Chương 14: Bí Cảnh Khai Mở

Lúc Kỳ Vân và Hán Tử đang trò truyện với nhau xum xuê, quyển sách trên tay bị bọn hắn đánh giá nghiên cứu đến từng chi tiết 1, đám người xung quanh thì bàn luận về các vị tiểu tiên nữ của các môn phái, hay các lãng tử soái ca đến từ vị trí 3 tông và 1 thành.

Lúc này trên không 4 lão tổ, đang nhắm mắt dưỡng thần, thì 1 tia xung đột đánh đến làm bọn hắn mở ra đôi mắt nhình về phía trung tâm, Kỳ Vân môi lúc này mĩm lên bên kia Hán Tử thấy được tia nghiền ngẫm của Kỳ Vân thì cũng cười cười.

Xung quanh dư chấn càng lớn, Linh Khí bị ém tạo ra những vụ nổ nhỏ xung quanh đầm lầy, lúc này giữa những vụ nổ 1 cánh cổng màu đen dần xuất hiện, trên cánh cổng điêu khắc hoa văn cổ lão, tỏa ra khí tức kì bí thoát ẩn thoát hiện, đám người lúc này dường như nín thở như chờ đợi 1 thứ gì đó.

Kỳ Vân lúc này cũng đã thu xếp ổn thỏa, hắn và Hán Tử đứng song song với nhau nhìn chằm chằm cái kia tia xung đột yếu ớt, Kỳ Vân khẽ híp đôi mắt lại bên trong đó hắn có cảm giác thân thuộc đến lạ, vài suy nghĩ khẽ miên man lướt qua đầu hắn, lúc này áp súc càng lớn, dẫn đến hư không bị bóp méo mà vỡ nát tạo thành 1 hố đen tinh không, hố đen dần mở rộng ra đến 50 trượng cự li thì ngưng phát triển.

Đám người xung quanh vô vàng cảm xúc trái chiều, ánh mắt đầy nóng bỏng tinh quan lấp lóe, nhưng vẫn không ai động thủ vì nơi đây có 4 vị Địa Cảnh cao thủ tu vi a, bọn hắn chưa động các ngươi nháo hay không muốn chết?.

Lúc này Châu Vệ Long mở mắt, hít thật sau sau đó nói lên, âm thanh không giận mà uy, bên trong tỏa ra 1 tia uy áp chi khí.

"Bí Cảnh khai mở tất cả mọi người có thể tìm đến tự thân cơ duyên, mà có giữ được hay không phải xem ở các ngươi chiến lực"

Sau đó hắn khẽ vẫy tay, phía sau hắn 5 thân ảnh tiêu thất sau đó xuất hiện ở trước cánh cổng, sau đó liền bị hư không nuốt chửng, bọn hắn đước đưa vào bí cảnh.

Thấy vậy Túy Đạo Nhân đám người cũng khẽ gật đầu, liền tất cả mọi người phi thân hướng về phía hố đen lước đến, lúc này bên cạnh Kỳ Vân, Hán Tử cũng không khỏi nóng bỏng ánh mắt, sau đó khẽ đảo nhẹ về bên Kỳ Vân.

"Đi thôi, ta và ngươi vô duyên!"

Lúc này Kỳ Vân khẽ cười nói, tay phe phẩy quạt, hắn vẫn chưa có ý định tiến vào Hư không cánh cổng, Hán Tử khẽ nhíu mài rồi chấp tay cười nói.

"Tốt, Vân Huynh bảo trọng, có duyên sẽ gặp lại!"

"Ta và ngươi vô duyên, đi thôi"

Kỳ Vân khẽ lắc đầu cười nói, thấy vậy Hán Tử khẽ cười rồi cũng tiến về phía cánh cổng, sau 1 khắc, xung quanh chỉ còn lại đám người tiễn đưa bọn hắn tiến về bí cảnh.

Lúc này toàn bộ ánh mắt đều đánh về phía Kỳ Vân, chẳng mấy chốc cánh cổng khép lại, và bí cảnh đã diễn ra khi nào cánh cổng lại mở ra lần nữa chính là kết thúc, có thể là 5 năm hay 10 năm không ai biết được.

Kỳ Vân lúc này cười cười, bị xoi như vậy hắn thật không có ý định này, đám người ánh mắt lóe tinh quang bên trong đã sinh ra 1 tia ánh sáng.

"Tiểu bối, nơi này không lưu ngươi, đi thôi"

Châu Vệ Long khẽ nói sau đó liền nhắm mắt dưỡng thần, bên cạnh đám người có chút đồng tình ánh mắt.

"Đa tạ thành chủ nhắc nhở, tiểu tử chỉ là muống nhìn xem 1 2 liền đi"

Kỳ Vân nhẹ nhàn vung vẫy cây quạt trong tay, sau đó cười cười gấp lại.

"Huống hồ lấy ta tu vi cũng chẳng ăn được của các ngươi tiền bối dạng này cộng lông nào, các ngươi cứ thế căng thẳng thế nào?"

Đám người xung quanh có chút đỏ mặt, bọn hắn thế nhưng là Đế Cảnh không chênh lệch a, cứ vậy so đo với cái Luyện Linh Cảnh tiểu tử? Cảm giác sai thật nha.

Liền 1 đợt ho khan diễn ra, sau đó liền cả đám im bặt không nói, lúc này Kỳ Vân khẽ lắc đầu cười thầm nghĩ, từ khi nào đám nhóc con thời đại này lại như thế cảnh giác đâu.

Bỗng hư không lúc này trùng điệp run động lên, sau đó vỡ nát liền có 3 thân ảnh từ bên trong bước ra, ngay sau đó Địa Khí cuồng nhiệt phóng lên, đám người bỗng có chút ngưng trọng.

Cái này 3 cái Địa Cảnh từ đâu chui ra?, từ khi nào Địa Cảnh lại như củ cải trắng muốn có bao nhiều liền bấy nhiêu? Cả đám nhất thời mộng nói không lên lời.

"Dạng này không sai biệt lắm"

Kỳ Vân khẽ cười nói, 3 người xuất hiện làm không khí thêm ngưng trọng, nhưng liền sau đó cả đám im lặng không ai nói 1 lời, lúc này 1 người mặc đấu bồng trắng trên vai vác lấy 1 thanh đao lớn nhìn về phía Kỳ Vân, ánh mắt có chút mê mang, còn 2 kẻ mặc đấu bồng kia liền nhỉnh sau đó tịnh tâm, Luyện Linh Cảnh nhấc lên được bao nhiêu sóng gió, bọn hắn không cần chú ý.

Không khí bị đè ép đến ngột ngạt, số lượng người xung quanh tổng cộng có 68 người tính cả Kỳ Vân, toàn bộ tu vi đều không thấp hơn Đế Cảnh, trừ Kỳ Vân, 1 canh giờ thời gian trôi qua, lúc này hư không lại run động, lúc này xung quanh bỗng bị 1 tấm màng vô hình che lại, sau đó 1 tấm Bảo Đồ xuất hiện, Tiên Bảo Xuất Thế Thiên Địa Vô Quan, cả đám ánh mắt nóng bỏng hận không thể đem tấm bảo đồ bỏ vào túi, đôi mắt đám người gần như xích hồng nhỉnh tấm bảo đồ như 1 thiếu nữ trần truồng, lúc này 1 âm thanh cỗ lão truyền vào não hãi 68 người, làm cho đám người thanh tịnh, âm thanh nhẹ nhàn phiêu bồng.

"Bí Cảnh Thực Sự Khai Mở, các ngươi có thời gian 1 năm để tìm kiếm câu trả lời"

Lúc này trên bầu trời xuất hiện 1 dòng chữ lớn.

"Thế nào là Nhân Sinh?"

Cả đám người ngốc trệ, câu đố này có chút khó khăn a.

Kỳ Vân bỗng nhíu mài, hắn cảm thấy tấm này Bảo Đồ rất quen thuộc với hắn, bỗng lúc này đầu hắn trấn động, bên trong não hãi hiện lên 1 dòng chữ có bị che khuất, Kỳ Vân khẽ thì thào.

"Sơn Hà Xã Tắc Đồ?"


Đa tạ các đạo hữu đã ủng hộ ta, tạm thời khá bận vì công việc, mỗi ngày viết được vài từ, sau này ra điều nhé mỗi tuần chủ nhật 7h đêm 1-2 hoặc 3 chương tùy theo sức khỏe.

Đa tạ các đạo hữu đã ủng hộ Tại Hạ.