Chương 23: Ta Ở Dị Giới Làm Xây Dựng

Sau khi đọc từng cái một, nhiều cư dân sửng sốt trong giây lát, sau đó đều trở nên phấn khích.

"Mặc dù 1 đồng tệ tuy không cao nhưng lại được ăn miễn phí! Thu thập 100 đơn vị gỗ gần như đủ cho thức ăn và quần áo trong một ngày. Làm tất cả những công việc này, vẫn có thể tiết kiệm được 1 đồng! Điều quan trọng nhất là làm việc trong lãnh thổ sẽ được an toàn!"

"Đúng vậy! Những công việc này thật tuyệt vời."

"Mấy ngày nay tôi sống sót ở nơi hoang dã, gặp quá nhiều ma thú, thật sự không muốn ra ngoài, nếu có thể ở lại lãnh thổ thì tốt quá, tôi muốn đăng ký."

"Phải đăng ký ở đâu?"

“Tôi từng giúp xây nhà nên có kinh nghiệm”.

"Có bị giới hạn về tuổi tác không?"

"Tôi phải về tìm vợ. Cô ấy rất giỏi tay nghề đầu bếp."

"Trời ơi! Nghĩa là mười người có thể ở một nhà sao? Mười người ở cùng nhau, mỗi người chỉ cần 1 đồng tệ trong một tháng!"

“Nhìn những tin tức này, cuối cùng tôi cũng cảm thấy như mình còn sống!”

Nhất thời, toàn bộ trung tâm thôn trở nên sôi động.

Chính lúc này Cố Thanh, Ulysses và Albert đã tiến vào trung tâm thôn.

Vừa nhìn thấy, một nhóm người lập tức vây quanh họ.

“Lãnh Chúa, tôi có thể đăng ký canh tác đất nông nghiệp. Ngày xưa tôi từng đảm nhiệm việc ruộng của gia đình mình.”

"Lãnh chúa, tay chân của tôi tương đối linh hoạt, có thể khám phá môi trường xung quanh được."

"Lãnh chúa,..."

Cố Thanh nhìn thấy những người này trong mắt dâng trào cảm xúc, liền làm động tác ra hiệu mọi người im lặng.

Thấy vậy, bầu không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh, mọi người háo hức nhìn Cố Thanh.

"Những người muốn nộp đơn sẽ trực tiếp đến quầy đăng ký và phỏng vấn sau." Cố Thanh nói, chỉ vào một số chỗ trống ở trung tâm thôn, sau đó dẫn Ulysses Albert đến chiếm một chỗ, và ngay khi họ ngồi xuống. xuống, có một hàng dài người xếp hàng.

"Tên."

"York."

"Vị trí bạn muốn ứng tuyển."

"Nông dân và công nhân xây dựng có thể nộp đơn cùng nhau không? Ta đã quản lý đất nông nghiệp và cũng đã làm việc với một đội xây dựng."

"Có thể."

"Tôi sẽ hỏi bạn một vài câu hỏi, anh phải trả lời chúng một cách trung thực."

"..."

Tại hiện trường, ba người đang bận rộn việc đăng ký, đồng thời đặt câu hỏi lần lượt cho từng người.

Về phần Cố Thanh,khi đăng ký, hệ thống sẽ đồng thời hiện ra thuộc tính của mỗi người, chọn ra thuộc tính tốt nhất.

**

Lúc này, trong trại tạm thời.

Trong căn lều tạm bợ, không gian chật hẹp, nồng nặc mùi hôi.

"Anh đi ra ngoài kiếm củi, em nhìn bọn nhỏ đi."Don nói với vợ mình, Melly

"Anh phải cẩn thận. Nếu gặp phải quái vật, đừng liều lĩnh mà tranh thủ rút lui." Melly ôm con gái Vanessa vào lòng, giữa lông mày hiện lên một tầng lo lắng.

Họ đã đến lãnh thổ vào hôm qua nhờ sự nhắc nhở của lãnh chúa, họ đã thu thập được một số gỗ và có thể qua đêm an toàn trong lãnh thổ.

Bởi vì nhà họ bốn người cần 40 đơn vị gỗ để tạm trú, hôm qua còn dư một ít gỗ, nhưng hôm nay Don đã bị thương nhẹ trong cuộc tấn công của mà thú, nếu có thể cô thực sự hy vọng Don sẽ bình phục vết thương trước khi ra ngoài.

Nhưng bây giờ không còn cách nào khác. Sự sống còn của gia đình hoàn toàn phụ thuộc vào Don.

Nghĩ tới điều đó, Melly không khỏi nói thêm: "Nếu không em sẽ cùng anh thu thập, Vanessa sẽ được Bill chăm sóc."

"Vì bệnh tật nên sức khỏe của Vanessa đang có nguy cơ gặp nguy hiểm. Bây giờ em phải chăm sóc con bé thật tốt. Hơn nữa, em không phải bị thương khi bảo vệ Vanessa à. Vì vậy phải chăm sóc bản thân thật tốt, đi ra ngoài quá nguy hiểm. Đừng lo lắng! Anh sẽ cẩn thận, anh đã hỏi mọi người rồi, nếu đi ra ngoài cùng với đội, khả năng gặp phải nguy hiểm là cực kỳ nhỏ, cho dù gặp phải ma thú thì có khả năng nó sẽ là thức ăn của chúng ta" Don từ chối lời đề nghị của vợ

Nghe vậy, Melly liếc nhìn đứa con gái đang ngủ trong tay mình và mím môi.

Dù đã tiến vào vùng lãnh thổ an toàn nhưng họ vẫn phải đối mặt với rất nhiều khó khăn.

“Bill đâu?” Don hỏi về con trai mình.

“Thằng bé bảo đi đến trung tâm giao dịch, xem có thứ gì để mua không.” Melly trả lời, nói về con trai mình, vẻ mặt cô ấy có chút tự hào, mặc dù vẫn còn nhỏ nhưng thằng bé đã rất cố gắng tìm việc để giải quyết vấn đề cho gia đình.