"Bành bành bành!"
Dương Hiên từ trong mộng tỉnh lại , loáng thoáng nghe tiếng gõ cửa kịch liệt ,mắt nhắm mắt mở nhìn sắc trời đã tờ mờ sáng . Hiện tại là mùa hè, hừng đông đến sớm. Giờ này chắc khoảng mới gần sáu giờ sáng sao lại có người đập cửa chứ. Dương Hiên hận nhất một loại là đoạt tài lộ của hắn, hai là đang ngủ ngon bị gọi dậy. Huống hồ hắn đang nằm mơ cùng mỹ nhân vây quanh , đến đoạn chuẩn bị hành sự thì bị lôi đầu dậy. Ta hận !
"Rầm rầm rầm !"
Tiếng đập cửa không dứt . Loáng thoáng bên cạnh đó ,có thể nghe được từng tiếng kêu gào, thanh âm có chút quen thuộc,nhưng Dương Hiên lúc này còn chút mơ hồ, say mộng còn luyến tiếc .Căn bản không nhớ ra được là ai! Xem ra không thò mặt ra thì đừng hòng ngủ tiếp đặng còn tiếp tục đoạn hấp dẫn bị cắt ngang trong mộng . Dương Hiên mặc quần áo vào, mặt hầm hầm chạy ra . Vừa mở cửa ra , một cái bản mặt to béo liền đập thẳng vào mặt hắn , bên cạnh là Mũ xanh đại vương - Phòng Di Ái.
Trình Xử Lượng nhìn thấy Dương Hiên, có chút hưng phấn nói: "Huynh đệ, ngươi cuối cùng cũng xuất hiện rồi . Mau mau mở cửa a, chúng ta muốn ăn Thịt Dê Bọt Biển."
"Đúng vậy a, huynh đệ ngươi mở cửa thật là quá muộn a ." Phòng Di Ái có chút oán giận nói: "Chúng ta gõ cửa đã lâu lắm rồi a."
Dương Hiên trán nổi gân xanh , hắn rất muốn đập cho 2 tên này 1 trận .
"Các ngươi có biết là quấy nhiễu người thanh mộng, rất dễ ăn đòn không hả ?" Dương Hiên sắc mặt khó coi nói.
"Huynh đệ, ngươi lúc này mà còn ngủ gì nữa chứ, sinh ý đến còn lo ngủ là sao ?Kiếm tiền quan trọng a."
Trình Xử Lượng vô tư không biết mình đang chọc giận Dương Hiên , vẫn đang nghĩ đến sắp được ăn Thịt Dê Bọt Biển mà hưng phấn vô cùng . Cả tối hôm qua hắn dù đói meo cũng không muốn ăn gì cả ,làm cha hắn vô cùng nghi hoặc. Bình thường cái tên này, khẩu vị rất lớn nhưng buổi tối lại ăn đại vài miếng , liền trực tiếp bỏ đũa xuống, nói là ăn no, trực tiếp luyện võ. Trình Xử Lượng hiện tại là đói lắm rồi ,cả buổi tối cũng ngủ không được ngon giấc. Bây giờ thì Thịt Dê Bọt Biển đang ở trước mắt hắn a .
Hắn ngày hôm qua sau khi trở về, cảm giác trong cơ thể tinh lực tràn đầy không chỗ phóng thích , liền thử luyện võ. Hắn kinh người phát hiện, bởi vì Thịt Dê Bọt Biển bổ trợ, tốc độ luyện võ dù chỉ một canh giờ vẫn hơn xa trước kia hắn luyện 3 ngày . Hiệu quả có thể tinh tường nhận biết được. Hắn từ nhỏ luyện võ, ăn không biết bao nhiêu thức ăn bổ dưỡng cùng dược tài phong phú , thân thể mỗi ngày đều ngâm trong thuốc nước. Hắn đã sớm tiến vào một bình cảnh, muốn tăng cao thực lực còn cần thiên phú. Nhưng giờ phút này hắn loáng thoáng có thể cảm thụ được,bình cảnh đang buông lỏng ,làm hắn rất hưng phấn, bình thường bị cha mình cho rằng vô dụng, dù sao cha mình cũng là nổi danh Đại Tướng Quân. Sau đó còn bị đại ca của mình đè một bậc, trong tình cảnh đó cực kỳ khó chịu . Nhưng hiện tại, nhờ một bát Thịt Dê Bọt Biển ,mọi vấn đề đều được giải quyết . Điều này làm hắn hết sức kích động! Cứ tiếp tục như vầy , không bao lâu nữa là hắn có thể siêu việt đại ca của mình. Đến lúc đó hắn sẽ khiến họ phải nhìn bằng con mắt khác! Vừa nghĩ tới chính mình đem đại ca rắm thối đánh cho nằm trên mặt đất, Trình Xử Lượng liền ức chế không được nội tâm kích động. Cả buổi tối không làm sao ngủ được ,chờ đến trời vừa mờ sáng trực tiếp lôi kéo Phòng Di Ái, hướng về Tước Tiên Lâu giết tới, ngày hôm nay nhất định phải ăn bằng được Thịt Dê Bọt Biển .
"Bây giờ còn chưa đến giờ mở cửa ." Dương Hiên lại là đánh một cái hắt xì, cơn buồn ngủ dày đặc. Bình thường hắn đều là ngủ thẳng đến khi mặt trời lên cao, khoảng 8 ,9 giờ sáng. Bây giờ mới sáu giờ đã bị người cho đánh thức, làm sao chịu nổi chứ .
"Huynh đệ, ngươi cũng không thể đối xử với ta như vậy a." Trình Xử Lượng vội vã hô: "Ta ngàn dặm xa xôi đi tới nơi này, chính là vì ăn một bát Thịt Dê Bọt Biển nóng hổi .Bây giờ là lúc nào rồi chứ , ngươi xem xung quanh kìa , toàn bộ tửu lâu cũng đều mở cửa. Ngươi còn nói là chưa đến giờ mở cửa ."
Dương Hiên nhìn hai người : "Vậy ngươi đến mấy tửu lâu đó đi, chỗ của ta còn chưa tới giờ mở cửa ."
"Không được, ta nhất định phải ăn được Thịt Dê Bọt Biển."
Trình Xử Lượng thái độ đặc biệt kiên định.
Dương Hiên liếc hắn một chút, người này mặc dù là người luyện võ, thế nhưng đối với hắn đã cường hóa thân thể thì vẫn còn chênh lệch rất lớn . Nếu hắn tiếp tục gây sự, Dương Hiên không ngại ném ra.
"Ở chỗ này chờ đi, ta trở lại ngủ tiếp. Qua một canh giờ nữa ,ta sẽ mở cửa. Ta khuyên các ngươi tốt nhất đừng tiếp tục náo, nếu không ta sẽ đem các ngươi cho vào danh sách đen, vĩnh viễn không cung cấp bất kỳ món ăn gì, cũng không làm ăn gì với các ngươi . " Dương Hiên nói xong, trực tiếp đóng cửa , đem Trình Xử Lượng cùng Phòng Di Ái nhốt ở ngoài .
Trình Xử Lượng cùng Phòng Di Ái nhất thời há hốc mồm, còn có buôn bán kiểu này sao hả trời ? Hắn cho rằng ngày hôm qua Dương Hiên đã quá trâu bò, thế nhưng không nghĩ tới, bị phá giấc ngủ , Dương Hiên còn bá đạo hơn . Bọn họ rất muốn tiếp tục gõ cửa, thế nhưng trong đầu hồi tưởng lại vừa nãy Dương Hiên có nói ,họ tuy không biết danh sách đen là gì nhưng vẫn minh bạch , Dương Hiên vĩnh viễn không hoan nghênh bọn họ, cũng là mang ý nghĩa sau đó đừng hòng ăn được Thịt Dê Bọt Biển thần thánh kia. Do dự nửa ngày, Trình Xử Lượng vươn tay ra rồi lại rụt về , cũng là không có đập trên cửa. Chỉ có thể thở dài cùng Phòng Di Ái hai người ngồi xổm trước cửa bộ dáng vô cùng đáng thương. Nếu như bị những người khác nhìn thấy , sợ phải kêu trời , công tử nhà họ Trình cùng Phòng Gia công tử lại bị một cái chưởng quỹ nhốt ở ngoài cửa a .
"Đại trượng phu, co được dãn được!"
Phòng Di Ái vỗ vai Trình Xử Lượng , có chút uất ức nói.
" Đúng vậy !"
Trình Xử Lượng cũng chỉ có thể đồng tình , ai bảo bọn hắn không chống đỡ được mỹ thực hấp dẫn chứ . Nếu đổi lại là người khác, sớm đã bị bọn họ đánh một trận, từ đó đến giờ chưa ai dám đối xử như vậy với bọn hắn
Một cái chưởng quỹ, cũng dám lớn lối như vậy?