Cùng lúc đó, Đặng Đông Khải Trường, trong bộ đồ công nhân kỹ thuật hớt hải chạy tới phỏng vấn. Dù anh đã đánh tiếng xin nghỉ buổi chiều nhưng tên quản lý chết tiệt vẫn giữ lại hoàn thành nốt một số công việc với lý do không có người làm thay khiến Trường muộn giờ và cũng không kịp về nhà đổi quần áo.
Khi bước vào tòa cao ốc. Gặp những bảo vệ mặc đồng phục đứng thẳng tắp, đang cẩn thận kiểm tra và hướng dẫn khách ra vào. Trường nhanh chóng đưa ra mail thư mời phỏng vấn và được hướng dẫn lên tầng 68.
Lên đến văn phòng công ty Minh Bảo, Trường càng thêm ấn tượng. Linh tại khu vực lễ tân với nụ cười tươi tắn, lịch sự chào đón và hướng dẫn anh đến khu vực chờ mặc dù Trường đến muộn gần nửa giờ.
Văn phòng được bày biện hiện đại, sạch sẽ với các chi tiết trang trí tinh tế và cây xanh tạo cảm giác thoải mái. Sự nghiêm túc của các ứng viên đang ngồi chờ phỏng vấn, trong bộ trang phục công sở chỉnh tề, khiến Trường cảm nhận rõ rệt sự khác biệt với bộ quần áo kỹ thuật của mình. Như gà lạc giữa một bầy hạc vậy.
Đặng Đông Khải Trường căng thẳng ngồi chờ đợi từng ứng viên vào phỏng vấn. Hắn là người cuối cùng, lòng hồi hộp như trống đánh. Khi bước vào phòng phỏng vấn, Trường ngạc nhiên khi thấy giám đốc lại trẻ đến vậy.
Bảo nở nụ cười chào đón, nói: "Xin chào, mời anh ngồi. Tôi là Hoàng Minh Bảo, giám đốc công ty. Anh có thể bắt đầu giới thiệu về mình."
Trường hít một hơi sâu, cố gắng giữ bình tĩnh, rồi bắt đầu giới thiệu: "Xin chào, tôi là Đặng Đông Khải Trường, 27 tuổi hiện vẫn chưa lập gia đình, cử nhân chuyên ngành điện tử viễn thông, đến ứng tuyển vị trí sáng tạo nội dung. "
Căn phòng trở lên im lặng, vậy đã hết rồi. Các ứng viên trước đó lúc giới thiệu luôn tràng giang đại hải. Nào là khoe chiến tích, bằng cấp, mục tiêu phấn đấu, kinh nghiệm thực chiến của mình. Còn ông anh này chỉ vài câu ngắn gọn là hết rồi. Không hổ trên người vẫn còn đang mặc bộ đồ kỹ thuật.
Để tránh không khí xấu hổ, Bảo mỉm cười, ánh mắt lộ vẻ tò mò: "Anh Trường, tôi thấy anh mặc quần áo liên quan đến ngành kỹ thuật. Anh có thể giới thiệu thêm về lý do vì sao anh muốn chuyển sang lĩnh vực sáng tạo nội dung không?"
Trường gật đầu, đáp: "Tôi hiện đang làm công nhân kiểm định chất lượng vật tư tại một công ty vật liệu. Tôi đã làm công việc này được ba năm, nhưng từ lâu tôi đã có ước mơ trở thành một KOL và sáng tạo nội dung. Tôi đã thử vài lần nhưng chưa thành công. Khi thấy tin tuyển dụng của công ty mình, tôi nghĩ đây có thể là cơ hội để thực hiện ước mơ của mình."
Bảo thầm nghĩ: "Đây là cái quỷ gì vậy, không kinh nghiệm, chuyên ngành kỹ thuật, thử vài lần đều thất bại mà lại tới đây thử vận may. Coi công ty mình là cái casino hay tổ chức từ thiện đây."
Định bụng hỏi thêm vài câu qua loa rồi kết thúc phỏng vấn, nhưng Bảo chợt nhớ ra mình còn nhiệm vụ tân thủ là phải thua lỗ. Từ sáng đến giờ, các ứng viên đều không tệ, khiến Bảo quên mất điều này mà phỏng vấn vẫn theo tiêu chuẩn.
Vận doanh tiêu cực chắc chắn sẽ khiến hệ thống cảnh báo và không thừa nhận hoàn thành nhiệm vụ. Anh trai kỹ thuật này chắc chắn sẽ là mấu chốt để thua lỗ tiền lấy tu tiên công pháp.
Bảo mỉm cười, ánh mắt trở nên thân thiện hơn: "Anh Trường, anh có thể chia sẻ thêm về những lần thử làm nội dung trước đây của mình không? Điều gì đã khiến anh thất bại và anh đã học được gì từ những trải nghiệm đó?"
Trường gãi đầu cười gượng, rồi bắt đầu kể về những lần thử làm KOL đầy thất bại của mình.
"Lần đầu tiên, tôi nghĩ mình sẽ làm một vlog hướng dẫn sửa chữa đồ điện tử tại nhà. Khi có được một số lượng theo dõi nhất định. Tôi bắt đầu phát trực tiếp, bắt đầu nói và cố gắng giải thích các bước thật chi tiết. Nhưng khi đang hăng say, tôi vô tình làm nổ tung cái máy đang sửa. Kênh của tôi cũng bay màu luôn."
Bảo bật cười, hỏi tiếp: "Thế còn lần sau?"
Trường tiếp tục kể về những lần thất bại của mình:
"Lần thứ hai, tôi quyết định làm vlog về du lịch. Tôi lên kế hoạch chi tiết, quay phim cảnh đẹp và chia sẻ những trải nghiệm của mình. Nhưng thật không may, tôi bị móc túi hết toàn bộ đồ đạc, bao gồm cả máy quay và tiền bạc. Kết quả là tôi phải xin tiền người qua đường để bắt xe trở về.”
Bảo cười khì khì, rồi hỏi tiếp: "Còn lần thứ ba thì sao?"
"À, lần thứ ba tôi thử làm food reviewer. Tôi chọn một quán vỉa hè để review món ăn. Đang quay phim và ăn uống vui vẻ, thì bất ngờ bị công an phường đuổi vì quán lấn chiếm vỉa hè. Trong lúc chạy trốn, nhân viên quán kéo bàn khiến máy quay của tôi bị rơi và vỡ nát. Video đó kết thúc với cảnh máy quay vỡ kính, chủ quán chạy như bay và cái tiêu đề: 'Khi quán bị quan triều đình cấm, Tôi cũng bị cấm quay!"
Bảo không nhịn được cười, thán phục sự kiên trì của Trường. "Nghe như một bộ phim hài vậy. Vậy anh có điều gì muốn chia sẻ thêm về việc ứng tuyển vào vị trí này không?"
Trường đáp: "Thực ra, tôi biết những thất bại của mình có vẻ buồn cười, nhưng tôi đã học được nhiều từ đó. Tôi thật sự đam mê việc sáng tạo nội dung và mong muốn có cơ hội thể hiện mình ở môi trường chuyên nghiệp như công ty của anh. Dù chưa có kinh nghiệm thực tiễn, nhưng tôi luôn sẵn sàng học hỏi và cống hiến hết mình để đạt được kết quả tốt nhất."
Bảo cảm thấy có sự quyết tâm và cố gắng nhưng vẫn chưa đủ. Cần phải có thiên phú. Nhưng hiện tại tất cả các ứng viên đều không tệ và có năng lực thì làm sao kinh doanh công ty thua lỗ để hoàn thành nhiệm vụ tân thủ được. Trường nhất định phải tuyển, mà còn phải giao một dự án thật quan trọng nữa, mới có thể thua lỗ sạch được.
Bảo quyết định thật nhanh: "Tôi thấy rõ sự đam mê và quyết tâm của anh. Đó là điều rất quý giá trong một môi trường làm việc. Công ty cần những người như anh, người sẵn sàng thử thách bản thân và không ngừng nỗ lực. Vì vậy, tôi thông báo ngay rằng anh đã được tuyển dụng. Chúng ta sẽ ký hợp đồng ngay hôm nay, anh sắp xếp nghỉ ngơi ba hôm sang tuần chính thức bắt đầu đi làm."
Trường, ngỡ ngàng và vui mừng, không thể tin vào tai mình. Bảo và Trường cùng ký hợp đồng ngay tại phòng phỏng vấn. Không thử việc, chế độ đãi ngộ siêu tốt, bảo hiểm đầy đủ. Cầm hợp đồng ra ngoài văn phòng, Trường cứ ngỡ đây là mơ, có lẽ ông trời có mắt, sự cố gắng nỗ lực của hắn giờ đã được đền đáp rồi.
….
Trong phòng giám đốc, Bảo day hai thái dương, cảm thấy nhẹ nhõm vì cuối cùng cũng hoàn thành cuộc phỏng vấn kéo dài cả ngày. Tất cả các vị trí đều đã có ứng viên sơ bộ phù hợp. Hắn lọc từng CV, ghi chú chi tiết và đưa ra cho Linh để cô xử lý các thủ tục cuối cùng.
"Linh, em giúp anh gọi điện, gửi email thông báo trúng tuyển và mời thử việc cho các ứng viên này nhé," Bảo nói, mắt nhìn đống giấy tờ trước mặt.
Linh gật đầu, bắt đầu thực hiện nhiệm vụ của mình. Tiếng gọi điện thoại và gõ phím vang lên đều đều trong văn phòng. Phải nói Linh cũng rất có thiên phú trong việc giao tiếp. Mới đầu còn có chút vấp váp, gượng gạo nhưng càng về sau. Cách nói chuyện của Linh qua điện thoại ngày càng tự nhiên.
Cuối cùng, khi mọi thủ tục đã hoàn tất và email cuối cùng được gửi đi, tất cả đều thở phào nhẹ nhõm. Giờ làm việc đã kết thúc, và một ngày dài đã qua đi.