Chương 28: Ta Ở Dị Giới Làm Xây Dựng

[Chúc mừng ký chủ đã xây dựng tòa nhà căng tin, nhận được bản vẽ thiết kế tòa nhà căng tin *1, căng tin *1]

[Chúc mừng ký chủ, bạn đã khai khẩn được đất nông nghiệp và thu được đất nông nghiệp *10]

Mỗi tòa nhà được sở hữu trên bảng điều khiển, sẽ có những thay đổi mới trên màn hình.

[Dân số lãnh thổ lên tới 100 người. 】

[Tòa nhà riêng: Phòng giao dịch, tiệm may sơ cấp, nhà kho sơ cấp, nhà ở, đất nông nghiệp]

[Thoã mãn được điều kiện thăng cấp lãnh thổ, bạn có muốn thăng cấp thôn cấp 1 lên thôn cấp 2 không? 】

Cuối cùng cũng được thăng cấp! Cố Thanh suy nghĩ một chút, trực tiếp lựa chọn "Có.

[Chúc mừng ký chủ, lãnh thổ đã thăng cấp, danh tiếng +1, diện tích lãnh thổ tăng gấp đôi, phần thưởng là 2 bản vẽ công trình, phần thưởng là 20.000 đồng tệ. 】

Theo thông báo của hệ thống, bản đồ lãnh thổ trên giao diện của Cố Thanh bắt đầu thay đổi. Trên thực tế, thứ đầu tiên bị ảnh hưởng là hàng rào bảo vệ lãnh thổ, nó trực tiếp mọc lên từ mặt đất và mở rộng ra phía ngoài, định cư ở một điểm mới.

Những cư dân trong lãnh thổ đang quan sát những thay đổi xung quanh. Sau khi choáng váng lúc đầu, họ nhanh chóng trở nên phấn khích.

"Lãnh thổ thăng cấp! Mọi người mau đến xem! Lãnh thổ của chúng ta vừa mới nâng cấp!"

Các cư dân lần lượt tụ tập trước hàng rào, với vẻ mặt phấn khích.

Thăng cấp lãnh thổ không phải là chuyện phổ biến trong cuộc sống của cư dân, nhưng họ biết rằng mỗi lần thăng cấp lãnh thổ đều là một tin tốt cho cả lãnh thổ và cư dân. Họ cũng biết rằng với việc thăng cấp lãnh thổ, khả năng phòng thủ của lãnh thổ sẽ tăng lên, cuộc sống trên lãnh thổ sẽ ngày càng tốt hơn.

Chỉ mới mấy vài ngày mà bọn họ đã tận mắt chứng kiến sự thăng cấp của lãnh thổ. Phải nói rằng điều đó mang lại lòng tin không nhỏ vào lãnh thổ.

"Lãnh thổ đã được thăng cấp! Thật tuyệt vời!"

"Phạm vi hoạt động trở nên lớn hơn nhiều, điều này giúp chúng ta ra ngoài thu thập an toàn hơn."

“Nơi này gần với rừng rậm.”

“Nhưng bằng cách này, chúng ta sẽ đến gần quái vật hơn sao? Tôi sợ từ nay trở đi sẽ có quái vật ngồi xổm bên ngoài lãnh thổ chờ đợi để tấn công vào ban đêm.”

"Lãnh thổ mở rộng, đây là điều khó tránh khỏi, nhưng cũng không sao, bọn nó dám tới, chúng ta dám đánh. Như vậy, chúng ta có thể ăn thịt thỏa thích, hơn nữa khi quay đầu lại, đã có lãnh thổ sau lưng cần gì phải sợ?"

"Ngươi nói đúng."

"..."

Những người dân trò chuyện với nhau, trên mặt còn mang theo nụ cười.

Hiển nhiên, môi trường trong lãnh thổ an toàn đã mang lại cho họ quá nhiều niềm tin.

Đúng lúc Ulysses xuất hiện.

Ngay khi nhìn thấy anh, tất cả người dân đều nhiệt tình hét lên "Trưởng thôn".

So với sự tôn trọng của họ đối với lãnh chúa Cố Thanh, những cư dân này cảm thấy Ulysses, người cũng đến từ những người tị nạn như họ, lại cảm giác thấy giống như người nhà hơn, nên họ mới dám đến gần.

Ulysses nhìn những cư dân này và gật đầu.

Hắn hiểu rằng Cố Thanh yêu cầu hắn làm trưởng thôn là vì cô hy vọng hắn có thể quản lý tốt thôn, điều quan trọng nữa hắn rất dễ gần gũi với người dân.

Quả nhiên nhìn thấy Ulysses đáp lại bọn họ, nụ cười trên mặt cư dân càng trở nên chân thành hơn, vài lời nói cũng trở nên táo bạo hơn.

"Trưởng thôn, công việc của đội xây dựng đã hoàn thành, ngày mai chúng ta có thể tiếp tục làm việc trên lãnh thổ không?" Người hỏi là người dân làm việc trong đội xây dựng.

Xét cho cùng, lợi ích khi làm việc trong đội xây dựng thực sự rất tuyệt vời.

Mấy ngày nay, hắn cảm giác tư vị no nê, còn tiết kiệm được mấy đồng tệ, giúp gia đình thành công chuyển vào nhà ở.

Không chỉ người đàn ông này, những cư dân khác cũng háo hức nhìn Ulysses, hy vọng nhận được tin vui nào đó từ anh ta.

“Đội xây dựng xác thực vẫn còn một số công việc phải làm, nhưng chi tiết thì phải chờ sự sắp xếp của lãnh chúa.” Ulysses đã sớm nhận được tin tức từ Cố Thanh, trực tiếp trả lời khẳng định.