Chương 3 : Bị Yên Oánh Để Ý
"Ra ra Rasputin🎵."
"Người tình của nữ hoàng Nga🎵."
"Có một con mèo đã thực sự biến mất🎵 ."
"Ra ra Rasputin🎵."
"Cỗ máy tình yêu vĩ đại nhất của Nga🎵."
"Thật xấu hổ khi anh ấy tiếp tục🎵."
Khi Cố Hạ lái xe trên đường, cậu đã hát dọc theo đài phát thanh khi đi đến công ty giải trí của mình.
Vỗ tay lái và tận hưởng bầu không khí, cậu khẽ nhấn ga để giảm tốc độ và dừng lại ở đèn đỏ.
[ Ký chủ, cậu nên ngừng hát đi... Giọng của cậu là... Chà...]
" Cái gì? ngươi có ý kiến với giọng hát của ta ? "
Cố Hạ cảm thấy hai mắt co giật, đầu tê dại.
Cậu rõ ràng là khó chịu với hệ thống.
[ Xin lỗi kí chủ nhưng giọng của cậu như chaien trong Doraemon ]
" Ôi ! Ta xin lỗi vì đã chết hàng ngàn làn trong cái cốt truyện ngu ngốc của ai đó để rồi giọng hát của ta không được tốt ! "
[ Kí chủ, ta không nói nữa...]
Đùng !*Cảm nhận chiếc Bugatti Chiron rung nhẹ, Cố Hạ cảm thấy những đường gân xuất hiện trên đầu.
" Thằng khốn nào đâm vào sau ta vậy ! Rõ ràng là mình đang dừng đèn đỏ mà! "
Cố Hạ vừa xuống xe vừa than thở, vừa quét mắt nhìn về phía sau xe, liền thấy...
" Lâm Yên ? "
Cố Hạ đã hoàn toàn bị sốc khi nhìn thấy em gái của nhân vật chính, người dường như đã đâm vào phía sau cậu với chiếc xe đạp nhỏ màu hồng của cô ấy...
{ Tại sao cô gái ngực nhỏ lại ở đây ! }
Lâm Yên , người đã nghe thấy giọng nói trong lòng của Cố Hạ, đôi mắt sắc bén và cả khuôn mặt của cô đang nóng lên vì tức giận.
" Sao hắn dám nói mình có bộ ngực nhỏ ! Chúng vẫn đang phát triển, đồ khốn ! "
Cố Hạ , người nhìn thấy khuôn mặt của Lâm Yên ngày càng đỏ hơn, bối rối không hiểu tại sao cô ấy lại nổi giận ! ?
Cô là người đã đâm vào cậu !
Thở dài...*Khẽ thở dài và xoa xoa trán, Cố Hạ từ từ quay trở lại chiếc Bugatti Chiron của mình, phớt lờ Lâm Yên, người đang giậm chân trên vỉa hè vì lý do nào đó.
Kéo cửa sổ xuống, cậu thò đầu ra ngoài và nhìn về phía nữ chính đang giận dữ.
" Hừ, không cần lo lắng tổn hại, về sau chỉ cần chú ý xung quanh là được ! "
Không đợi câu trả lời, cậu giẫm lên chân ga và lái xe về phía trước, để lại Lâm Yên đang la hét đến nghẹt thở...
" Hệ thống... Ta biết cốt truyện vẫn đang tiếp diễn nhưng thế quái nào mà cô ấy lại đi nhầm đường ! "
[ !... Xin hãy nhớ rằng cốt truyện vẫn phải xoay quanh cậu để tiếp tục câu chuyện, dù sao thì cậu cũng là một bước đệm quan trọng cho nhân vật chính. ]
" Vậy... Nếu ta giết nhân vật chính thì câu chuyện sẽ ngừng xoay quanh ta chứ ? "
[ Tôi nghĩ cậu vẫn chưa thể đụng được nhân vật chính đâu , cậu vẫn còn rất yếu ]
" Mẹ kiếp, ta quên mất tên khốn đó mạnh cỡ nào, có lẽ mình nên nhanh chóng phát triển sức mạnh , nhưng không có phần thưởng từ hệ thống thì lấy đâu ra sức mạnh bây giờ "
[....]
" Hệ thống ngươi sao thế "
[ Xin lỗi kí chủ, vừa rồi ta quên trao phần thưởng cho cậu... ]
" Phần thưởng ! Phần thưởng cho cái gì ? "
[ Đinh ! Bỏ qua bồi thường chiếc xe từ nữ chính đã thay đổi cốt truyện ]
[ Hãy chọn một phần thưởng ! Ca hát cấp cao hoặc tăng 1 đại cảnh giới ! ]
" Đó là một lựa chọn dễ dàng ... Tăng 1 đại cảnh giới "
Đột nhiên Cố Hạ cảm thấy toàn thân căng thẳng và sợ rằng mình sẽ đâm vào chiếc Bugatti Chiron của mình, cậu dừng lại giữa đường và bật đèn khẩn cấp.
Đẩy ghế ra sau, cậu nhắm mắt lại và nhanh chóng nhận ra mình đang ở trong tiềm thức.
Toàn bộ xung quanh Cố Hạ tối đen như mực và chỉ có một ánh lửa nhỏ.
" Xem ra tu vi của mình chỉ có Luyện Thể Cảnh "
" Mặc dù cảnh giớ này nâng cao sức mạnh, tốc độ, trí thông minh và mọi thứ khác về mặt kỹ thuật nhưng ta vẫn có thể bị thương bởi một viên đạn từ súng..."
" Ta cần phải nâng cao trình độ tu luyện của mình nếu ta muốn trở nên bất khả chiến bại, nâng cao tuổi thọ của mình và cũng để giết nhân vật chính. "
Cốc, cốc, cốc, cốc!
Từ từ mở mắt ra, thứ đầu tiên Cố Hạ nhìn thấy và nghe thấy là một người phụ nữ xinh đẹp với bộ ngực khủng với mái tóc dài màu xanh ngọc lục bảo và đôi mắt xanh lục mặc đồng phục sĩ quan đang gõ cửa sổ phòng anh.
{ Chết tiệt, sao con nhỏ ngực bự lại ở đây }
Yên Oánh , người nghe thấy giọng nói bên trong lòng của Cố Hạ, cảm thấy những đường gân xuất hiện trên mái đầu trắng của cô ấy.
" T-Tên khốn này! hắn gọi mình là ngu ngốc rồi b-ngực to!? Ta sẽ không để ngươi yên lành ! "
" Cậu ! kéo cửa sổ của xe xuống! "
Yên Oánh ra lệnh.
Thở dài. *Cố Hạ chán nản thở dài kéo cửa sổ xuống, nở một nụ cười đẹp trai.
Mặc dù cậu muốn lái xe đi và không muốn đối phó với một nữ chính ...
Cố Hạ không muốn đối phó với cảnh sát... Đó sẽ là một sự phiền toái khó chịu.
Vì vậy, tất cả những gì cậu có thể làm là ngoan ngoãn.
Mặc dù vậy, trước khi kéo cửa sổ xuống, Cố Hạ đã gửi một tin nhắn đặc biệt cho một người bạn tốt của mình để giúp cậu giải quyết vấn đề nhỏ này.
" Cán bộ ! Tôi có thể giúp gì cho cô "
{ Cô nàng ngực bự này thật phiền phức }
Cố Hạ ngoài mặt ngây thơ hỏi, nhưng trong lòng lại thành thật hơn rất nhiều.
Yên Oánh im lặng và cố nặn ra một nụ cười dể mến , sợ rằng cô ấy sẽ muốn tấn công người thanh niên trẻ tuổi đẹp trai trước mặt mình.
khục *Với một tiếng ho, Yên Oánh bắt đầu giải thích lý do tại sao cô ấy lại đến kêu cậu
" Thưa anh , tôi đang lái xe thì thấy đèn khẩn cấp của anh bật sáng nên tôi quyết định kiểm tra xem mọi thứ có ổn không..."
" Ồ, rất cảm ơn cô đã quan tâm. Cô không cần lo lắng, tôi chỉ cần nhắn tin cho ai đó, không dám vừa lái xe vừa nhắn tin nên tôi dừng lại. Dù sao tôi cũng là công dân tuân thủ luật pháp! "
{ Công dân tuân thủ pháp luật! Ahahaha, đôi khi mình thực sự có thể làm cho mình cười. Đùa thôi, mình chưa bao giờ phạm tội trong suốt cuộc đời mình! Mình là một người tốt ! }
{ Chà... Bên cạnh những tội ác mà mình buộc phải phạm phải... Vì mình đóng vai một kẻ phản diện }
{ Ngoài ra... mình đã nhanh chóng đạt được đỉnh cao về sự gợi cảm của Yên Oánh ngay bây giờ }
Yên Oánh dĩ nhiên nghe thấy tiếng nói trong lòng của Cố Hạ, nhìn xuống thì thấy cúc áo của mình bị cởi ra, lộ ra khe ngực khiến cho cả khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ.
" Thưa anh, anh có thể đưa cho tôi bằng lái xe và bước ra khỏi xe cho tôi được không "
Cố Hạ cảm thấy toàn thân rùng mình khi nhìn thấy gương mặt giận giữ và nghượng ngùng của Yên Oánh ...