Chương 25: Ta Ở Dị Giới Làm Xây Dựng

[Ký chủ, tài năng của người này là nấu ăn! Hơn nữa trình độ rất cao, cho dù trong tay đối phương có loại nguyên liệu nào thì cũng sẽ được phát huy tốt nhất,chờ cô ấy thăng cấp độ nhất định, món ăn cô ấy nấu sẽ có các hiệu ứng đặc biệt. 】

Những đầu bếp khác phỏng vấn đều không được đáng giá cao như vậy.

Nghe đến đó, cô cũng rất mong chờ món ăn do đối phương nấu, cô thực sự không muốn ăn cà rốt sống nữa.

“Người được lãnh chúa chọn chắc chắn có lý do của mình.” Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Melly, Don ôm con gái đứng ở bên cạnh an ủi.

Tâm trạng Melly nghe xong thoải mái hơn rất nhiều, sau đó nhìn Vanessa đã tỉnh lại, đang lặng lẽ nằm trong vòng tay của cha, lòng cô mềm nhũn, khóe mắt không tự chủ được ươn ướt. "Thật tốt, lần này, có 2 đồng tệ, chúng ta có thể chăm sóc tốt cho Bill và Vanessa, Vanessa nhất định sẽ bình phục."

Nghe vậy, Cố Thanh dừng lại, nhìn cô gái nhỏ nhắn trong lòng, thoạt nhìn có vẻ suy dinh dưỡng, nhưng mà ở trong lãnh thổ này, rất hiếm khi nhìn thấy trẻ con a.

Hy vọng cô bé có thể lớn lên khỏe mạnh!

Lúc này, đã có người chú ý đến Cố Thanh cùng những người khác. Nói ra "Lãnh chúa", mọi người ở lại hiện trường đều im lặng, ánh mắt nóng rực nhìn Cố Thanh.

Sau khi thu hồi suy nghĩ của mình, Cố Thanh dưới ánh mắt mong đợi của mọi người nói: "Tiếp theo, chúng ta sẽ bắt đầu làm việc trực tiếp trên lãnh thổ dựa theo chức vụ của các ngươi. Vật liệu sẽ được trưởng thôn phân phát. Sau khi hoàn thành, các ngươi có thể trực tiếp nhận lương từ trưởng thôn, trong khi làm việc không được lười biến, một khi bị phát hiện sẽ không bao giờ được thuê nữa."

Giọng nói của Cố Thanh tuy nhẹ nhàng nhưng trong tai những người dân này lại mang theo một tia uy nghiêm.

"Lãnh chúa, ngài yên tâm, chúng tôi sẽ không lười biếng."

"Chúng tôi sẽ làm tốt công việc!"

"Cảm ơn ngài đã cho chúng tôi cơ hội này."

"Ngài là ân nhân của chúng tôi."

"..."

Mọi người nhìn Cố Thanh, với vẻ mặt đầy sùng kính.

Ngoài phần thưởng tài năng lãnh đạo của Cố Thanh ra, một nguyên nhân khác nữa là phần lớn những người ở đây đều được Cố Thanh cứu.

Dưới nhiều ánh mắt, Cố Thanh đã trở thành cứu tinh trong lòng họ.

Nhìn vào ánh mắt của bọn họ, Cố Thanh lúc này thật sự rất cảm động.

Những người dân bản địa dưới đáy xã hội này đã phải chịu đựng quá nhiều đau khổ, nên bây giờ họ chỉ cần sống sót là đủ.

Nghĩ tới đây, Cố Thanh không khỏi nghĩ đến những người sống sót trên Trái đất đã cùng cô đi vào thế giới này.

Đã hai ngày trôi qua, nhiều người tị nạn đã được giải cứu nhưng cô vẫn chưa gặp được người Trái Đất sống sót nào .

Không biết bây giờ họ thế nào?

So với những người dân bản địa trong lục Adin, liệu những người đến từ một xã hội hòa bình có thể thích nghi được với thế giới đầy nguy hiểm này không?

Nghĩ tới những người sống sót trên Trái đất. Cố Thanh liền trực tiếp hỏi về hệ thống.

[999, ngươi có biết được tình hình hiện tại của những người sống sót trên trái đất thông qua các hệ thống con khác không? Với hàng tỷ người phân bố ở lục địa Adin này, chắc cũng có một số động tĩnh. 】

Ít nhất những người tị nạn có thể biết vị trí của Thôn Thanh Vân, chỉ cần có những người sống sót trên Trái đất ở gần lãnh thổ, thì có khả năng sẽ gặp được những người tị nạn, và việc đến thôn Thanh Vân là hoàn hảo.

Nhưng không có một người nào cả, điều này thực sự hơi... lạ.

Cố Thanh hỏi vấn đề này sau, hệ thống rất nhanh liền trả lời.

Hệ thống 999: [ Ký chủ, bạn còn nhớ chuyện gì xảy ra trước khi bảng nhân vật được tải lên không? 】

Cố Thanh nghe xong sửng sốt một lát, cố gắng hồi tưởng lại, trong đầu lóe lên một câu đối thoại.