một con ma thú vì mình.