Đang tập trung nghĩ cách thua lỗ, Bảo giật mình khi thấy Trường bước vào với vẻ mặt đầy hứng khởi. Bảo chưa kịp phản ứng, chỉ kịp nghĩ: "Đây là anh công nhân kỹ thuật ba lần thất bại làm KOL, sao giờ lại có ý tưởng sáng tạo?"
Trường tiếp tục nói:
"Sếp tôi từng làm công việc kiểm định chất lượng vật tư, và tôi nhận ra nếu áp dụng những phương pháp kiểm tra chất lượng này vào các món hàng xa xỉ và đồ điện tử đắt tiền, chúng ta có thể tạo ra một tiếng vang lớn."
"Ồ? Thú vị đấy. Vậy cụ thể hơn là như thế nào?" - Bảo đáp
"Chúng ta sẽ thực hiện các thử nghiệm và kiểm tra chất lượng cho những sản phẩm cao cấp mà chưa ai làm trước đây. Ví dụ như kiểm tra độ bền của các thiết bị điện tử cao cấp hay đánh giá chất lượng vật liệu của các món hàng xa xỉ. Điều này sẽ tạo ra sự khác biệt và thu hút sự chú ý của khách hàng và các nhà sản xuất."
Bảo nhanh chóng suy ngẫm trong đầu về các mặt lợi hại của việc này. Việc thực hiện các kiểm tra chất lượng cho những sản phẩm đắt tiền có thể yêu cầu dẫn đến chi phí cao. Chi phí này sẽ vượt quá lợi nhuận thu được.
Nếu không thực hiện kiểm tra một cách cẩn thận và chính xác, có thể gây ảnh hưởng đến uy tín của công ty, và điều này có thể dẫn đến tranh chấp với khách hàng hoặc đối tác. Có thể bị kiện cáo, đền bù thiệt hại dẫn đến thua lỗ.
Bảo suy ngẫm xong, trong lòng không khỏi vỗ tay khen hay. Không uổng công ba lần thất bại trên con đường KOL, lần này Đặng Đông Khải Trường đã đưa ra một ý tưởng độc đáo có thể chắc chắn dẫn đến thua lỗ. Trường quả thực là một nhân tài trong việc thua lỗ.
Bảo với vẻ mặt nghiêm túc, tán dương ý tưởng của Trường. “Đây là một ý tưởng thật sự đột phá, anh về lập một tờ trình kế hoạch cụ thể càng sớm càng tốt. Tôi muốn dự án này sẽ trở thành dự án trọng điểm của Công ty trong tháng này”
Trường quá bất ngờ trước sự ủng hộ của sếp Bảo. Thú thật, khi hắn nghĩ ra phương án có chút điên rồ này, hắn cũng đã chuẩn bị tâm lý bị Bảo từ chối hoặc yêu cầu nghiên cứu kỹ lại. Không ngờ lại được giám đốc tán thưởng. Điều này khiến hắn càng quyết tâm phải làm thật tốt để không phụ sự tin tưởng của giám đốc.
Với ánh mắt kích động và lòng đầy quyết tâm, Trường nói:
"Giám đốc, tôi thật sự không ngờ lại được anh ủng hộ đến vậy. Tôi hứa sẽ cống hiến tất cả khả năng của mình cho dự án này. Không phụ lòng tin của giám đốc, tôi sẽ làm hết sức để thực hiện được điều này."
Trường kích động rời khỏi phòng giám đốc. Vẻ mặt hưng phấn như vừa được tiếp thêm doping khiến một số đồng nghiệp cũng chú ý đến hắn và hỏi thăm tình huống. Trường chỉ qua loa nói:
"Giám đốc muốn triển khai một dự án trọng điểm và giao cho tôi lên kế hoạch. Còn lại mọi người cứ chờ đợi hồi sau sẽ biết."
Những đồng nghiệp nghe vậy cũng không hỏi thêm, chỉ tò mò bàn tán về dự án bí ẩn này. Trường thì thầm nghĩ về cách thực hiện kế hoạch, đầu óc không ngừng vận động để đưa ra những ý tưởng tốt nhất.
Cùng lúc đó, Thành cũng tiến vào phòng giám đốc của Bảo, lo lắng về việc ứng trước lương và không khí làm việc hiện tại ở công ty. Thành nhìn Bảo với ánh mắt nghiêm nghị:
“Sếp, cậu có chắc về việc ứng trước 100% lương không? Tôi lo ngại điều này sẽ tạo ra một tiền lệ không tốt và làm mất đi tính chuyên nghiệp của công ty. Hơn nữa, hiện tại không khí làm việc ở công ty khá lỏng lẻo, mọi người có vẻ không tập trung.”
Bảo trấn an Thành, giọng điềm tĩnh :
“Thành, tôi hiểu sự lo lắng của cậu. Nhưng chúng ta cần tạo động lực cho nhân viên mới. Việc ứng trước lương là để khuyến khích họ cống hiến hết mình ngay từ đầu. Về không khí làm việc, tôi đã có kế hoạch. Hãy tin tôi, mọi chuyện sẽ đi đúng hướng. Chúng ta cần một chút thời gian để mọi thứ vào guồng.”
Thành nghe Bảo nói, mặc dù vẫn còn đôi chút lo lắng, nhưng anh gật đầu, quyết định tin tưởng Bảo.
Thành tiếp tục hỏi, giọng đầy lo lắng:
“Sếp, chúng ta sẽ tiếp tục 'giao lưu nghiên cứu' đến khi nào? Bản thân tôi đang ngồi vị trí quản lý mà hiện tại cũng không có việc gì để làm. Điều này không thể kéo dài mãi được.”
Bảo trấn an Thành, giọng điềm tĩnh và đầy tự tin:
“Thành, tôi hiểu sự lo lắng của cậu. Tôi đã có kế hoạch cụ thể cho một dự án lớn. Chúng ta không thể vội vàng, mọi thứ đều cần thời gian chuẩn bị kỹ lưỡng. Dự án này sẽ thay đổi cục diện của công ty. Hãy chuẩn bị tinh thần sẵn sàng chiến đấu, công việc sẽ sớm đến với chúng ta.”
Nghe Bảo nói, Thành đổi giọng thân mật như hai người bạn thân thiết:
“Bảo, tao hiểu mày muốn làm lớn, nhưng cũng phải cân nhắc tình huống cẩn thận. Đừng để công ty rơi vào cảnh khó khăn chỉ vì những quyết định hấp tấp.”
Bảo mỉm cười, đáp lại:
“Yên tâm đi, Thành. Tao biết rõ mình đang làm gì. Đây là cơ hội lớn cho tất cả chúng ta. Hãy tin tao.”
Thành thở dài, rồi gật đầu:
“Được rồi, tao sẽ tin mày lần này. Nhưng nhớ kỹ, đừng làm gì ngu ngốc.”
Nói xong, Thành rời khỏi phòng giám đốc, trở lại sảnh văn phòng và tiếp tục tham gia vào “giao lưu nghiên cứu” cùng các nhân viên khác. Anh cảm thấy chút nhẹ nhõm khi thấy Bảo quyết tâm và tự tin, nhưng vẫn không khỏi lo lắng về tương lai của công ty.
Không khí giao lưu nghiên cứu tiếp tục đến gần hết buổi sáng. Trường, với hiệu suất làm việc cực nhanh, đã hoàn thành một bản kế hoạch dài mấy trang giấy. Anh mang kế hoạch đến phòng giám đốc, trình bày đầy đủ các chi tiết từ dự toán chi phí đến danh sách các nhãn hàng cần thử nghiệm.
Trường chú trọng vào các sản phẩm công nghệ cao của những hãng điện tử lớn trên thế giới, đề xuất nhiều phương án thử nghiệm đặc biệt, mà anh gọi là "Drop Test."
Bảo lắng nghe và đọc kỹ bản kế hoạch, không khỏi ngạc nhiên trước sự tỉ mỉ và chu đáo của Trường. Bảo nhìn Trường bằng ánh mắt khác hẳn, thầm nghĩ: "Không ngờ anh chàng kỹ thuật này lại có khả năng lập kế hoạch xuất sắc như vậy."
Những phương án thử nghiệm của Trường không chỉ sáng tạo mà còn thực tế, thể hiện rõ kinh nghiệm của một chuyên viên kiểm định chất lượng vật tư. Bảo cảm thấy không chừng dự án này có thể thành công đây.
Nhưng chỉ nghĩ một chút Bảo đành gạt ra khả năng có lợi nhuận. Dự án này đúng là có thể mang tới tiếng vang lớn. Nhưng lợi nhuận ở thời điểm ban đầu sẽ không có. Nếu chỉ trông chờ vào những thu nhập từ nền tảng video thì chắc chắn sẽ còn lỗ nặng. Nhiệm vụ tân thủ chuyến này chắc sẽ được.
Bảo nhìn Trường, gật đầu tán thưởng:
"Tốt! Anh Trường, kế hoạch này thực sự rất ấn tượng. Anh đã làm rất tốt. Chúng ta sẽ tiến hành dự án này ngay. Ra ngoài thôi, tôi sẽ thông báo với mọi người."
Trường mỉm cười, cúi đầu cảm ơn và rời khỏi phòng giám đốc, lòng tràn đầy nhiệt huyết và quyết tâm. Anh trở lại với các đồng nghiệp, cảm thấy mình đã thực sự bắt đầu một chặng đường mới đầy hứa hẹn.
Bảo tiến ra sảnh văn phòng, nơi tất cả nhân viên đang tụ tập. Với vẻ mặt nghiêm túc, Bảo thông báo về kế hoạch dự án sắp tới mà Trường đã đề xuất.
"Mọi người chú ý này," Bảo bắt đầu
"Tôi xin thông báo rằng chúng ta sẽ triển khai một dự án mới, do Trường bộ phận sáng tạo nội dung lên kế hoạch. Đây là dự án đầu tiên sau khi tái cơ cấu lại công ty và tôi mong mọi người sẽ tích cực tham gia."