Chương 94: Chương 93: Hắc Linh

Chương 93: Hắc Linh

"Chiều mới giao tới được ạ? Dạ... vâng... em biết rồi! Cảm ơn chị, chúc chị một ngày tốt lành!"

Hoàng Vĩ cúp điện thoại, hắn vừa liên hệ với một cửa hàng chuyên buôn bán đồ dùng điện tử để mua một chiếc nồi cơm điện mới. Sau khi trò chuyện với một chị nhân viên thì Hoàng Vĩ đã mua được một chiếc nồi cơm điện mới với giá ưu đãi từ 500 000 đồng giảm xuống còn 350 000 đồng.

Vì dòng thời gian của thế giới Ma Pháp chạy nhanh hơn Trái Đất khoảng 2 tiếng nên 8 giờ sáng ở đó ngang với 6 giờ sáng ở đây. Hoàng Vĩ cũng vừa mới ăn sáng xong nên không có đói, chỉ là hắn muốn giải quyết chuyện này cho xong thôi.

Lại nhìn vào điện thoại, hôm nay là thứ hai ngày 7 tháng 11, vừa đúng một tuần Hoàng Vĩ sang thế giới Ma Pháp. Một tuần qua ắt hẳn đã có rất nhiều chuyện xảy ra.

Để không trở thành người tối cổ, Hoàng Vĩ mở chiếc laptop lên, bắt đầu đăng nhập Facebook.

"Bé bi xem sex, bị mẹ phát hiện và đưa lên mạng xã hội?"

"Đạt Villa phát ngôn gây sốc trên sóng live stream: 'Donate 400 củ, đó mới là fan'?"

"Manchester United chiến thắng 3 : 1 trước Arsenal. Fan MU đồng loạt chui ra khỏi hang đón ánh nắng mặt trời, fan Arsenal bỗng chốc rớt xuống đáy xã hội?"

"Magaming tuyên bố: 'Tất cả rapper Việt Nam đều là ĐBRR' (Đồng Bằng Rừng Rú)?"

...

Sau một hồi lướt face đến mỏi cả tay, Hoàng Vĩ lúc này mới buông chuột, ngả người nằm ra sau một cách uể oải. Hắn vươn vai như một con mèo lười biếng, miệng thì ngáp nhìn trông có vẻ rất buồn chán.

"À, quên nữa..."

Chợt Hoàng Vĩ nhớ ra là mình chưa nhắn tin cho hai đứa Thanh, Sơn và chú Sáu để cho họ biết là hắn đã về rồi. Hoàng Vĩ vơ lấy cái điện thoại, vào ứng dụng nhắn tin Zalo và báo cho ba người kia biết. Hắn chẳng có bao nhiêu người quen lắm nên việc này tương đối nhanh.

Thanh, Sơn và chú Sáu có vẻ khá kích động khi thấy Hoàng Vĩ nhắn tin cho mình, họ hỏi Hoàng Vĩ những câu hỏi giống hệt thím Tư hỏi hắn khi sáng một cách dồn dập. Thậm chí họ còn yêu cầu Hoàng Vĩ call video vì nghi ngờ hắn là Hoàng Vĩ do Trung cộng cài vào. Làm hắn chỉ biết lắc đầu cười khổ.

Phải tới khi hắn hứa rằng trưa nay sẽ ghé quán chú Sáu để ăn trưa thì ba người kia mới chịu tha cho Hoàng Vĩ. Dù sao thì cái nồi hư mất rồi nên đâu có nấu nướng gì được!

"Trưa này chắc sẽ mệt lắm đây!" Hoàng Vĩ thì thầm, hắn đang nghĩ tới cảnh bản thân sẽ bị hành xác bởi ba người kia.

[ Anh có những người bạn tốt đấy nhỉ? ] Một giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng Hoàng Vĩ, hắn chẳng cần quay lại cũng thừa biết đó là ai.

"Dậy rồi đó hả, [ Bóng Tối Khởi Nguyên ]?" Hoàng Vĩ đáp.

[ Ngủ là một hoạt động đưa cơ thể vào trạng thái nghỉ ngơi của động vật và con người. Dạng sống tinh thần không cần phải ngủ. ]

"Vậy ra nhóc không cần ngủ à! Vậy hai ngày qua nhóc đã làm gì mà 'im hơi lặng tiếng' thế?"

[ Thì để làm làm quen với chỗ ở mới chứ còn gì nữa! ]

"Chỗ ở mới? Ở đâu cơ?" Hoàng Vĩ khó hiểu hỏi.

[ Bóng Tối Khởi Nguyên ] đưa tay lên chỉ vào Hoàng Vĩ: "Đây nè chứ đâu!"

"Me?" Hoàng Vĩ cũng chỉ tay vào mình.

[ Yes! ] Cô dở giọng bông đùa.

"Tức là... nhóc đang sống trong người anh ấy hả?"

[ Chính xác, nói chuyện với người thông minh đúng là đơn giản hơn hẳn. ]

"Nghiêm túc chút đi, ý nhóc nói sống trong người anh có nghĩa là ký sinh đó hả?" Hoàng Vĩ gắt lên.

[ No, Non, Nein. Không thể xem đây là ký sinh được, phải nói cho chuẩn hơn là cộng sinh mới phải. Giống như hệ thống thôi! ] Cô nói.

"À, ra thế... Ủa mà khoan, sao em biết anh mày có hệ thống?"

[ Bóng Tối Khởi Nguyên ] đưa tay lên quệt mũi:

[ Sao mau quên quá vậy, anh không nhớ là ai đã đưa anh vào thế giới Tinh Thần để xem ký ức của Thiểm Vong hả? Đương nhiên là em cũng có thể làm tương tự với anh rồi! ]

"À... Ra thế!" Hoàng Vĩ hờ hững đáp.

[ Anh không cảm thấy khó chịu khi biết quá khứ của mình bị người khác thấy hết hả? ]

Hoàng Vĩ gãi đầu:

"Ờ thì... phải nói sao nhỉ? Kể từ sau khi xem được đoạn ký ức của Thiểm Vong thì anh cảm thấy... nó chẳng còn quan trọng nữa. Bởi nếu so với những gì gã đã trải qua thì nỗi đau của anh mày có đáng là gì!"

"Ê, cái ánh mắt đó là sao hả? Anh không có cần nhóc thương hại!" Hoàng Vĩ kêu lên sau khi [ Bóng Tối Khởi Nguyên ] nhìn hắn bằng ánh mắt dành cho một kẻ đáng thương.

[ Người khác xem ký ức thì được nhưng lại không muốn người ta thương hại sao? ] Cô bĩu môi.

"Ờ, chẳng hiểu sao anh lại không cảm thấy có vấn đề gì nếu đó là nhóc." Hoàng Vĩ đáp.

[ Cái này gọi là "tâm đầu ý hợp" đó! ]

"Hà, chắc là vậy! Mà nhóc nói rằng nhóc không sống ký sinh mà cộng sinh như hệ thống, tức là hệ thống nó đang ở trong người anh hả?"

[ Cái này anh nên hỏi trực tiếp chính chủ đi. ]

Hoàng Vĩ: "... ..."

"Ê, Thông Tuệ, ra đây đi!" Hoàng Vĩ lên tiếng.

[ Báo cáo: Đã có mặt, bạn cần gì? ]

"Con nhóc kia - [ Bóng Tối Khởi Nguyên ] - nói có đúng không, mày thật sự đang ở bên trong tao à?" Hoàng Vĩ nói, hắn rất muốn biết câu trả lời.

Thông Tuệ: [ Đáp: Đúng, mà cũng không đúng. Có thể giải thích đơn giản như thế này. Bạn và toàn bộ thành viên thuộc group chat đều sở hữu hệ thống cho riêng mình, các hệ thống này đều được điều hành bởi một hệ thống khác lớn hơn. ]

"Hiểu rồi, nó giống như việc một mạng lưới internet chia sẻ thông tin tới các thiết bị khác như điện thoại và máy tính, chỉ khác ở chỗ thay vì là thiết bị bên ngoài thì nó chui thẳng vào trong người tao luôn chứ gì! Nhưng mà... mày vừa mới tiết lộ một thông tin rất quan trọng đấy."

Phải, Thông Tuệ đã vô tình để lộ một thông tin tối quan trọng, đó là chính bản thân cô ta cùng các hệ thống và cả group chat nữa đều được quản lý bởi một hệ thống khác lớn và tân tiến hơn. Cái hệ thống đó tròn méo ra sao, lớn như thế nào, Hoàng Vĩ rất muốn biết!

Thông Tuệ: [ ... ... ]

[ Quyền hạn của bạn không đủ để tôi trả lời câu hỏi này ]

"Chậc, biết ngay mà!" Hoàng Vĩ tặc lưỡi. Hắn thừa biết là Thông Tuệ sẽ không trả lời hắn dễ dàng như vậy. Thế nhưng không sao, tình huống vừa rồi đã cho Hoàng Vĩ biết rằng AI này không thật sự hoàn hảo, bằng chứng là khi nãy Thông Tuệ đã cho hắn thấy sai sót của bản thân cô. Chỉ cần Hoàng Vĩ sau này khéo léo hơn một chút là sẽ có thể moi ra hết thông tin mình cần rồi!

"Mang tiếng là cộng sinh nên hệ thống và group chat giúp ích rất nhiều cho anh mày đây. Vậy còn nhóc, nhóc giúp được gì?" Hoàng Vĩ hướng chủ đề sang [ Bóng Tối Khởi Nguyên ], hỏi.

[ Giúp nhiều nữa là đằng khác. Này nhé, em có thể đưa anh vào thế giới Tinh Thần của kẻ thù để xem trộm ký ức hòng tìm ra điểm mạnh yếu của đối phương để tìm cách ứng phó. Cho phép anh sử dụng một phần quyền năng của mình. Ngoài ra, với kiến thức sâu rộng của em em có thể cung cấp cho anh những thông tin cần thiết nữa! ] Cô nói.

"A, nếu vậy thì...

[ Rất tiếc, em vẫn còn mù mờ về nguồn gốc của mấy cái hệ thống này nên không nói được gì đâu. ] Hoàng Vĩ chưa nói xong thì đã bị [ Bóng Tối Khởi Nguyên ] ngắt lời.

Hoàng Vĩ hụt hẫng. Cứ tưởng là đã có thể giải đáp được cái bí ẩn lớn nhất rồi chứ!

"Cơ mà nè, [ Bóng Tối Khởi Nguyên ]."

[ Bổn cung nghe. ]

"Nhóc còn cái tên nào khác 'ngắn hơn' không? Chứ cứ gọi nhóc là 'nhóc' mãi cũng kỳ, mà gọi là Bóng Tối Khởi Nguyên thì dài quá, lại còn nghe nó khúm núm sao sao ấy!"

[ À... Cái đó hả, anh cứ đặt đại cho em một cái tên là được. Nhưng mà phải hay chút nhé! ]

Vậy mà bảo đặt đại cái tên nào cũng được, đúng là chẳng thể hiểu nỗi tâm lý phụ nữ.

Cơ mà hình như [ Bóng Tối Khởi Nguyên ] vượt qua độ tuổi để có thể xem là phụ nữ rồi mà!

Phải gọi là "lão bà bà" mới đúng!

[ Anh đang nghĩ xấu gì em đó? ] Cô nheo mắt nhìn hắn chằm chằm.

"Hahaha, đâu có đâu!" Hoàng Vĩ đánh trống lảng, hắn quay đầu đi nhằm tránh nhìn vào mắt của cô.

Nếu nói về khoảng đặt tên thì Hoàng Vĩ có thừa kinh nghiệm, hắn có đủ chất xám cũng như vốn từ để đặt cho các nhân vật trong game của mình mà. Đặt tên cho người thì có là vấn đề gì! Mặc dù hiện tại [ Bóng Tối Khởi Nguyên ] không phải là nhân loại nhưng chuyện đó cũng chả có gì to tát cả.

"Để xem nào... Ấn tượng đầu tiên khi lần đầu gặp nhóc là... đen! Không có ý phân biệt chủng màu đâu nhưng mà anh nói thật, nhóc đen từ đầu đến chân luôn ấy! Tóc đen tuyền, nước da ngăm, áo ngủ cũng đen nốt, trừ phần mắt còn trắng một chút."

[ ... ... ]

[ Anh đang khen hay khịa em đấy? ] Cô chống hông, giở giọng trách móc nói.

"Không hề có nhé, anh mày chỉ nói sự thật thôi! Vì nhóc mang một màu đen 'thuần khiết', lại thoắt ẩn thoắt hiện như bóng ma, cho nên tên nhóc là... Hắc Linh đi!" Hoàng Vĩ cố ý nhấn mạnh hai chữ 'thuần khiết' nhằm che lấp cái cách nói củ chuối của mình.

May mắn là hình như cô không có để tâm tới câu trước đó nữa.

[ Hắc... Linh...? ]

"Đúng, Hắc Linh. Hắc trong tiếng Hán-Việt nghĩa là màu đen, Linh vừa là tên thông dụng ở đất nước anh vừa có ý nghĩa là linh hồn. Gọi nhóc là Hắc Linh thì quá hợp lý rồi còn gì!" Hoàng Vĩ đắc ý nói, hắn càng lúc càng phục cái tài đặt tên của mình.

[ Hắc Linh! Từ giờ hãy gọi em là Hắc Linh! ] Cô có vẻ rất thích cái tên này.

Hết chương 93