Chương 106: Chiến Bào Slime
Sau một lúc quay với tốc độ cực nhanh thì vòng quay thưởng từ từ chậm dần cho đến khi dừng lại.
Mũi tên chỉ vào phần màu xanh lá trên vòng quay thưởng.
Màu xám là Kĩ Năng.
Màu đỏ là Vũ Khí.
Màu xanh lá là Trang Bị.
Cuối cùng màu trắng là Khác.
Thông báo của hệ thống vang lên:
[ Chúc mừng bạn nhận được vật phẩm mới: Chiến Bào Slime (Hạng: hiếm) ]
"[ Chiến Bào Slime ]? Nghe là lạ vậy ta, để coi thử..."
Hoàng Vĩ mở túi đồ, lấy món trang bị mình vừa mới quay thưởng ra.
Đó là một chiếc áo choàng mỏng trong suốt, nhìn chẳng có tí tác dụng gì. Nhưng đồ của hệ thống cho chẳng lẽ lại cùi bắp thế được!
[ Giám Định ]
Ngay lập tức, bảng hiển thị thông tin xuất hiện trước mặt Hoàng Vĩ:
[ Tên: Chiến Bào Slime
Độ bền: 1000/1000
Giới thiệu: Loại trang bị được tạo ra từ chất dịch tổng hợp của hàng trăm loại Slime khác nhau, có rất nhiều công dụng trong chiến đấu.
- Thích Ứng: Chiến Bào Slime có thể tự động điều chỉnh theo ý muốn và tình trạng của người mặc.
- Khôi Phục Tiêu Hao: Mỗi khi bị trừ đi điểm độ bền Chiến Bào Slime sẽ tự động tiêu hao năng lượng của người mặc khôi phục điểm độ bền.
- Hấp Thụ: Chiến Bào Slime có thể hấp thụ 80% sát thương từ đòn tấn công vật lý và 40% cho các đòn công kích phép thuật. Kĩ năng không có tác dụng với các đòn tấn công tinh thần. ]
"Ơ, chỉ có vậy thôi à?"
Hoàng Vĩ đọc thông tin của [ Chiến Bào Slime ] mà ngơ cả người. Chỉ có đúng ba kĩ năng!
Khi thấy hệ thống quảng cáo là hàng "hiếm" nên Hoàng Vĩ khá mong chờ, ai ngờ...
Đúng là mấy cái [ Hấp Thụ ] với [ Thích Ứng ] có ích thật đấy, nhưng kĩ năng [ Khôi Phục Tiêu Hao ] thì... nó hơi bóp thật!
Nói tóm lại, [ Chiến Bào Slime ] chỉ phù hợp cho những trận chiến ngắn hạn hoặc với những ai có năng lượng dồi dào. Chứ đang đánh nhau mà mình lại hết năng lượng trước địch thì cứ xác định là ăn hành ngập mồm, khéo còn chẳng có hành để mà ăn ấy chứ!
[ - Gramas: Ai đó cho hỏi, cuốn sách này là viết về cái gì thế ]
[ Ting! Gramas đã đăng lên một ảnh ]
Hoàng Vĩ nhìn vào trong tấm ảnh chụp của Gramas, đó là một cuốn sách khá cũ kĩ với bìa màu vàng nâu. Bên trên ghi toàn là tiếng Thái hoặc tiếng Lào, Campuchia gì đó.
Nhờ chức năng phiên dịch của hệ thống mà Hoàng Vĩ đọc được chữ trên bìa quyển sách:
"Nhập môn Muay Thái...? Thiệt luôn?" Hoàng Vĩ thốt lên đầy kinh ngạc.
Trong nhóm, cả đám người cũng bắt đầu bàn luận:
[ - Duy Nam: Là sách dạy Muay Thái ]
[ - Gramas: Muay Thái? Là cái gì ]
[ - H: Một loại võ thuật bắt nguồn từ Đông Nam Á. À mà quên, ở Long giới làm gì có Đông Nam Á ]
Muay Thái là một môn võ thuật cổ truyền đồng thời là một môn thể thao phổ thông của Thái Lan. Muay Thái chủ trọng vào những đòn đấm đá và cùi chỏ, có tính thực chiến rất cao nên thường được nhiều người lựa chọn để làm võ tự vệ.
Muay vốn đã nối tiếng với những đòn thế tàn bạo và hạ gục đối phương nhanh chóng, nếu một long nhân với sức mạnh khủng khiếp như Gramas mà còn tập Muay Thái nữa thì không biết sẽ như thế nào.
Một cước đoạt mạng chăng?
[ Tần Tử đã trực tuyến ]
[ - Tần Tử: Võ công, ở đâu ]
Đúng là một tên cuồng võ thuật chính hiệu, vừa nhắc đến chữ "võ" là lại xuất hiện ngay lập tức.
[ - Tần Tử: Gramas huynh đệ, có thể nhượng cuốn công pháp kia lại cho ta được không ]
[ - Toji Akira: Bỏ cái ý định đó đi, ngươi định cướp giữa ban ngày à ]
[ - Tần Tử: Ai nói ta đi ăn cướp ]
[ - Toji Akira: Không nói một lời liền muốn bí kiếp võ công của người khác, không phải ăn cướp thì là gì! Muốn đồ của ai thì phải "trao đổi đồng giá" ]
[ - Tần Tử: Ý ngươi là ta phải mang thứ gì đó ra trao đổi đúng không? Dài dòng ]
[ - Toji Akira: Đúng vậy, và ngươi mang gì ra đây? ]
[ - Tần Tử: Cái bánh quẩy ta đang ăn dở được không ]
[ - Toji Akira: Phắn ]
[ - Gramas: Xin lỗi Tần Tử, dù biết cậu muốn nó nhưng tôi không thể cho cậu được. Chi bằng cậu nhận một vài loại nông sản thay thế ]
...
Thế giới Võ Hiệp.
Tần Tử lúc này đang ngồi xếp bằng trong gian phòng mà tông môn cấp cho hắn.
Trước mặt Tần Tử là màn hình hiển thị group chat màu xanh đặc trưng.
[ Ting! Gramas đã tặng bạn một quà ]
"Nông sản, không biết có ngon không?"
Tần Tử lấy trong túi đồ không gian ra một đống hoa quả đủ loại màu sắc với kiểu dáng kỳ lạ, chẳng giống hoa quả ở thế giới hắn chút nào!
Trên đời này, thứ gì ngoài tự nhiên mà có màu sắc sặc sỡ thì hầu như đều là độc.
Tuy nhiên, đối với một tên ngốc có chỉ số IQ khoảng 80 như Tần Tử thì hắn éo quan tâm.
Vả lại, đây là thực phẩm mà Gramas tự tay trồng ra, chẳng có lý do gì để anh phải hại Tần Tử cả. Trừ phi anh muốn chơi khăm hắn giống như Akira hay Roland, thi thoảng thì thêm cả Lý Long.
Chọn lấy một quả mọng có màu đỏ tươi hình bầu dục, có mùi thơm, Tần Tử cho nó vào trong miệng rồi cắn. Chất dịch ngọt lịm tràn ra khắp khoang miệng.
"Ư... Ngon..."
Nhận thấy hương vị còn hơn cả mong đợi, Tần Tử ăn một lượt hết 1/3 số hoa quả.
Bỗng nhiên, Tần Tử cảm thấy như có một dòng nước ấm dễ chịu đang chạy dọc khắp cơ thể, kinh mạch của hắn như vừa được gột rửa.
"Đây..."
Một trong những công năng ẩn của hệ thống chính là nâng cấp các vật phẩm và trang bị do các thành viên nhóm trao đổi với nhau. Đương nhiên, thực phẩm cũng không phải ngoại lệ.
Nhận thấy đây là thứ tốt, Tần Tử ăn thêm vài quả nữa rồi đem cất hết lại.
Hắn muốn để nó lại cho sư tỷ!
Hết chương 106