Chương 4: Ngươi không sợ ta chơi nát hoàng cung à ?

Linh Họa lạnh lùng nhìn Đông Phương Nguyệt Chu. Cô quả thật cũng không có ý định ngụy trang gì, chỉ là khí thế lạnh lẽo của cô quá dày đặc, quả thật dìm chết sự ôn nhu của nguyên chủ. Cô cũng không ngại ngần nói toẹt ra sự thật.

" Linh Họa."

Cái tên làm Đông Phương Nguyệt Chu sửng sốt.

" N..Ngươi là nữ ?..."

"Ừ."

"..."

Vốn dĩ hắn nghĩ lại là một người xuyên không như Tạ Tranh , nhưng nếu là nữ...thì cũng quá đáng sợ rồi!

Đông Phương Nguyệt Chu từng học xem tướng trong một lần trốn đi chơi ngoài kinh thành. Khi ấy, một ông lão bói toán đã dạy hắn một ít. Trong đó, người có thể nhìn thấy quá khứ mà không thấy tương lai là người trọng sinh. Người có thể thấy tương lai mà không thấy quá khứ là người xuyên không.

Nhưng...hắn không thể thấy quá khứ hay tương lai của Linh Họa, điều này đã dấy lên sự tò mò của hắn.

" Ngươi chơi cờ với ta vì muốn biết ta là người như thế nào." - Linh Họa vốn đã kết luận đều này ngay từ đầu. -" Người ta nói tính cách con người sẽ bộc lộ ra trong một ván cờ."

Đông Phương Nguyệt Chu hài lòng với Linh Họa.

" Vậy nên ?"

" Ngươi thua ta thảm thật."- Cô than thở. - " Tưởng ngươi thông minh, không ngờ chỉ có vậy."

Đông Phương Nguyệt Chu : ''....''

" Cô nương là nữ mà sử dụng cơ thể của đệ đệ ta, không biết có làm gì không vậy ?"

Linh Họa vô cùng tự nhiên uống ly trà nóng.

" Cái gì cần nhìn đều nhìn cả rồi."

Đông Phương Nguyệt Chu : "..."

" Ngươi không cần nhìn ta như vậy, ta sẽ ngại." - Cô cười.

Đông Phương Nguyệt Chu : "..."

" Nghe nói sắp tới sẽ có yến hội phải không ?"

" Đúng rồi. Cô nương cũng phải tham gia đấy nhỉ, với trình độ như vừa rồi thì chắc cũng không sao đâu."

Nhưng Linh Họa thì chẳng mấy hứng thú lắm. Chẳng qua, mấy cái yến hội thế này thường là nơi nữ chính tỏa sáng. Bộc lộ trí tuệ khả ái của mình hoặc gậy ông đập lưng ông với mấy tỉ muội trong nhà , múa may hát hò các kiểu. Bỏ phí như vậy thì cũng quá uổng đi...

" Xem ra ngươi lại tính toán gì đó nhỉ ?"- Hoàng đế đầy chăm chú nghiên cứu cô.

" Nhầm rồi. Ta chỉ định xem kịch thôi, nếu được thì cháy nhà hôi của một chút."

Đông Phương Nguyệt Chu làm cái bộ mặt thất vọng vì không có gì hay, Linh Họa đỡ trán.

" Ngươi không sợ ta chơi nát cái hoàng cung của ngươi à ?"

" Nếu có thể thì tốt rồi."

Linh Họa : Tên thần kinh.