Chương 16: Ta Không Phải Hí Thần (Dịch)

Cùng lúc đó Trần Đàn cảm thấy chân mình lơ lửng cả người ngã nhào xuống đất. hắn ngơ ngác quay đầu lại chỉ thấy cả mặt đất biến thành màu đỏ cuộn trào như sóng.

Anh ta ngây người nhìn Trần Linh trong bộ đồ đỏ đang bước tới dường như nghĩ ra điều gì sợ hãi hét lớn:

"Là thật... Những gì các chấp pháp viên nói là thật!"

"Ngươi là tai ách!"

"Ngươi là tai ách đã chiếm đoạt thân thể của A Linh!"

Nghe những lời này Trần Linh trong bộ đồ đỏ dừng bước.

Khóe miệng đỏ thẫm của hắn hơi nhếch lên một ngón tay trắng muốt đặt trước môi ra hiệu "im lặng".

"Suỵt—"

Ngay khi vô số tờ giấy đỏ sắp nhấn chìm Trần Đàn hai tiếng vỡ kính vang lên từ bên cạnh!

"Phát hiện dấu vết tai ách tại số 128 phố Hàn Sương!! Đánh giá sức tàn phá cấp bốn! Yêu cầu chấp pháp viên hỗ trợ ngay lập tức!!"

Hai bóng người mặc đồng phục đen đỏ phá cửa sổ xông vào một người liếc mắt nhìn quanh phòng nhanh chóng lên tiếng.

"Đã nhận được hỗ trợ đã được điều động cố gắng kìm chân đối phương!" Giọng nói nghiêm nghị phát ra từ bộ đàm trên eo của một chấp pháp viên.

Một chấp pháp viên cười khổ "Tai ách cấp bốn làm sao chúng ta có thể kìm chân được?"

Nhìn thấy hai chấp pháp viên đột nhiên xông vào khán giả trong hư vô khẽ ồ lên như thể đã tìm thấy món đồ chơi thú vị hơn.

Trần Linh trong bộ đồ đỏ tiện tay búng một cái Trần Đàn ngã xuống đất bất tỉnh máu chảy ra từ bảy lỗ dần dần nhuộm đỏ mặt đất dưới chân...

"Kéo dài khoảng cách! Giữ mạng quan trọng hơn!"

Một chấp pháp viên nhanh chóng lùi lại rút súng từ thắt lưng liên tục bóp cò!

Đoàng đoàng đoàng—

Những viên đạn bằng đồng thau xé toạc hư vô chưa kịp đến trước mặt Trần Linh trong bộ đồ đỏ đã biến thành những mảnh giấy đỏ nhỏ tan biến giữa không trung.

Trần Linh trong bộ đồ đỏ nhẹ nhàng giơ tay vô số mảnh giấy từ tay áo rộng của bộ trang phục tuồng bay ra như rắn quấn lấy hai chấp pháp viên.

Những mảnh giấy bao bọc hai người đột nhiên xoắn lại như thể xoắn thành dây thừng sau đó rơi mạnh xuống đất.

【Độ mong đợi của khán giả -1】

【Độ mong đợi hiện tại: 15%】

Thân hình Trần Linh trong bộ đồ đỏ dần dần phình to bộ trang phục tuồng bị ép mở ra như thể có những khuôn mặt người sắp phá ra từ dưới da những lời thì thầm hỗn loạn tràn ngập không gian này.

Chỉ trong vài giây hắn đã biến thành một con quái vật toàn thân là những xúc tu giấy đỏ bay phấp phới những con ngươi đỏ thẫm mở ra trên những mảnh giấy không còn nhìn ra chút nào hình dáng của Trần Linh.

Nó đột ngột phá vỡ cánh cửa giấy lao ra con phố không người những hạt mưa phùn rơi trên người nó không phát ra tiếng động nào.

Nó tùy tiện chọn một hướng biến thành bóng đỏ lao đi!

Gần như cùng lúc một bóng đen xé toạc đám mây đen nhanh chóng đuổi theo.

"Phát hiện mục tiêu tai ách." Hàn Mông bình tĩnh nói.

"... Là cấp 'Diệt Thế' sao?" Giọng nói lo lắng phát ra từ bộ đàm.

"Từ khí tức mà xem tối đa chỉ là cấp năm có vẻ như đêm qua thực sự có tai ách giáng xuống nhưng kim đồng hồ đã đánh giá sai cường độ năng lượng của đối phương."

"Cấp năm cũng rất nguy hiểm! hắn Mông cẩn thận!"

Hàn Mông không nói gì hắn bám sát bóng đỏ đó đến vùng hoang dã ở rìa khu ba sau đó cả người như quả bom đột ngột rơi xuống!

Ầm——!!

Sao băng đen tạo ra làn sóng khí vô hình trên vùng hoang dã!

Cát bụi vỡ vụn bắn ra tứ phía bóng đỏ bị buộc phải dừng lại vô số xúc tu giấy đỏ đung đưa trong gió tất cả các con ngươi đồng thời nhìn về phía nơi bụi bay mù mịt.

Một bóng người cúi đầu châm thuốc chậm rãi bước ra dưới vạt áo gió đen bốn đường vân bạc lấp lánh.

Lĩnh vực như gió nhẹ vô hình mở ra bao trùm lấy con quái vật giấy đỏ.

"Tôi là tổng chỉ huy chấp pháp viên khu ba của Cực Quang Giới Vực Hàn Mông."

Một tay hắn kẹp điếu thuốc tay kia rút ra một khẩu súng lục đen tuyền từ thắt lưng ngón tay cái kéo chốt an toàn cát đá trong lĩnh vực khẽ rung lên một luồng sát khí vô hình đột ngột khóa chặt con quái vật giấy đỏ!

Đôi môi hắn khẽ mở lời nói như mang theo vần luật của pháp tắc nào đó,

"Ta nhân danh công lý của nền văn minh nhân loại..."

"Tuyên án ngươi tử hình."

Khoảnh khắc câu nói vừa dứt Hàn Mông bóp cò.

Cạch!

Cơ chế va chạm nhưng không có viên đạn nào bắn ra.

Cùng lúc đó mặt đất trước mặt Hàn Mông đột ngột sụp đổ đất và đá vụn tan biến thành hư vô như thể có một viên đạn vô hình nghiền nát vật chất từ cấp độ phân tử!

Viên đạn "giải cấu trúc" này trong một phần nghìn giây lóe lên trước mặt con quái vật giấy đỏ!

Dưới sức mạnh giải cấu trúc vô hình này những xúc tu giấy đỏ trôi nổi giữa không trung bị ép vỡ ra một lỗ hổng ngay sau đó một vết thương hình tròn có bán kính một mét xuyên thủng hoàn toàn cơ thể con quái vật!

Qua vết thương hình tròn khổng lồ đó Hàn Mông thậm chí có thể nhìn thấy những con phố ở Khu Ba xa xa phát súng này đã xóa sổ ba phần hai cơ thể của nó.

Ngay khi Hàn Mông chuẩn bị thu súng một biến cố bất ngờ xảy ra!

Con quái vật giấy đỏ với một lỗ lớn ở trung tâm không chết mà tiếp tục vươn ra những tờ giấy đỏ như thể không có chuyện gì xảy ra.

Nó điên cuồng lan rộng ra xung quanh chỉ trong vòng hai giây không chỉ vá được lỗ hổng ở trung tâm mà kích thước còn tăng gấp ba lần so với trước đó!

Bây giờ nó giống như một mặt trời đỏ khổng lồ làm bằng giấy vô số mảnh giấy xoắn xung quanh treo lơ lửng trên vùng đất hoang.

[Mức độ mong đợi của khán giả -1]

[Mức độ mong đợi hiện tại: 14%]