Chương 7: Nàng muốn thế nào chính là thế đó

" Ưm" Hy Nhược tỉnh dậy đã là lúc gần trưa, tiểu nữ hầu kia giúp cô chuẩn bị chút thức ăn cùng với ít nước uống. Nàng cả đêm hoomqua bị tên Diêm Vương đáng ghét làm cho thân mềm như cọng bún, cả ngày đi lại bất tiện, còn bị tiểu nữ hầu kia trêu trọc về cái buổi tối xấu hổ đó. Ai nha...bây giờ chỉ có thể ngồi ở trong phòng, thế này thật chán

" Hoàng hậu à, người trải qua hôm qua chắc chắn rất mệt, tiểu nữ có chuẩn bị cho người ít canh bồi dưỡng sinh lực nè" Tiểu Ngọc cười

" Nè, ngươi...ngươi đừng có trêu ta như vậy nha" Hy Nhược mặt đỏ giống một tái cà chua chín, cái chuyện xấu hổ này có thể quên đi được không?

" Ách....tiểu nữ không có trêu hoàng hậu nha, đây vốn-là- sự -thật" Tiểu Ngọc đem bộ mặt ngây thơ vô số tội kia chưng ra cười ranh mãnh

Hy Nhược cảm thấy mình không đấu lại với nữ hầu kia liền quay đi chỗ khác đọc kinh thư. Haiz...mà ở trong này cũng không thể đọc kinh thư mãi được, dù sao cũng vẫn là quá tẻ nhạt đi. Tiểu Ngọc lúc nãy đã đi đến Vong Xuyên hái hồng hoa thạch toán, e rằng lúc này cũng không thể ngay lập tức trở về, chẳng lẽ...lại tự mình đi tìm vị Diêm Vương chết bầm kia sao? Không được không được, ở đây mà lạc đường thì nhất định sẽ bị lạc hồn, như vậy thân xác vĩnh viễn không thể làm gì nữa

Nghĩ tới chuyện đó lại càng cảm thấy tuyệt vọng hơn, làm sao bây giờ?

" Phu nhân, người có ở trong đó không?" Hắc Bạch Vô Thường gõ cửa, hay nha cái tên Diêm Vương đáng chết đó lại bắt hai tên hắn đến đây cùng phu nhân hắn, bản thân là thê quân của hắn thì tự lo đi lại bảo hai tên lắm việc nhà hắn đến đây, thật không chịu nổi mà.

" Hai ngươi là ai?" Hy Nhược ra mở cửa, nhìn thấy hai tên mặt đen trắng đang ngơ ngác đứng ngoài cửa sợ thiếu chút nữa ngất đi, mà trông hai người họ cũng không dữ dằn như tưởng tương nên có chút bình tĩnh

" À...chúng thần là Hắc Bach Vô Thường"

" Hai ngươi ở đây làm gì? Mà ai nói cho hai ngươi biết ta ở đây" Hy Nhược thắc mắc, tên điên kia có tính chiếm hữu cao như vậy nhất định sẽ không nói cho nam nhân nơi ở của nàng, vậy thì là ai, chẳng lẽ là tiểu nữ hầu Tiểu Ngọc?

" Chúng thần đầu là người của Diêm Vương, là người cử chúng tôi tới đây" Hai tên hắn nói

" Ồ, vậy vào đi, ta và hai ngươi nói xấu hắn một chút" Hy Nhược kéo hai tên hắn vào

" Ách...phu nhân, chúng thần không thể nói xấu Diêm Vương tiên sinh, nhất định sẽ bị lôi ra xử tử mất" Hai tên hắn nghe đến đây liền thất kinh, nữ nhân này quả nhiên Diêm Vương coi như như báu vật, lại có thể cả gan nói xấu Diêm Vương, mạng thật lớn á

" Hai ngươi đừng có lo, ta nhất định bảo kê cho hai ngươi, hắn nhất định không dám động vào hai ngươi đâu" Hy Nhược nói

Hắc Bạch Vô Thường cùng Hy Nhược vào trong phòng, nơi này xung quanh rất gọn gàng hơn nữa lại vô cùng sạch sẽ, quả nhiên là hoàng hậu tương lai của âm giới, ở nơi đẹp như vậy

" Nào, mau ngồi xuống" Nàng cởi mở nói

" Ai nha, chúng thần không dám, phu nhân cứ ngồi đi ạ" Hai tên mặt đen trắng kia cúi đầu

" Ta lớn hơn hay các ngươi lớn hơn, mau ngồi đi" Hy Nhược bá đạo nói

" Cám ơn phu nhân" Hai tên hắn kéo ghế ra ngồi

" Được rồi, trước tiên ta phải đặt cho hai ngươi tên đã,gọi như thế kia rất bất tiện" Hy Nhược nói

" Vâng, phu nhân cứ nói" Hai tên hắn ngồi kính cẩn

" Mặt trắng, ngươi sẽ tên là Bột Mì" Nàng chỉ tên mặt trắng kia nói, ai nha...cái tên rất hay nha

" Ách...vâng phu nhân" Đây là cái gì thế này, sông mấy trăm vạn năm dưới này hắn không nghĩ tới cái tên này sẽ đặt cho mình, dù gì Diêm Vương cũng mới gọi hắn là mặt trắng, cũng chưa đến nỗi như bây giờ

" Còn mặt đen ngươi ...chính là nhọ nồi"

" À...vâng, phu nhân" Hắn suýt cắn lưỡi vì cái tên mới này, nghe thật buồn cười mà

Sau tiết mục đặt tên, ba người cùng nói xấu mặt liệt siêu cấp tiên sinh. Mà thực ra cũng không phải tất cả cùng nói xấu, hai tên bột mì nhọ nồi kia có cho đến trăm cái mạng cũng không dám nói xấu, nói là phu nhân bảo kê nhưng ai biết Diêm Vương đại nhân sẽ có hình phạt đáng sợ gì chứ, thật không dám nghĩ đến

" Nè, hai ngươi không noi gì sao? Ta không tin tên kia tốt đến mức không có khuyết điểm" Hy Nhược cảm tháy mình nói từ nãy đến giwof mà hai tên kia im lặng suốt liền cảm thấy lạc loài

" Không có phu nhân à, Diêm Vương rất tốt a" Bột Mì lên tiếng

" Đúng đó phu nhân, tiên sinh rất tốt,không có khuyết điểm" Chỉ có mỗi khuyết điểm là quá yêu vợ, yêu đến nỗi bỏ bê công việc cho hai tên hắn làm không có thời gian nghỉ ngơi

" Haiz, nói chuyện với hai ngươi thật chán mà. À phải rồi, ta nghe nói Diêm La Điện này rất rộng lớn, các ngươi đưa ta đi xem đi" Hy Nhược hào hứng, trước đây trên nhân gian nghe nói Diêm La Điện rất hoành tráng, nếu như đã có cơ hội đến nơi này nhất định muốn đi xem qua rồi

" À phu nhân, người có muốn đến đài xét xử không a, tiên sinh đang ở đó"

" Được, ta muốn xem hắn khí soái thế nào"

Đài xét xử hùng vĩ giữa chốn âm cung, Diêm Vương cao cao tại thượng đứng trên hàng vạn linh hồn. Hắn một thân làm vương ở Diêm La Điện, khí thế ngút trời, hàng vạn linh hồn kia đối với hắn một lòng kính sợ, nhất định không dám đắc tội

" Diêm Vương" Hy Nhược đi thẳng lên ngai

" Nhược, nàng đến đây làm gì, sao không nghỉ ngơi ?" Diêm Vương vừa nhìn thấy Hy Nhược liền bỏ hết khí thế cưng chiều ôm nàng vào lòng

" Ở trong phòng thật chán, Tiểu Ngọc đi hái mấy bông thạch toán không có về kịp" Nàng bĩu môi

" Nàng nhất định là hiếu động quá rồi" Hắn cưng chiều hôn lên má nàng một cái

" Nè, ngươi...ai cho ngươi hôn má ta...đang trước mặt các linh hồn nha" Hy Nhược giận dỗi nói, hai bên má xuất hiện sắc hồng

" Được rồi, là ta sai" Hắn nhìn nàng dễ thương bất giác lại nhớ tới đêm hôm qua, bộ dáng mê người của nàng thật là quyến rũ

Nghĩ tới đây lại thấy không có chút sắc trắng nào

" Nè Diêm Vương, ngươi nghe ta không hả, đừng có nhìn ta kiểu đó" Hy Nhược nhìn hắn gian như vậy liền có chút bất bình

" Ừm, ta đang nghe" Hắn nhìn nàng không rời mắt, nụ cười bất giác xuất hiện trên khuôn mặt kia

Các linh hồn nhìn Diêm Vương tiên sinh lơ đãng cười liền bị kinh động một phen, Trong đầu của họ luôn tồn tại một vị Diêm Vương lạnh lẽo, đôi khi còn có chút tàn nhẫn, không nghĩ tới bây giờ lại có một nữ nhân làm cho cười ngây ngốc

" Các ngươi ngạc nhiên cái gì, là hoàng hậu tương lai của âm giới đó" Mặt trắng nói

" Hai tên bột mì nhọ nồi kia, ngươi nói bậy gì hả" Hy Nhược trừng mắt

Cả một nhúm linh hồn nghe xong liền bật cười, Hắc Bạch Vô Thường có một cái nickname thật hài nha

" Ách...phu nhân, đừng gọi như vậy mà" Hai tên hắn thật muốn độn thổ, thanh thiên bạch nhật hai tên hắn lại có thể mất mặt như vậy rồi

" Im, nàng ấy nói gì chính là như thế" Diêm Vương bá đạo nói

Nàng muốn âm giới xoay chiều liền có thể xoay chiều, muốn lật tung Diêm La Điện lên cũng có thể

Đơn giản là vì...nàng chính là hoàng hậu của Diêm Vương hắn