Disneyland ban đầu được xây dựng vào năm 1955 tại Califonia, nói cách khác hiện tại Disneyland ở trước mặt Lâm Thục Ý bọn họ là công viên đầu tiên trên thế giới.
Nơi này diện tích rất lớn, tổng cộng chia làm tám khu vui chơi theo chủ đề bất đồng đặc sắc, Aventure Word, Epcot, lâu đài cổ tích Toontown Mickey… vân vân, kể từ ngày 17 tháng 7 năm 1995 liền trở thành công viên giải trí thu hút khách du lịch hàng đầu thế giới.
Nếu như nói đi đến Califonia ở Los Angeles, có nơi nào không thể không xem đại khái ngoại trừ thiên đường điện ảnh Hollywood thì còn có Disneyland.
Tác phẩm điêu khắc chuột Mickey khổng lồ, lâu đài cổ tích màu sắc rực rỡ, cao vút tới tận mây xanh, Tiểu Ngộ trợn mắt lên nhìn thiên đường to lớn trước mắt, thật lâu mới phục hồi tinh thần lại.
"Ba ba, công viên giải trí này thật lớn, so với công viên ở Trung quốc ông bà nội dẫn con đi còn lớn hơn.”
Thẩm Phục cười rộ lên.
“Ừ, bởi vì Disney land này hết thảy đều công viên mẫu, là công viên giữ được bộ dạng nguyên thủy và có diện tích lớn nhất.”
Đào Đào cũng trợn to hai mắt, như là hai viên nước toả sáng chỉ vào cây kẹo bông lớn bên trong.
"Đường Đường ~ "
Mọi người đi theo đều nhịn không được bật cười.
Đúng, nguyên bản kế hoạch chỉ có một nhà bốn người đi Disney land thôi, ai dè lại kéo theo toàn bộ người trong nhà đi cùng.
Công viên này thực sự rất lớn, sau khi mua vé vào cửa, mọi người vẫn dồn dập tản ra bốn phía, theo sở thích của chính mình mà chọn chỗ để đi.
Thẩm Phục dẫn ba người nhà mình, hướng về Toontown Mickey có khoảng cách gần nhất đi đến.
Thẩm ca ca cùng Giang Trình liếc mắt nhìn nhau, đều rất ăn ý hướng thiên đường thám hiểm quay người.
Những người còn lại cũng chia làm hai đội, từng người hướng những nơi khác nhau đi đến.
Hình tượng khả ái con chuột Mickey rất phổ biến nơi đâu cũng có, Tiểu Ngộ hai mắt phát sáng, bé chính là yêu thích xem phim hoạt hình. Tuy rằng Thẩm Phục không thấy phim hoạt hình này đó có chỗ nào hấp dẫn, bất quá xem hai thằng nhóc cao hứng như thế, Thẩm Phục vẫn là cảm thấy vui vẻ, hắn quay đầu dự định nói với Lâm Thục Ý một chút ý nghĩ của mình, kết quả phát hiện không chỉ có hai đứa con trai yêu thích, ngay cả Lâm Thục Ý cũng có bộ dạng bị hấp dẫn.
Thẩm Phục
“…..”
"Ba ba, ba mau nhìn, chuột Mickey còn có thể động, thật cao!!”
Thẩm Phục đối với con rối khổng lồ trước mặt
“…..”
Giống như là đi vào vương quốc phim hoạt hình, Tiểu Ngộ đối với mỗi thứ bên trong đều vạn phần hiếu kỳ, bên trong cũng không có thiếu nhân vật hoạt hình khác, Tiểu Ngộ mua một bộ ký tên, sau đó lần lượt để từng nhân vật hoạt hình ký tên lên, Tiểu Ngộ nhận lấy ôm vào trong ngực giống như là ôm bảo bối, cao hứng vô cùng.
Thấy bé cao hứng như thế, Thẩm Phục liền lấy máy ảnh ra, để ba người đứng chung một chỗ với nhân vật hoạt hình, chụp ảnh lại làm lưu niệm.
Tiểu Ngộ một bên chụp ảnh một bên hỏi Thẩm Phục có thể hay không rửa bức ảnh ra để đưa cho bạn bè bé xem.
Lâm Thục Ý biết Tiểu Ngộ ở trường học có mấy người bạn quan hệ rất thân thiết, vì vậy suy nghĩ một chút đáp ứng nói
“Con có thể ở trong này chọn mấy món quà, lúc về tặng cho bạn.”
Tiểu Ngộ đôi mắt sáng lấp lánh, cao hứng nói,
"Cảm ơn ba ba."
Chẳng những được đi thăm thú, còn có các loại đồ chơi, ăn uống, Tiểu Ngộ đối với các loại đồ chơi cảm thấy hứng thú, Đào Đào thì lại đối với đồ ăn vặt cảm thấy hứng thú, mới vừa vào cửa liền thích kẹo bông lớn không nói, bây giờ lại coi trọng bánh donut cầu vồng, nhìn đến hai mắt toả sáng, không ngừng ôm mặt Lâm Thục Ý, làm cho cậu hướng cái kia nhìn lại.
Lâm Thục Ý âm thầm buồn cười, nói rằng.
"Cái kia chắc phải rất ngọt, con chỉ được ăn một chút thôi biết chưa?"
Đào Đào không biết có nghe hiểu không, bộ dạng con đều đáp ứng, gật gật đầu.
Lâm Thục Ý nhìn về phía Thẩm Phục, Thẩm Phục đành phải nhận lệnh đi xếp hàng, mua cho bé con nhà mình bánh Donut cầu vồng.
Sau khi đi vào Thẩm Phục mới phát hiện, nơi này khách hàng xếp hàng dài cũng không phải không có đạo lý, bánh Donut nguyên bản là đồ ăn chiên dầu, thêm vào lượng đường sô cô la dẫn đến hàm lượng chất béo tăng cao, không phải đồ ăn thích hợp cho người châu Á đã quen ăn thức ăn có lợi cho sức khoẻ, nhưng bánh Donut này thường làm bằng dầu thực vật tươi mới, sẽ không có chất ung thư, màu sắc phía trên cũng không phải màu hoá học, mà là màu chiết xuất từ thực vật, khiến màu sắc rất tươi sáng đồng thời không có chất ảnh hưởng đến sức khoẻ.
Thẩm Phục xếp hàng rất lâu mới mua được tổng cộng mua bốn cái bánh Donut.
Hai cái bánh Donut cầu vồng, hai cái bánh Donut sô cô la.
Đào Đào chỉ được phép ăn một nửa, tuy là vậy vẫn là cầm bánh Donut ăn đến vui vẻ.
Lấp đầy bụng xong, bốn người mới đi dạo toàn bộ Toontown Mickey, trò chơi có thể chơi cũng không buông tha, để Tiểu Ngộ chơi cho thoả thích.
Sau liền đi chỗ khác, hiển nhiên thời gian một ngày căn bản không đủ chơi toàn bộ Disney land, trước khi đi Thẩm Phục nói với Tiểu Ngộ,
"Chờ chúng ta trước khi về nước, sẽ mang con đến xem còn cái nào chưa chơi, chơi tiếp có được hay không?”
Tiểu Ngộ bé ngoan gật gật đầu, kỳ thực bé đã chơi rất vui vẻ rồi.
Ngoại trừ Thẩm ca ca cùng Giang Trình không biết đang làm gì, những người còn lại đã chậm rãi trở về, cả nhà bọn họ bốn chiếc xe, rời khỏi Disney Land.
Tiểu Ngộ ôm mấy cái mô hình hoạt hình dùng để tặng bạn bè, yêu thích không buông tay, Đào Đào thì lại ôm một con gấu bông hình chuột mickey cùng bé cao không khác mấy, cuối cùng thẳng thắn dựa vào gấu bông ngủ đến chảy nước miếng.
Sau mấy ngày, mọi người giống như du khách đến Los Angeles du lịch, đem phong cảnh nổi danh toàn bộ tham quan hết, bởi vì những ngày kế tiếp, đại khái không có thời gian cho bọn họ đi dạo.
Ngày diễn ra lễ cưới được xác định vào ngày hai mươi ba tháng bảy, giáo đường được chọn là giáo đường thủy tinh nổi danh nhất Los Angeles, khách mời cũng không nhiều, ngoại trừ thân thích hai nhà chính là đám công tử thiếu gia giao hảo với Thẩm Phục.
Bởi vì khoảng cách quá xa, thiệp cưới cũng không lựa chọn thiệp cưới giấy mời truyền thống, mà là lựa chọn thiệp cưới điện tử, dùng internet gửi đi, phía trên là tấm ảnh lớn chụp chung của một nhà bốn người bọn họ. Thẩm Phục mặc âu phục màu xám đậm tinh xảo, cà vạt màu xanh nhạt cùng cúc tay áo đính bảo thạch, một đoá hoa hồng champagne cài ở vị trí ngực trái, gò má tinh xảo như đao gọt, ánh mắt thâm thúy mê người, trong tầm mắt nhìn sang Lâm Thục Ý, nở nụ cười ấm áp, Lâm Thục Ý thì lại mặc âu phục áo gilê không có đúng quy củ cài nút áo lại, áo sơ mi bên trong, đem tay áo kéo tới khuỷu tay, trên cổ đeo cà vạt màu lam tinh tế, tuy thoạt nhìn không đúng quy củ nhưng lại không có chút nào cứng nhắc, vừa vặn tôn lên tuổi thanh xuân đầy sức sống của cậu. Tiểu Ngộ mặc áo sơ mi trắng ngắn tay, quần cộc màu lam đậm, buộc vào cổ cái nơ bướm nhỏ, giống như thân sĩ, nắm tay Lâm Thục Ý. Đào Đào thì mặc một bộ áo xuyên thân màu lam in hình hoạt hình, một mình ngồi ở chính giữa ghế lớn, ôm một con cá heo thổi hơi, bướng bỉnh dựa vào trên người cá heo. Hình ảnh đẹp đến quả thực không thể nào tưởng tượng được.
Thiệp cưới nhanh chóng chế tác xong trong vòng hai tiếng, liền gửi đến hộp thư của những người ở trong nước.
Giống như đột nhiên thả nước vào trong chảo dầu đang sôi sùng sục.
Người biết đến Lâm Thục Ý không phải số ít, biến đến cậu cùng Thẩm Phục đồng thời nhận nuôi hai đứa trẻ cũng không ít, nhưng biết hai người bọn họ ở Los Angeles chuẩn bị kết hôn cũng chỉ có một mình Trần Phóng.
Nhận được tin tức này, Trần Phóng cũng chỉ là híp mắt chăm chú nhìn thêm, lại chuẩn bị vươn mình tiếp tục ngủ, dù sao làm phù rể cho Thẩm Phục, vé máy bay đi Los Angeles cũng đã đặt trước rồi, cho nên đối với tấm thiệp cưới này cũng không có kinh ngạc gì quá lớn, thế nhưng hắn không kinh sợ không có nghĩa là người khác cũng không kinh sợ.
Sau hai giờ, không có ai lưu ý, thời gian ở Thiên triều đã là nửa đêm 12 giờ, điện thoại chen chúc mà tới, gọi đến mức khiến Trần Phóng không thể không bực bội, chỉ có thể, tắt máy trước, nghiến răng nghiến lợi gọi điện thoại quốc tế cho Thẩm Phục.
"Cậu cố ý đúng không?!!"
Thẩm Phục nhìn một chút đồng hồ lớn trong phòng khách, mới tới mười giờ đổi cả ngày thời gian cũng chính là vừa vặn một giờ sáng ở Thiên Triều, Thẩm Phục nhếch miệng, nở nụ cười, chỉ nói một chữ.
“Ừ!”
Trần Phóng trong nháy mắt một bụng chết sống muốn mắng.
"Vì đây là việc đại hỉ nên tớ không thèm so đo với cậu, tớ còn tưởng rằng cậu đã nói với bọn họ, làm nửa ngày mà vẫn chưa nói sao.”
Thẩm Phục cười xấu xa.
"Này không phải là vì muốn cho bọn họ một niềm vui bất ngờ sao?"
Trần Phóng lườm một cái, ở trong lòng oán thầm, cho người khác ngạc nhiên đồng thời, cũng không quên cho hắn một cái kinh hãi, đúng thật là anh em tốt!
Không cùng hắn trêu chọc nữa Thẩm Phục đường hoàng ra dáng nói.
"Vé máy bay đặt chưa?"
Trần Phóng tức giận nói,
"Chưa đặt.”
Thẩm Phục cũng không giận, cười nói,
"Không sao, thời điểm đó nếu là không đến được... Chính cậu tự lo cho mình đi.”
Dừng lại ở giữa, lại đột nhiên nói một câu khá là quỷ dị, Trần Phóng không khỏi sợ hại.
"Đặt trước đặt trước rồi! Chờ hai ngày thì ra sân bay đón tớ.
Thẩm Phục ừ một tiếng, tắt điện thoại rồi.
Sau đó chỉ chốc lát sau, Trần Phóng nhận được tin nhắn của Thẩm Phục.
"Đến thì điện thoại cho tớ chuẩn bị kỹ càng bữa tiệc lớn đón cậu."
Trần Phóng cong khóe miệng, yên tâm tắt máy ngủ.
Tuy nói lễ cưới có mẹ Thẩm toàn bộ hành trình quyết định, nhưng rất nhiều chuyện vẫn là cần thiết Thẩm Phục cùng Lâm Thục Ý tự mình quyết định, như là quà tặng cho khách mời, bởi vì đây đều là người một nhà cho nên càng phải để tâm.
Thẩm Phục cùng Lâm Thục Ý hai người đi dạo không ít cửa hàng bán tặng phẩm hôn lễ, cuối cùng đem lễ vật quyết định, đợi thời điểm sẽ tặng mọi người.
Sau đó ngày 18 tháng 7, Trần Phóng làm phù rể duy nhất, bay đến trước, thời điểm tới chính là buổi chiều, Thẩm Phục cùng Lâm Thục Ý đã sớm biết đến hắn tới, cho nên từ giữa ngọ đã ở nhà chờ tin tức chuyến bay sắp sửa đến hạ cánh, sau đó lái xe đi tiếp.
Trần Phóng kéo va li nho nhỏ, mang theo kính râm lớn, mới ra sân bay liền thấy Thẩm Phục cùng Lâm Thục Ý đứng phía ngoài, từ trước hắn vẫn không cảm giác được, hiện tại thấy thế nào càng xem càng cảm thấy hai người kia rất xứng đôi, thật giống như từ nhỏ đã đứng cùng một chỗ.
Trần Phóng còn chưa đi vào, Thẩm Phục tựa hồ đã thấy hắn, tại bên tai Lâm Thục Ý nói nhỏ cái gì, sau đó hai người đồng thời hướng Trần Phóng đi đến, Trần Phóng cười phất tay với hai người.
"Chuẩn bị bữa tiệc lớn chưa? Trên phi cơ cung cấp món ăn quá sớm, tớ đã đói bụng đến mức muốn dán vào sau lưng rồi!”
Thẩm Phục mở cửa xe, đem hành lý của hắn thả vào, sau đó ngồi vào chỗ ngồi lái xe nói rằng.
"Buổi sáng có việc chưa kịp chuẩn bị bữa tiệc lớn, chỉ có thể mời cậu đi bên ngoài giải quyết thôi.”
Trần Phóng cùng Lâm Thục Ý gật đầu hỏi thăm xong, cũng cùng tiến vào xe, nói rằng,
"Khách theo chủ cậu tùy ý đi."
Thẩm Phục mang theo Trần Phóng đi khách sạn của chú Alan.
Loại khách sạn này không giống với KFC, chỉ có chi nhánh ở nước Mỹ mới có, cũng không phải thức ăn nhanh KFC phổ biến, mà là nhằm vào những khách hàng cao cấp.
Bên trong trang trí đa số tương đối tráng lệ, ăn uống cùng phòng ở kết hợp, còn có đồng bộ giải trí thiết bị, coi như là đơn thuần vào ở cũng sẽ không khiến người cảm thấy đơn điệu.
Tại khách sạn, Thẩm Phục thuận tiện an bài phòng ở chỗ ở cho Trần Phóng, ngoài ra còn đưa cho Trần Phóng một chiếc xe để hắn có thể tự do lui tới khách sạn và nơi ở của bọn họ.
Ngoại trừ Trần Phóng, hết thảy khách mời cũng được sắp xếp ở khách sạn này, cho đến khi lễ cưới kết thúc.
Cơm nước xong sắp xếp phòng ở xong xuôi, Thẩm Phục liền để Trần Phóng một người ở trong phòng nghỉ ngơi, ngược lại lễ cưới còn có mấy ngày mới chính thức bắt đầu, tạm thời cũng không cần Trần Phóng làm chuyện gì.
Ước định sáng sớm ngày thứ hai Trần Phóng sẽ đến nhà, sau đó Thẩm Phục cùng Lâm Thục Ý đồng thời trở về nhà.
Hết chương 114.