Hệ thống 999: [Số lượng ban đầu không lớn như vậy, nhưng theo sự hợp nhất của hai thế giới, số lượng mà thú đã tăng gấp đôi. Số lượng gấp đôi nằm rải rác trong thế giới nhất định này. Hơn nữa, thủy triều đều xảy ra xung quanh lãnh thổ. Thôn Thanh Vân là một lãnh thổ độc nhất ở khu vực lân cận. Mà thú tự nhiên sẽ dần dần tiến gần đến lãnh thổ. Vì vậy, ký chủ hãy chuẩn bị sớm, cứ một tháng sẽ có thủy triều. Hôm nay đã là ngày thứ hai của tháng một. Hiện tại, lãnh thổ của ký chủ chỉ có hai mươi tám ngày nữa sẻ xảy ra thú triều. 】
Cố Thanh: [999, ngươi còn nới ngươi không gạt ta, chính là ngươi nói khi ta thành lập lãnh thổ xong có thể yên tâm làm cá mặn.Hiện tại công việc giao cho một người có kinh nghiệm quản lý. Lãnh thổ còn có cư dân đang làm việc ở đây. Bây giờ ngươi nói cho ta biết, cần phải chuẩn bị cho thú triều? Cái này có được gọi nghĩ dưỡng? 】
Hệ thống 999: [Ký chủ, ngươi có thể tiếp tục làm cá mặn. Ngày 28 thú triều kéo đến, lãnh thổ bị phá hủy, ký chủ có thể đi theo cư dân trở thành người tị nạn và chờ đợi thời gian khảo hạch thông qua...]
Cố Thanh lắng nghe và thực sự cân nhắc việc trở thành người tị nạn như hệ thống 999 đã đề cập .Nếu thế giới này đã có lãnh thổ phát triển, thì cô ấy sẽ tìm một lãnh thổ đó để sinh sống.
Hệ thống 999: [ Ký chủ, hữu nghị nhắc nhở, tiêu chuẩn tiếp nhận người tị nạn ở vùng lãnh thổ vừa và lớn là trên cấp 20. Còn nữa, kí chủ, cô cảm thấy mình có thể thích ứng với cuộc sống của người tị nạn sao? Hãy nghĩ về tình huống khi lần đầu tiên gặp những người tị nạn đó...]
Cố Thanh nghe được lời này, trong đầu hiện lên bộ dạng rách rưới của đám người tị nạn, lập tức ném suy nghĩ ra sau lưng, nói thẳng: [999, xin hỏi thôn Thanh Vân phải đạt cấp bao nhiêu mới có thể chống cự được thú triều? 】
Hệ thống 999: [Ít nhất phải đạt được cấp 3 mới miễn cưỡng ngăn cản đợt quái thú đầu tiên! 】
Cố Thanh: "..."
Nói cách khác, trong vòng 28 ngày này, cô ấy phải phát triển thôn cấp 1 của mình thành thôn cấp 3 trở lên?
Thời gian thực sự rất eo hẹp.
Rõ ràng cô muốn có một kỳ nghỉ sung sướng nhưng cuối cùng lại buộc phải chuẩn bị từng bước một.
Khẽ thở dài, Cố Thanh nhìn những chấm xanh trên lãnh thổ của mình, lại nhìn xung quanh chấm đỏ, Cố Thanh cảm thấy thật sự quá khó khăn!
Mà thú còn nhiều hơn dân cư của cô ấy. Đến lúc tấn công, liệu lãnh thổ có thể chống cự được không?
Việc điều đầu tiên cần giải quyết là vấn đề con người, càng đông thì lãnh thổ càng có nhiều tài nguyên, lực lượng nhân công càng nhiều,thì sức chiến đấu càng mạnh.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Cố Thanh tập trung vào một số chấm xanh tụ tập trong các chấm đỏ, nếu không lầm thì những chấm xanh này chính là những người tị nạn đã biết đến lãnh thổ.
Nếu tất cả những người tị nạn này có thể đến được lãnh thổ của cô ấy, có lẽ... sẽ có đủ người.
Nhưng trong nháy mắt, cô nhìn thấy mấy chấm xanh mà cô đang chú ý đột nhiên biến mất.
Điều này có nghĩa là... cái chết?
Vẻ mặt Cố Thanh trở nên nghiêm túc.
Đây là sức lao động và sức chiến đấu tương lai của cô, đồng thời là tài sản quan trọng của lãnh thổ trong tương lai!
Lập tức và dứt khoát, Cố Thanh hướng về phía có nhiều chấm xanh ở gần cô.
Cô có một bản đồ hệ thống nên có thể tránh được một số quái vật, và với cái gọi là thẻ kỹ năng này, chắc chắn có thể cứu được một số người.
**
Lúc này, một nhóm người tị nạn đang điên cuồng uống nước bên một dòng suối nhỏ.
Họ đã đi bộ được vài ngày và đã uống hết nước đã dự trữ. Ngay lúc họ tưởng mình sắp chết khát thì một người trong đội đã phát hiện ra con kêch này.
Sau khi uống nước thỏa thích, nhiều người cuối cùng cũng thỏa mãn được cơn đói khát, sau đó bắt đầu đổ đầy nước bằng những dụng cụ hiện có. Một số người cũng nhân cơ hội này để nghỉ ngơi.