Chương 90: Thiên Thanh Chi Hồn

Sau khi phân tích và giải thích chín cảnh giới lớn của Luyện Hồn, Lưu Thiên Kim dừng lại một chút rồi nhìn qua hết thảy mọi người trong thôn.

Chỉ thấy toàn bộ nhìn mình bằng ánh mắt thán phục và hâm mộ, một cô gái chỉ mới 18 tuổi lại có thể am hiểu tường tận như vậy về luyện hồn. Những thứ nàng nói ra đến cả trưởng thôn và Trương Bá Bá cũng phải kinh ngạc, bởi vì hiểu biết của họ không tài nào nhiều như Lưu Thiên Kim.

Lưu Thiên Kim lúc này mới nhìn Trương Bá Bá, nàng phân tích thật kỹ quá trình ngưng tụ linh hồn từ một đám khí tức hư vô mờ mịt mà ngưng tụ ra Linh Hồn Lực.

Nghe Lưu Thiên Kim giảng giải một lúc, Trương Bá Bá như thể tìm được ánh sáng trong bóng tối, ánh mắt hắn run lên đầy kích động

- Thì ra là vậy, thì ra là vậy!

Trương Bá Bá vội vàng chắp tay cúi người đa tạ Lưu Thiên Kim, nàng nhanh chóng đỡ hắn dậy và không dám nhận lễ của hắn. Trương Bá Bá lúc này trong lòng vô cùng phấn khích, hắn muốn ngay lập tức trở về nhà tu luyện. Đám trẻ tuổi trong thôn cũng chăm chú lắng nghe và ghi nhớ thật kỹ, chỉ cần mai sau đạt được thành tựu thì sẽ không bị mù mịt như Trương Bá Bá.

Lưu Thiên Kim trở về ngồi yên lặng cạnh Vũ Lôi Phong, hắn bây giờ không còn vẻ ngây ngô chất phác như Hồi Trí nữa, hiện tại bộ áo đỏ đen và cách buộc tóc cộng với thần thái tự tin của hắn khiến mọi người phải nhìn thêm vài lần để hoàn toàn tin tưởng hắn là một người.

Vũ Lôi Phong đứng dậy thi lễ với lão trưởng thôn

- Trưởng thôn, hai năm qua ta bị mất trí nhớ, hiện tại tuy đã khôi phục nhưng ký ức hai năm qua ta hoàn toàn không quên một chút nào, thôn Bắc Lay đối với ta ơn cao như núi, hiện tại có một số thứ ta muốn tặng cho mọi người xem như lời cảm ơn

Vũ Lôi Phong nói, lão trưởng thôn liền tỏ vẻ muốn từ chối, thế nhưng tên này đòi tặng bằng được nên lão cũng không có từ chối nữa

Nói xong, Vũ Lôi Phong triệu hồi trong rương vô hạn tại Hệ Thống KOF mười cái bình nước màu đỏ, một vật thể không xác định được hình thù đang phát ra ánh sáng màu lam chói mắt.

- Phiền lão trưởng thôn giúp ta chọn ra mười thanh niên có thiên phú cao nhất trong thôn

Vũ Lôi Phong nói với trưởng thôn

- Để làm gì?

Lão trưởng thôn tựa hồ đã nghĩ ra gì đó, Vũ Lôi Phong lại nói

- Ta có chút quà cho họ, nó sẽ giúp ích rất nhiều cho sự phát triển tu vi trên con đường tu luyện

Nghe Vũ Lôi Phong nói, các thanh niên từ 16 tuổi đến 20 tuổi không ngừng nhìn nhau đầy kích động, người này còn trẻ nhưng thực lực cao cường, đồ hắn cho đảm bảo là đồ tốt

Lão Trưởng thôn liền muốn đứng dậy đi sắp xếp thì bị Vũ Lôi Phong gọi lại, hắn bảo

- Trưởng thôn xin ngừng bước, ta muốn ngài nhanh chóng dùng thứ này

Vũ Lôi Phong đưa vật thể không xác định hình thù màu lam đang phát sáng cho lão trưởng thôn, cầm nó trong tay, một cảm giác vô cùng lạ lẫm và mông lung truyền vào trong người khiến ông ta run lên

- Lôi Phong thiếu gia, cái này là…

Vũ Lôi Phong giải thích

- Đây là Thiên Thanh Chi Hồn, ngài ngồi xuống luyện công sau đó dùng Nguyên Lực truyền vào nó thì sẽ biết tác dụng ngay

Lão trưởng thôn theo hướng dẫn của Vũ Lôi Phong ngồi xuống, Thiên Thanh Chi Hồn bay lơ lửng quanh người lão

Theo Nguyên Lực phát động, tu vi Ngũ Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong của lão trưởng thôn bắt đầu phóng thích, làm cho không khí bắt đầu vặn vẹo

Lúc này theo lời Vũ Lôi Phong, trong ánh mắt chờ mong và tò mò của đám người toàn thôn, thứ vật thể màu xanh kia từ từ bay đến trán của lão rồi tan dần vào mi tâm

Lúc này, quanh người của lão trưởng thôn bắt đầu xuất hiện dao động Nguyên Lực, Nguyên Lực của lão từ bao năm nay chỉ đứng khựng một chỗ nay đã có dấu hiệu lần nữa tăng tiến. Khắp người lão được bao phủ hào quang màu xanh lam rực rỡ.

Mọi người chăm chú quan sát lão trưởng thôn, không hề biết ở một gian phòng, có một thân ảnh màu lục đang quan sát họ. Không! Nói đúng hơn là quan sát Vũ Lôi Phong

- Hoàn toàn là hai người khác nhau. Vậy là đệ không còn bên ta nữa sao?

Hồ Điệp Y mặc kệ giọt nước mắt đang chảy dài trên má, nàng không ngừng nhớ lại những kỷ niệm trong hai năm qua với bệnh nhân bất đắc dĩ này

Vũ Lôi Phong thân là người luyện võ, lại là người mang Linh Hồn Lực cường đại, bước đầu đặt chân vào Nhập Hồn Cảnh nên phản ứng của hắn rất nhạy bén. Chỉ trong giây lát Vũ Lôi Phong đã cảm nhận được có ánh mắt đang âm thầm quan sát mình, hắn ngẩng đầu nhìn về căn phòng phía xa, thấy được Hồ Điệp Y đang đứng đó.

- Điệp Y cô nương. Cô nương tỉnh rồi sao?

Lưu Thiên Kim cũng nhanh chóng phát hiện, nàng như một cơn gió đã đến bên người Hồ Điệp Y dìu nàng đến chỗ mọi người

- Điệp Y, con tỉnh rồi…có thấy trong người không ổn ở đâu không?

Trương Bá Bá quan tâm hỏi, Hồ Điệp Y là cô gái mà không chỉ Trương Bá Bá luôn quan tâm, cả thôn đều xem nàng như con mình vậy

Hồ Điệp Y lắc đầu, nàng không nói gì chỉ đi đến gần chỗ Trương Bá Bá ngồi, tìm cho mình một chỗ và ngồi đó, ăn một ít cháo để hồi phục sức lực

Lưu Thiên Kim cũng về chỗ của mình, nàng có thể hiểu cảm giác của Hồ Điệp Y lúc này, nhưng lại không cách nào chia sẻ.

Vũ Lôi Phong nhìn Hồ Điệp Y một lúc rồi lại chăm chú nhìn vào lão trưởng thôn đang ngồi khoanh chân tu luyện

Bỗng lúc này, cái giọng nói làm Vũ Lôi Phong sợ hãi nhất vang lên

- Hệ Thống giao nhiệm vụ: Làm Hồ Điệp Y quên đi Hồi Trí, sau đó có được tình yêu của nàng. Cuối cùng là dẫn nàng theo ngươi

- Thời gian hoàn thành: Hai tháng

- Nhiệm Vụ thành công: Thưởng 10.000 kim cương, 100 vạn vàng, mở khóa tính năng Khống Thú

- Nhiệm Vụ Thất Bại: Chết!

Vũ Lôi Phong giật mình, thiếu điều muốn hét lớn

- Bà Mẹ Mày!

Nhưng hắn kiềm chế được, sau đó truy cập vào hệ thống

- Tiểu Na! Cho ta nhiệm vụ khác đi. Khi trước ta muốn trao trọn con tim cho Linh Nhi thì nàng bắt ta cùng Thiên Kim, ta cũng đã hoàn thành nhiệm vụ, ta muốn cả đời này chỉ cùng hai người họ bên nhau thôi! Giờ ngươi lại muốn ta cùng với Điệp Y cô nương…

Tiểu Na hiện ra nhìn hắn một lúc rồi nói

- Hay cho một nam nhân chung tình, ngươi có biết việc sở hữu một dàn vợ là ước mơ của bao nhiêu nam nhân không?

Vũ Lôi Phong nói chắc nịch

- Ta biết! Nhưng không nhất định trong số đó có ta

Tiểu Na nói bằng giọng tinh nghịch

- Ta biết ngươi không thích hậu cung hay harem, nhưng…….Tiểu Na ta lại thích. Dù Tiểu Na là con gái nhưng lại vô cùng thích ngắm gái đẹp, tuyển một mớ mỹ nhân theo ngươi, ta ngày ngày được ngắm gái cũng rất vui

Nói xong, mặc kệ Vũ Lôi Phong đang đần thối mặt ra, nàng biến mất, để lại hắn đứng đơ ra đó

- Tưởng Tiểu Na ngươi đoan trang thùy mị nết na như nào. Hóa ra lại là một con Chó Háo Sắc!

Vũ Lôi Phong chửi thầm

- Kệ ta! Ngươi còn ý kiến là nghỉ quà nha!

Thanh âm Tiểu Na lại vang lên bên tai

- Dạ không! Em không dám nữa, chị Na tha em

Vũ Lôi Phong vội vàng đăng xuất khỏi Hệ Thống KOF, hắn nhìn Lưu Thiên Kim và Linh Nhi đang ăn uống vui vẻ mà ánh mắt phức tạp

- Thật xin lỗi, lần này ta lại làm hai người thất vọng rồi

….

Hai tiếng sau

Khí thế quanh người lão trưởng thôn ngày càng mạnh ánh sáng màu xanh quanh người lão cũng ngày càng chói mắt

- Sắp đột phá! Lão trưởng thôn vậy mà sắp đột phá lên Lục Tú rồi?

Trương Bá Bá hoảng hốt nhìn lão trưởng thôn, hắn biết tư chất của lão là tư chất N, tư chất thấp kém nhất trong ngũ đại tư chất, cả đời chỉ có thể dừng lại ở Ngũ Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong, và sự thật là lão đã dừng lại ở cái mốc đó mấy chục năm nay, không ngờ sau khi dùng thứ Vũ Lôi Phong đưa cho lại bắt đầu có dấu hiệu đột phá

Xung quanh người lão trưởng thôn, Mộc thuộc tính Nguyên Lực đang không ngừng bao phủ không gian, Nguyên Lực và khí thế đang không ngừng tăng nhanh

Và tới cực hạn

ẦM. Một tiếng nổ vang lên, không khí bị chấn động tạo thành một lực đẩy nhẹ mọi người về sau

- Đột Phá!

Lão trưởng thôn cảm nhận Nguyên Lực hùng hậu trong người, cảm giác cơ thể đã biến đổi thật lớn, thực lực cũng tăng vọt. Rõ ràng đã là Đấu Sĩ Lục Tú Nhất Trọng.

Mọi người trong thôn ngạc nhiên nhìn lão trưởng thôn, hiện tại dung mạo ông ta đã thay đổi rõ rệt, gương mặt già nưa và bộ dáng lọm khọm đã thay thế bằng một dung mạo trung niên, lão đứng thẳng người, vóc người tuy không cao to nhưng hùng dũng hơn khi trước rất nhiều.

Đó là do khi đột phá lên Lục Tú, tuổi thọ của Đấu Sĩ được kéo dài thêm, vì vậy lão trưởng thôn mới trẻ lại một chút

- Chúc mừng người, Lão Trưởng Thôn! Hiện tại người đã là Đấu Sĩ tư chất R màu xanh giống Trương Bá Bá rồi

Vũ Lôi Phong vỗ tay chúc mừng lão trưởng thôn

- Cái gì?

- Tư Chất biến đổi?

- Sự thực hay đang mơ?

Tư chất là bẩm sinh, là thiên phú của mỗi người, sao có thể dễ dàng như vậy mà thay đổi

Nhưng đối với Hệ Thống KOF thì khác, thứ Vũ Lôi Phong gọi là Thiên Thanh Chi Hồn thực ra chính là tư chất R hắn mua rẻ như bèo trong hệ thống mà thôi

Nhưng đối với mọi người trong thôn bây giờ mà nói, thứ kia tuyệt đối là bảo vật quý báu, không ai có thể dùng ngoại lực tác động lên tư chất được

Nhưng sự thật đang phơi bày ra đó, lão trưởng thôn thực sự đã đột phá lên Lục Tú, quanh người lão, hào quang khí tức của tư chất Lam N cũng vô cùng rõ ràng.

Chợt lão trưởng thôn đi đến trước mặt Vũ Lôi Phong, rồi quỳ xuống

Nhưng thân thủ Vũ Lôi Phong còn nhanh hơn, đầu gối lão chưa chạm vào mặt đất thì đã bị một cánh tay nhỏ bé nhưng chắc nịch đỡ lấy

- Trưởng Thôn! Không cần như vậy đâu

Trưởng thôn lắc đầu nguầy nguậy

- Bảo vật như vậy hẳn là giá trị liên thành, tại sao lại dành cho ta cơ chứ, ta già rồi…

Kỳ thực lão trưởng thôn nói cũng có đạo lý, hắn đã quá già rồi, dù có đột phá được lên Lục Tú thì vẫn là một tấm thân già mà thôi, trong khi bảo vật kia lại vô cùng trân quý, dùng nó để bồi dưỡng một đứa trẻ mới lớn hẳn là mới phù hợp

Nhưng dù gì cũng đã phục dụng, lão cũng chỉ có thể thi lễ với thanh niên trước mắt thật sâu.

Lão trưởng thôn lại nói

- Chuyện chọn ra mười đứa thiên phú cao nhất, ta nghĩ không ai có thể chọn chính xác bằng thiếu gia người a

Vũ Lôi Phong mỉm cười

- Nếu trưởng thôn đã tin tưởng ta đến vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh

Nói xong, Vũ Lôi Phong thả người về phía sau, vỗ vỗ vai Linh Nhi đang chăm chú xử lý cái đùi gà rừng to gần bằng cái bản mặt nàng

- Gì vậy, em đang ăn mà

Linh Nhi sau bao nhiêu ngày ăn toàn đồ ăn nhanh nên nàng vô cùng thèm những món bên ngoài, hiện tại là thời cơ để càn quét nên nàng chỉ có ăn và ăn không chú tâm đến bất kỳ thứ gì khác

- Từ từ hôm sau ta nướng gà cho ăn, Linh Nhi ăn nãy giờ vẫn chưa no cơ à

- Em chưa…

Linh Nhi hiện tại so với Linh Nhi trước đây hoàn toàn là hai người khác nhau. Từ một tiểu cô nương nhỏ nhắn đanh đá dễ thương đến một thiếu nữ, hiện tại nàng đã cao hơn rất nhiều, thân để đã đầy đặn , chỗ cần to thì không quá to, chỗ cần nhỏ thì cũng không quá nhỏ. Khuôn mặt vốn cực kỳ dễ thương nay lại càng dễ thương hơn, thêm vào đó là sự thành thục, sự trưởng thành về tâm lý. Hiện tại, đôi lúc Linh Nhi còn biểu hiện ra vẻ thẹn thùng của thiếu nữ, trông vô cùng đáng yêu.

Hơn nữa, tính tình trẻ con tuy không có biến mất nhưng đã có sự biến đổi lớn. Điệu cười đã duyên dáng hơn rất nhiều. Vũ Lôi Phong giật mình vì tưởng như người yêu kiếp trước đã thực sự hiện hữu trước mặt hắn vậy.

Nghe Vũ Lôi Phong hứa sẽ nướng gà cho ăn, Linh Nhi liền sáng mắt, nàng vô cùng thích đồ nướng do Vũ Lôi Phong làm, hiện tại mới hỏi

- Chàng cần thiếp giúp gì nào?

Vũ Lôi Phong giật mình, tuy hai người Linh Nhi và Lưu Thiên Kim đã quen gọi hắn là anh và xưng em như ở Trái Đất, nhưng hiện tại hai người lại dùng từ chàng và thiếp để gọi hắn, tuy nghe không quen nhưng lại khiến Vũ Lôi Phong bủn rủn tay chân

Lời tác giả: Nó vẫn chưa đủ tuổi đâu thằng ML

Vũ Lôi Phong hắng giọng một cái rồi chỉ về đám thanh thiếu niên đang được Trương Bá Bá và trưởng thôn cho xếp thành hai hàng dọc đang ngồi ở góc sân, vẻ mặt mỗi người đều vô cùng háo hức và chờ mong

- Giúp ta khảo nghiệm bọn họ, nàng chọn ra mười người xuất sắc nhất nhé

Vũ Lôi Phong phân phó, Linh Nhi liền nhìn họ một lát rồi chạy nhong nhong ra hướng đám người đang tụ tập

- Nhớ nhẹ tay thôi nha, thuốc ta mang theo không đủ đền đâu

Vũ Lôi Phong vẫn không yên tâm mà gọi theo

Hết Chương 90…..

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

AgriBank 5505205166180 Ngo Duc Anh Tuan