Chương 13: Đấu giá 2

Món thứ 2 không bị che đậy, mọi người trong phòng đấu giá cũng có thể quan sát.

Không nhìn không sao, nhìn thấy tất cả mọi người đều giật mình, một số kích động đứng ngồi không yên.

“ Không phải chứ? Đây là điên rồi.”

Ngô Hạo cũng rất nhanh giới thiệu.

“ Đúng vậy, đây là thứ mà trong lòng quý vị suy đoán. Thương Thần kiếm.”

Thấy Ngô Hạo xác định, cả khán phòng trở nên náo nhiệt.

Phải nói ở đây mọi người đều biết về Thương Thần kiếm.

Vũ khí cũng được chia thành các cấp bậc, từ cấp 1-8, còn khi đạt đến cấp 9 thì đã được gọi là thần khí.

Thương Thần kiếm là thần khí sao? Không phải.

Nói đúng ra Thương Thần kiếm không ở bất kì cấp bậc nào của vũ khí.

Nó đơn giản chỉ là một cây kiếm bình thường, được làm ra bởi tay nghề của một người bình thường với chất liệu thép như những cây cày, cây cuốc.

Nhưng thứ làm nên tên tuổi của Thương Thần kiếm không phải chính nó mà là người đã từ cầm nó. Kiếm thần.

Đây chính là thanh kiếm luôn đi theo kiếm thần từ khi hắn còn là một tên nhân loại bình thường, trải qua biết bao nhiêu trận quyết chiến, những trận đấu kiếm đạo và rồi cái tên Thương Thần kiếm vang danh khắp đại lục.

Có người nói, Thương Thần kiếm trong tay Kiếm thần không thua bất kì người cầm 9 đại danh kiếm nào.

Nhưng đó là chuyện mà mãi mãi không thể nào chứng thực được bởi vì khoảng 100 năm trước, sau khi thách đấu với danh kiếm thứ 7 trong 9 đại danh kiếm.

Mọi người lúc đó ai cũng dõi theo Kiếm thần xem hắn có thể đánh bại danh kiếm hay không.

Phải biết kiếm có vô số kể như từ trước đến nay chỉ có mỗi 9 thanh đại danh kiếm.

Tất cả đều hồi hộp chờ xem trận chiến đó nhưng nó đã không diễn ra.

Thương Thần kiếm cùng Kiếm thần đã biến mất trước khi trận đấu bắt đầu. Không một ai biết hắn đã đi đâu.

Mội số người suy đoán là Kiếm thần đã đến gặp người giữ danh kiếm thứ 7 trước. Cuộc tỉ thí đã diễn ra và sau khi thua cuộc hắn đã từ bỏ kiếm đạo, ẩn dật giang hồ.

Nhưng tất cả đều là suy đoán, còn sự thật như thế nào thì không ai có thể dám chắc.

Ngay cả người nắm giữ danh khiến thứ 7 lúc đó cũng không nên tiếng.

Tất cả trở thành một bí ẩn lớn của đại lục.

Thế nhưng hôm nay, bọn họ lại có thể thấy sự xuất hiện lại của Thương Thần kiếm.

Ngô Hạo cũng không để mọi người suy đoán, hắn nói ra chân tướng.

“ Thương Thần kiếm này được tìm thấy ở Vạn Kiếm Phong, còn tung tích của Kiếm thần thì không ai hay biết.”

Nghe nói Thương Thần kiếm tìm thấy ở Vạn Kiếm Phong, mọi người đều có một suy nghĩ. Kiếm thần chết.

Quả vậy nhưng thanh kiếm vô chủ bằng cách nào đó tụ tập tại Vạn Kiếm Phong chờ đợi vị chủ nhân tiếp theo của mình.

Không biết Thương Hội bằng cách nào lấy được Thương Thần kiếm từ trong đó nhưng đối với bọn hắn không quan trọng. Trước mắt là đấu giá thanh kiếm này.

Mọi người đều biết Thương Thần kiếm chỉ là một thanh kiếm bình thường nhưng không vì thế mà không có hứng thú với nó.

Thanh kiếm như một bảo vật cổ khiến bất cứ nhà sưu tầm nào cũng muốn nó trở thành một phần của bộ sưu tập cá nhân.

Ngoài ra còn những người luyện kiếm cũng rất muốn sở hữu thanh kiếm đã làm nên tên tuổi của Kiếm thần, nó như là một sự kích trọng đối với thần tượng của bọn hắn.

Kiếm thần, đi lên từ một phàm nhân không một bối cảnh, trên con đường trưởng thành đã vô số lần cự tuyệt lời mời ngon ngọt của các thế lực lớn. Một mình một kiếm tạo nên huyền thoại. Kiếm thần là thần tượng của rất nhiều kiếm tu trên đại lục này.

“ Thương Thần kiếm, báu vật của lịch sử, giá khởi điểm 1000 linh thạch”

Dứt lời, rất nhiều người lên tiếng đấu giá.

2000 linh thạch, một người ra giá.

3500 linh thạch, người khác cũng không hề thua kém.

Lúc này một vị công tử đứng dậy lên tiếng.

“ Tại hạ là thánh tử của Phong Dực môn, mong mọi người cho ta một bộ mặt.” một người thanh niên không che thân phận nói, hình ảnh của hắn cũng được phát lên tấm kính còn lại.

Một số người nghe thấy người thanh niên nói là thánh tử của Phong Dực môn thì sắc mặt không tốt.

Phong Dực môn, một tôn môn chuyên tu luyện kiếm, mọi người ở đây không ai không biết.

Không phải do Phong Dực môn mạnh cỡ nào mà là ở đây toàn là nhân vật lớn, bọn họ đều biết rõ mọi thế lực trên giang hồ.

Phong Dực môn thực chất chỉ là một tông môn cỡ trung, vậy mà thánh tử của bọn họ dám nói ra những lời như vậy. Thật là không biết đất trời.

Nhưng tất cả cũng không muốn quan tâm, gây chuyện ở buổi đấu giá, bị đuổi ra là nhẹ, bọn họ sợ mình sẽ vào danh sách cấm của Thương Hội, vì một tên nhóc ngạo mạn thật không đáng.

Buổi đấu giá vẫn tiếp tục, con số đã lên đến 6000 linh thạch. Đến con số này mọi người đã chần chừ.

Dù gì Thương Thần kiếm cũng chỉ là một thanh kiếm bình thường. Tốn 6000 linh thạch mua nó đã là một con số trên trời

Về phía vị thánh tử của Phong Dực môn, thấy dù mình mở miệng thì những người ở đây cũng không quan tâm lời hắn nói. Bình thường khi hắn thích thứ gì thì chỉ cần lên tiếng không ai dám tranh dành với hắn.

Làn này, hắn vô tình có được lệnh bài, nén trốn tông chủ đi tham gia, vậy mà ở đây không ai để ý hắn. khiến Hắn trong lòng cảm thấy rất khó chịu.

“9000 linh thạch lần 1”

“ 9000 linh thạch lần 2”

“ 9000 linh thạch lần 3”

Bất ngờ xảy ra, lại có một người lên tiếng. Đó không phải Duy Thiên.

“ ta ra 10000 linh thạch” người ra giá cũng không ẩn danh, nhưng bất cứ ai ở đây đều không nhận ra hắn, đơn giản là người đó không có chút nổi tiếng nào.

Người trả giá là một nam tử trẻ trung, trên tay hắn cầm một cái rựa, đúng vậy là cái rựa chặt củi.

Con số đã lên tới 10000 linh thạch, đám người từ bỏ. Bọn họ không ngờ Thương Thần kiếm lại rơi vào một tên vô danh như vậy.

Buổi đấu giá vẫn tiếp tục.

Những lần tiếp theo cũng xuất hiện những bảo vật làm người ta sáng mắt, Duy Thiên cũng mấy lần ra tay và dĩ nhiên dùng ưu thế nghiền ép dành thắng lợi.

Vật phẩm tiếp theo, Ngô Hạo làm ra vẻ thần bí.

“ vật phẩm tiếp theo chính là một trong 3 thứ áp chủ trong buổi đấu giá này. Sinh mệnh quả.”

Tấm che được vén ra, mọi người đều được chiêm ngưỡng sinh mệnh quả. Nó đuợc đặt trong một hộp gỗ như môt viên kim cương đang phát sáng.

Tuy nói là sinh mệnh quả nhưng thực chất nó không phải là quả của bất cứ loại cây nào. Đó là nội đan của loài rùa bất tử.

Cứ 1000 năm, loài rùa này đều tự phả huỷ nội đan của mình, sau đó nội đan từ từ được chữa lành.

Trong quá trình chữa lành, những mảnh vỡ của nội đan cũ dung hoà với nội đan mới.

Cứ như vậy sau 5 lần dung hợp, nghĩa là rùa bất tử đã sống hơn 5000 năm thì nội đang của nói mới được gọi là sinh mệnh quả.

Với số lượng cá thể rất ít và luôn bị các tu sĩ săn bắt. bây giờ để thấy được một con rùa bất tử cũng rất khó.

Đôi khi bắt gặp, mặc dù chúng chưa đủ 5000 năm nhưng không ai có thời gian chờ đợi đều giết trước.

Có thể thấy sinh mệnh quả không dễ dàng thu hoạch. Thế nên có thể dễ hiểu tại sao đây là một trong 3 vật phẩm chấn tràng ngày hôm nay.

“ Nói đến sinh mệnh quả, chúng rất có nhiều công dụng , ngoài việc ăn một viên sinh mệnh quả có thể cung cấp cho người ăn 300 năm thọ mệnh, sinh mệnh quả còn có khả năng cho người ăn có một chút cơ hội cảm nhận được thời gian hệ.” Ngô Hạo giới thiệu.

Một số người chưa biết về sinh mệnh quả sau khi nghe giới thiệu thì thật ngạc nhiên,

Cần phải biết tu sĩ từ cấp 6 lên cấp 7 mới chỉ có thêm 1000 năm thọ mệnh, vậy mà một quả sinh mệnh quả lại có thể đem đến cho người dùng 300 năm thọ mệnh. Những người này không biết rằng con số 300 năm so với 5000 năm để hình thành thì thật không đáng kể.

Phần đấu giá rất nhanh được diễn ra, con số cũng rất nhanh được thay đổi.

“10000 linh thạch.” Một người ra giá

“ 20000 linh thạch.”

“50000 linh thạch”

Các thế lực cũng không đứng nhìn.

Một vị lão giả có vẻ như là một tông chủ của tông môn nào đó ra giá.

“ 100000 linh thạch”

Mọi người ở đây đều chấn kinh, không nghĩ giá cả có thể đạt được con số đó. Nhưng nó vẫn không dừng lại.

120000,130000,…khi con số gần tiếp cận 200000 thì mọi người cũng dần dần rời cuộc, chỉ còn vài thế lực lớn tranh dành với nhau.

“ ta ra giá 200000 linh thạch, ai ra cao hơn thì ta không tham gia nữa.” một vị tông chủ nói.

200000 linh thạch không phải con số nhỏ, ở đây mỗi bọn họ đều có thể bỏ ra nhưng làm vậy thì tông môn của bọn hắn dùng gì mà tu luyện. Thêm một số người bỏ cuộc.

“ 210000 linh thạch” người ra giá không ai khác, chính là người bên cạnh Duy Thiên. Đúng vậy là vị công tử gian bên cạnh ra giá.

“230000 linh thạch” người khác cũng không từ bỏ.

Ta ra “ 300000 linh thạch”

Mọi người chấn kinh, bọn họ không biết ai mà lại nâng giá cao đến thế.

Trên màn hình cũng không có người này, chứng tỏ người này ẩn dấu thân phận, trên đó chỉ có một con số,250.

Tất cả mọi ánh mắt đổ dồn về phía gian phòng 250 của Duy Thiên. Mọi người muốn xem coi đây ruốc cuộc là thế lực gì.

Mặc dù mấy lần trước, vị khách ở gian phòng này cũng dùng linh thạch nghiên ép khi đấu giá một món gì đó. Nhưng 300000 linh thạch không phải con số nhỏ, bọn họ thật không nghĩ ra là người đó nhiều tiền đến cỡ nào mà có thể than nhiên nói ra con số đó.

Duy Thiên giàu sao, không phải, tiền đó đều là của hệ thống không liên quan gì đến hắn, mặc dù có thể thoải mãi ra giá, nhưng Duy Thiên cũng không muốn mọi người nhìn hắn bằng ánh mắt kẻ đần, nên mỗi lần ra giá chỉ ở mức cao hơp bình thường một xíu.

300000 linh thạch đã cao hơn giá trị của vật phẩm, mọi người cũng không tăng thêm.

Sau 3 lần gọi, tiếng búa gỗ vang lên báo hiệu sinh mệnh quả thuộc về Duy Thiên.

Nay 2 chương bù cho hôm qua,

Đấu giá sắp xong. Rất nhanh trở lại quán ăn