Chương 5: Chương 5

Chương 5

Trên đường cái, những con tang thi đang lang thang đi dạo tìm thức ăn thì không biết từ đâu một chiếc xe chạy tới, không rõ vì sao đột nhiên ngừng lại, chiếc xe mở cửa, đám người bên trong xe lần lượt đi xuống, hai nam hai nữ trên tay đều cầm theo vũ khí. Bốn người ăn mặc khá sạch sẽ, thân thể cũng không mấy hồng hào nhưng nhìn vẫn tốt hơn đại đa số những người khác.

Bọn họ phân chia nhau ra hai người một tổ, rất nhanh cả bốn người đều giải quyết hết mấy con tang thi thưa thớt này. Bọn họ đánh xong tang thi không có lập tức rời đi, Vương Thiên Kỳ một nam nhân nhìn khá ốm yếu trong đó cầm thanh kiếm tự chế đâm vào não của một con tang thi lấy ra một viên đá nhỏ khoảng 1cm màu trắng, Vương Thiên Kỳ đứng trên lầu nhíu mày bật người nhảy xuống trước mặt bốn người.

Chỉ là lầu hai mà thôi, con người cũng có thể nhảy xuống.

Nam nhân ốm yếu vừa nhìn thấy cô xuất hiện thì giật mình lùi lại mấy bước mới ổn định lại thân mình, cảnh giác hỏi: "Cô là ai?" Hắn giơ kiếm chĩa về phía cô.

"Xin chào, tôi là Vương Thiên Kỳ." Cô làm như lơ đãng nhìn viên đá nhỏ trong tay hắn.

Hắn cảm nhận được ánh mắt của cô theo bản năng nắm tay lại che đi viên đá nhỏ, nheo mắt nguy hiểm hỏi: "Cô muốn gì?" Đồng bọn của hắn thấy không đúng, tụ tập lại bao vây Vương Thiên Kỳ.

Đây là muốn đến cướp tinh thạch sao? Cũng quá khinh thường người rồi.

"A, đừng như vậy chứ! Tôi chỉ muốn thực hiện giao dịch thôi mà." Cô nhún vai cười bất đắc dĩ nói. Bao vây? Khá tốt, chỉ là phản ứng như vậy thì không được rồi... Trong khi bọn họ chưa bao vây cô có hàng đống cách giết chết tên nam nhân trước mặt.

"Giao dịch? Cô muốn giao dịch cái gì?" Một nữ nhân mảnh khảnh khuôn mặt, thanh tú dễ nhìn nhíu mày hứng thú hỏi.

"Các người cho tôi thông tin tôi đưa các người thức ăn, thấy sao?"

Cả bốn liếc nhìn nhau, nhẹ gật đầu. Nữ nhân thấy mọi người đều đồng ý, nói: "Vào xe đi."

Đi vào xe, hai người bọn họ rồi tới cô sau đó tới hai người khác. Ngồi xuống ổn thoả, nữ nhân kia mới mở miệng nói chiếc xe được khởi động, bắt đầu lăn bánh.

"Tôi tên là Kỳ Á Na, người khi nảy nói chuyện với cô là Dương Hàn, nam nhân lái xe này là Lộ Kiền còn nữ nhân ngồi tay lái phụ là Lộ Huyên." Ký Á Na giới thiệu.

"Kỳ tiểu thư tại sao lại đi đến đây? Tôi hơi tò mò đó."

"Tôi đến đây tìm người nhà, bọn tôi đều là người ở W thị." Kỳ Á Na thở dài trả lời.

Vương Thiên Kỳ ác thú vị nghĩ. Không biết họ sẽ phản ứng thế nào khi biết W thị đã trở thành tử thành ta?

"Thì ra là thế, Kỳ tiểu thư có thể nói một chút về tình trạng hiện tại ở bên ngoài không." Cô tỏ vẻ hiểu rõ gật đầu nói.

"Trong những tháng này thì lần lượt xuất hiện những hiện tượng thiên nhiên bất thường, chuyện bất thường nhất là tang thi triều vừa rồi. Sau khi tang thi triều mọi người phát hiện trong não tang thi có một viên đá nhỏ màu trắng được gọi là tinh thạch nhưng không phải con nào cũng có.

Theo tang thi tiến hoá đương nhiên cũng có con người, người sở hữu dị năng với các sức mạnh khác nhau như có ngũ hành, băng, lôi, phong hay không gian và nhiều thứ khác nữa, người ta gọi họ là Dị năng giả." Nàng dừng lại một chút lấy ra chai nước uống thông cổ họng.

"Vậy tinh thạch có công dụng gì? Làm sao để trở thành dị năng giả."

"Tinh thạch có thể cung cấp cho dị năng giả năng lượng để thăng cấp hoặc thay thế tiền tệ. Dị năng giả thì tự thức tỉnh, tôi cũng không biết như thế nào là lúc sẽ có nữa nhưng mà tôi nghe nói nếu bị tang thi cào trúng sẽ có 1% trở thành dị năng giả."

"Ồ..." Vương Thiên Kỳ hứng thú thiếu thiếu ồ một tiếng, cô đã là tang thi rồi thì không biết có được dị năng hay không nữa.

"Tang thi hiện tại chỉ có 2 cấp là tang thi cấp 1 và tang thi cấp 2, tang thi cấp 2 mới có tinh thạch còn dị năng giả thì tôi chưa thấy ai cấp 2 cả. Còn nữa, nếu dị năng giả bị tang thi cấp 1 làm bị thương thì chỉ có 50% trở thành tang thi mà thôi với lại tôi nghe nói ở Z thị có biến dị thú." Nàng khẽ nhíu mày hơi buồn rầu nói.

"Mọi người không phải là dị năng giả sao?" Cô hơi kinh ngạc hỏi, dù sao mấy người có gan đi đến đây cũng phải có năng lực gì hơn người.

"Ài... Không có, mọi người chỉ là từ nhỏ tập võ mà thôi." Kỳ Á Na nhẹ lắc đầu đáp.

"What?! Chỉ như vậy cũng dám đi đến tử thành?!" Vương Thiên Kỳ giả vờ mặt không thể tin tưởng hét lớn, mấy người này đúng là làm cho cô mở mang tầm mắt à nha... Hắc hắc.

"Tử thành? Ý cô là sao?" Dương Hàn hoảng hốt quay lại gấp gáp hỏi, mấy người khác nghe thấy cũng giật mình phân thần lắng nghe lời cô nói.

"Tôi nghe nói W thị bây giờ là tử thành." Cô nhún vai có hứng thú nhìn đám người mặt đang dần xám tro ở đây.

"... Vậy sao." Lộ Huyên mất ý chí cúi đầu, nàng thật không nghĩ tới sẽ nhận được cái tin tức xấu này.

"Nhưng không phải chỉ là nghe nói thôi sao? Nếu... Nếu như vẫn còn người sống thì ai biết được?" Kỳ Á Na mím chặt môi, cố gắng tìm lý do cổ vũ tinh thần sa sút của bản thân.

"Đúng vậy! Chúng ta đã đến đây rồi thì đi thử đi!" Dương Hàn mạnh gật đầu nói, ánh mắt của mọi người vì hai câu này mà có chút ánh sáng, đúng vậy, chỉ là nghe nói nó là tử thành thôi chứ đâu có biết chính xác? Vẫn còn hy vọng mà.

Vương Thiên Kỳ không trả lời họ mà lấy từ trong balo ra mấy bịch bánh quy, bình nước và một hộp đồ ăn đóng hộp đưa cho Kỳ Á Na nói: "Đây, xem như thù lao. Tôi phải đi nhờ xe của mấy người kho đến W thị rồi." Cô cũng không nguyện ý đi bộ, có xe đi nhờ, ngu dại gì lết mông đi?

Chiếc xe cứ như vậy yên tĩnh chạy đi.

---------------------------------

--------

Chiếc xe dừng lại ở một ngồi nhà khá an toàn, mọi người xuống xe đi vào bên trong. Vương Thiên Kỳ vừa bước qua cánh cửa ngôi nhà thẳng nhíu mày, Y Nhiên quấn quanh ngực cô cũng đi ra ngoài cảnh giác nhìn quanh bốn phía, cô thở dài thu lại khí tức tỏ vẻ bản thân không có ý xấu thì ánh mắt nào đó mới biến mất.

"Xem ra ở chỗ này sẽ gặp không ít phiền phức..."

"Thiên Kỳ, cô nên cẩn thận một chút! Khi nảy là một con tang thi cấp 4." Y Nhiên tán thành gật đầu, quan tâm nói.

"... Được." Cô nhẹ gật đầu đáp ứng, mặt dù vẫn còn thắc mắc vì sao ở đây tang thi tiến hoá nhanh như vậy nhưng cô vẫn không hỏi ung dung đi vào trong, Y Nhiên cũng đã bò lại vị trí cũ, nó thật sự thích nơi này á! Tuy không lớn nhưng mà đủ mềm mại ấm áp.

Dị năng giả chỉ mới cấp 2 mà tang thi lại cấp 4... Ây da, không biết trận chiến này phe nào sẽ thắng nhỉ?

Vương Thiên Kỳ đi vào trong thấy mọi người ngồi trên sofa khách phòng thì nhướng mày hơi nghi hoặc nhìn Kỳ Á Na, nàng ấy cũng không làm cô thắc mắc lâu mở miệng nói: "Hiện tại thức ăn của chúng ta đã hết rồi nhưng mà tôi không biết là ở quanh đây có bị càn quét hay không nữa, mọi người có ý kiến gì thì thì nói đi."

"Đi vào chung cư thì sao?" Dương Hàn gãi đầu hỏi.

"Không được, ở đó quá nguy hiểm cũng không nói chừng người ở đó cũng đã trước tiên càng quét." Kỳ Á Na không suy nghĩ bác bỏ.

"Vậy còn khu trung tâm?" Lộ Kiền nghĩ nghĩ nói, dù sao khu trung tâm vẫn là nơi có nhiều vật tư nhất biết đâu vẫn còn cho họ thì sao?

"..." Lộ Huyên với Kỳ Á Na liếc mắt nhìn nhau âm thầm thở dài bất đắc dĩ, hai người này đúng là chẳng có cái ý kiến gì tốt cả.

"Nếu như có siêu thị cách gần đây 200 mét thì chắc vẫn chưa bị người càng quét đâu." Vương Thiên Kỳ hơi do dự nói, nếu ở xung quanh đây có một con tang thi cấp 4 và đồng bọn của nó thì chắc với khoảng cách đó vật tư vẫn sẽ an toàn, khó ở chỗ họ phải đối mặt với một đám tang thi hoặc là một con tang thi cấp 2 gì đó... Tồi tệ hơn là sẽ gặp con tang thi cấp 4.

"Làm sao cô biết?" Lộ Huyên nghi hoặc hỏi.

"Mấy người không thấy từ lúc chúng ta đến đây chẳng có một con tang thi nào sao?" Cô nhíu mày không hài lòng nói, bản tính như vậy thì làm sao mà sống ở trong đây tìm người huống chi là đi ra ngoài?

"Cô nói cũng đúng, bây giờ tôi mới để ý." Lộ Kiền gật đầu tán đồng nói, lúc trên đường hắn cũng đã thấy khó hiểu nhưng chỉ nghĩ là do may mắn mà thôi.

"Như vậy ở đây có cái gì rất đáng sợ?" Dương Hàn cau mày hỏi.

"Tôi cũng không biết nhưng chắc chắn có một con tang thi rất mạnh đang chiếm giữ ở đây." Cô lắc đầu giả vờ không biết đáp.

Lộ Kiền thở dài, chuyện đã đến nước này cũng không còn cách nào khác: "Tôi biết ở gần đây có một cái siêu thị."

"Trời cũng không còn sớm, đợi ngày mai xuất phát đi." Kỳ Á Na đề nghị.

Mọi người không có dị nghị đều gật đầu đồng ý, nối bước theo nhau lên phòng, căn nhà này tuy nhỏ nhưng được bốn phòng, Vương Thiên Kỳ may mắn được ở một mình.

Y Nhiên thấy cô vào phòng rồi mới bò ra nằm trên giường hỏi: "Thiên Kỳ, về sau nếu có tinh thạch có thể chia cho tôi một ít không?"

Cô nhẹ gật đầu ôm nó vào lòng xoa cái đầu nhỏ đáng yêu của nó, nhíu mày nói: "Không biết tôi có dị năng không nữa."

"... Chắc là sẽ có." Nó hưởng thụ cọ lấy ngón tay cô, không quá chắc chắn nói dù sao nó cũng chỉ là một tang thi thú thì làm gì biết tang thi có dị năng hay là không chứ?

"Thôi, đi ngủ. Ngày mai chúng ta còn phải chiến đấu một trận ra trò đấy!" Vương Thiên Kỳ cố đánh lên tinh thần ngã xuống giường nói, Y Nhiên thấy vậy cũng không tốt nói gì bé ngoan chui vào ngực cô ngủ.