Đây là lần đầu tiên Trần Lâm đánh nhau với chính phân thân của mình nên cảm giác rất thích thú, hai bên ra đòn không hề nương tay, giống như đang trong một cuộc chiến sinh tử. Đối với hắn đây cũng là một cơ hội để rèn luyện khả năng cận chiến của bản thân.
Hai người đánh nhau từ sáng sớm cho đến chiều tối, rồi lại từ chiều tối cho đến sáng sớm, liên tục trong năm ngày năm đêm, cuộc chiến đấu diễn ra bất phân thắng bại.
Hai người đứng sừng sững trên tầng mây, nhìn chằm chằm vào nhau.
“ Tiểu tử, ngươi rất mạnh” Vô Cực Thiên Tôn mở miệng nói.
“ Ông cũng vậy” Trần Lâm cười nói.
“ Chúng ta dừng tại đây vậy, mười năm sau tái chiến” Vô Cực Thiên Tôn vang vọng nói sau đó từ từ bay xuống đỉnh núi Thông Thiên.
“ Quyết định như vậy” Trần Lâm gật đầu rồi cũng bay xuống Thông Thiên Phong, vòng kết giới màu vàng đã bị hắn làm biến mất không còn tung tích.
Mọi người trên đỉnh Thông Thiên Phong đều tỏ vẻ mệt mỏi sau năm ngày năm đêm quan sát trận chiến kinh thế hãi tục của hai người bọn họ, lúc này sắc mặt người nào cũng biểu hiện rất nhợt nhạt.
“ Điện Chủ, mừng ngài trở lại” bọn Qủy Vương, Độc Thần lễ phép nói.
“ Uhm, các ngươi quan sát trận chiến này có học hỏi được gì không ?” Vô Cực Thiên Tôn nhàn nhạt nói.
“ Điện chủ, thuộc hạ ngu dốt chỉ hiểu được chút ít” Tam Diệu Tiên Tử đảo đôi mắt vô cùng xinh đẹp cười nói với Vô Cực Thiên Tôn.
“ Kính thưa Điện chủ, bọn thuộc hạ cũng giống như Tam Diệu Tiên Tử vậy” bọn Qủy Vương, Độc Thần rối rít nói.
Vô Cực Thiên Tôn hừ một tiếng, vẻ mặt rất nghiêm trọng “ Trong thời gian tới các ngươi phải tăng cường tu vi của bản thân, các ngươi bây giờ quá yếu, trong Thánh giáo của ta không cần những kẻ yếu đuối”
“ Thuộc hạ cẩn tuân lời giáo huấn của Điện Chủ” bọn Qủy Vương sợ run lên.
“ Các đệ tử Thánh giáo nghe lệnh, rút lui khỏi đây” Vô Cực Thiên Tôn quát lên vang vọng dãy Thanh Vân Sơn.
“ Tuân lệnh Điện Chủ”
Các giáo chúng Ma giáo nhanh chóng rời khỏi Thanh Vân Sơn, bọn Qủy Vương và Ngọc Dương Tử biểu hiện rất không cam lòng nhưng cũng không dám cãi lại mệnh lệnh của Vô Cực Thiên Tôn.
“ Trần Lâm sư huynh đã đánh đuổi bọn Ma giáo khỏi Thanh Vân Môn”
“ Đúng vậy, Vô Cực lão ma đầu đã sợ hãi trước sức mạnh của Trần Lâm sư huynh nên mới ra lệnh rút lui” các đệ tử Thanh Vân Môn vui mừng hoan hô ầm ĩ.
Khi thấy Trần Lâm tiến đến, các đệ tử Thanh Vân Môn đều nhường đường cho hắn, ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ và sùng bái.
“ Tiêu sư huynh, Trưởng môn sư bá và Vạn Kiếm Nhất sư bá thế nào rồi ?” Trần Lâm hướng về phía Tiêu Dật Tài hỏi.
“ Hai người họ đã tỉnh lại nhưng ... nhưng kinh mạch toàn thân đều bị đứt hết, đã trở thành phế nhân” Tiêu Dật Tài trầm ngâm nói.
“ Huynh dẫn ta đến chỗ họ, ta có cách giúp họ hồi phục” Trần Lâm ôn tồn nói.
“ Đệ nói là thật ? à, ta quên mất đệ là cường giả cấp Chân Tiên, mau đi theo ta” Tiêu Dật Tài nhanh chóng dẫn Trần Lâm đến chỗ Đạo Huyền và Vạn Kiếm Nhất.
Trần Lâm lập tức phục hồi lại cho hai người họ như lúc ban đầu, ngay cả cánh tay bị đứt của Vạn Kiếm Nhất cũng được tái tạo lại. Đạo Huyền, Vạn Kiếm Nhất lẫn Tiêu Dật Tài đều vô cùng khiếp sợ trước quyền năng của Trần Lâm.
Đã hai ngày trôi qua kể từ khi phe Ma giáo rời khỏi Thanh Vân Môn, mọi người ở Thanh Vân Môn bắt đầu quay trở lại sinh hoạt như trước. Trong trận chiến lần này, Thanh Vân Môn cũng có tổn thất, trong hai mươi lăm vị trưởng lão tham gia chiến đấu có năm vị trưởng lão chết trận, ba người bị thương nặng, thủ tọa Triêu Dương Phong là Thương Chính Lương và Thủ tọa Lạc Hà Phong Thiên Vân Đạo nhân không may chết đi, mấy vị thủ tọa khác như Tăng Thúc Thường và Thủy Nguyệt Đại Sư cũng bị thương. Ngoài ra, đệ tử các chi phái chết trận có 89 người, bị thương nặng 168 vị.
Hôm nay, Đạo Huyền chân nhân bất ngờ triệu tập sáu vị Thủ tọa các chi phái và tất cả các trưởng lão trong môn phái đến Ngọc Thanh Điện Thông Thiên Phong để thông báo một việc.
“ Thưa tất cả sư huynh đệ đồng môn, qua trận chiến vừa rồi chắc các vị cũng đã biết bốn đại tông phái Ma giáo đã được thống nhất bởi một nhân vật gọi là Vô Cực Thiên Tôn, vị này thần thông cái thế, là cường giả cấp Chân Tiên. Ngay cả Tru Tiên cổ kiếm cũng bị đánh bại và hủy hoại bởi vị Vô Cực Thiên Tôn này. Dưới sự lãnh đạo của vị này, thiết nghĩ Ma giáo sẽ lơn mạnh vô cùng, làm những chuyện không thể tưởng tượng được, thiên hạ thương sinh sẽ nguy trong sớm tối. Nhưng trời cao có đức hiếu sinh, cho Thanh Vân Môn ta xuất hiện một bất thế kỳ tài cũng là cường giả cấp Chân Tiên, có sự trợ giúp của vị kỳ tài này Thanh Vân Môn ta sẽ đối trọng được với sức mạnh của Ma giáo, bảo vệ được an nguy của con dân trong thiên hạ”.
“ Đạo Huyền ta tài năng tầm thường, may mắn được tổ sư chọn làm người lãnh đạo Thanh Vân Môn trong một trăm năm nay, nhưng nhận thấy tình thế hiện nay đã không còn phù hợp nữa, Thanh Vân Môn cần một người lãnh đạo mới đủ khả năng hơn ta. Vì vậy Đạo Huyền ta sẽ thoái vị chức Trưởng môn, nhậm chức vị Trưởng môn đời tiếp theo sẽ là vị đệ tử bất thế kỳ tài Trần Lâm của Đại Trúc Phong”
“ Xin trưởng môn sư huynh suy xét lại” một số vị trưởng lão hướng Đạo Huyền nói.
“ Đây là việc ta đã suy tính kỹ càng, các vị không cần khuyên can làm gì” Đạo Huyền nghiêm mặt nói.
“ Trần Lâm tuy là cường giả cấp Chân Tiên nhưng tuổi đời còn ít, để hắn đảm nhiệm chức vị Trưởng môn có quá vội vàng ?” Thủy Nguyệt Đại Sư nói.
“ Cũng chính vì vậy nên ta triệu tập các vị đến đây để nhờ các vị có thể hỗ trợ Trần Lâm khi hắn đảm nhiệm chức Trưởng môn” Đạo Huyền ôn tồn nói.
Sau một hồi thảo luận, Thương Tùng Đạo nhân lên tiếng nói:“ Nếu ý trưởng môn sư huynh đã quyết, chúng đệ cũng đành nghe theo”
“ Rất tốt, phiền sư đệ làm công tác chuẩn bị cho buổi lễ nhậm chức vào tháng tới, danh sách khách mời ta cũng đã chuẩn bị sẵn” Đạo Huyền chân nhân hướng Thương Tùng đạo nhân nói.
“ Vâng, đệ đã rõ” Thương Tùng nói.
Một tháng sau, buổi lễ tân nhậm trưởng môn của Trần Lâm đã long trọng diễn ra ở Ngọc Thanh Điện trên đỉnh Thông Thiên Phong, tất cả mọi người Thanh Vân Môn đều có mặt, ngoài ra còn có sự tham dự của Phổ Hoằng Thần Tăng Trưởng môn Thiên Âm Tự và Vân Dịch Lam Cốc chủ Phần Hương Cốc cùng rất nhiều các môn phái chính đạo khác.
Bọn người Vân Dịch Lam và Phổ Hoằng Thần Tăng đều biểu hiện thái độ lo lắng trước sự thống nhất bốn đại tông phái Ma giáo của Vô Cực Thiên Tôn, trong suốt buổi lễ bọn họ liên tục nhắc đến chủ đề này và đề nghị được tân nhậm trưởng môn phái Thanh Vân Trần Lâm chân nhân bảo hộ khi môn phái của họ bị Vô Cực Thiên Tôn tấn công như ở Thanh Vân Môn vừa rồi. Trần Lâm cũng đã đồng ý và tặng cho trưởng môn các môn phái chính đạo mỗi người một miếng ngọc bội truyền tin do hắn chế tạo để dễ dàng trao đổi tin tức khi gặp nguy biến.
Các môn phái chính đạo đề nghị thành lập một Liên minh để chống lại sự bành trướng của Ma giáo, Trần Lâm được mọi người đề cử làm Minh chủ của Liên minh này. Ban đầu Trần Lâm từ chối nhưng dưới sự khẩn cầu của đông đảo mọi người, hắn đành phải chấp nhận.
Sau buổi đại điển, Đạo Huyền âm thầm lui về ẩn cư tại Tổ Sư Từ Đường cùng với Vạn Kiếm Nhất, mọi việc trong môn phái đều giao lại cho Trần Lâm đến tiếp quản.
Theo thông lệ, Trần Lâm cũng tiến vào Huyễn Nguyệt Động Phủ. Khi bước vào trong động phủ hắn phát hiện nơi đây có bố trí một trận pháp tạo ảo cảnh, hắn đoán có thể là do Thanh Diệp Tổ Sư đã để lại ảo cảnh này để kiểm tra tâm tính của hậu nhân Thanh Vân Môn trên con đường tu đạo. Hắn bước sâu hơn vào bên trong, trên bệ đá cao phía trước, hắn thấy Tru Tiên cổ kiếm đang nằm lặng yên tại đó, thân kiếm đã gãy làm ba đoạn.
Trần Lâm cầm Tru Tiên cổ kiếm lên, dùng thần thức bao quát toàn bộ thanh kiếm, hắn cuối cùng tìm thấy Thiên Thư quyển thứ năm được ẩn chứa tinh vi bên trong thân kiếm tựa đá mà không phải đá này. Hắn xếp bằng ngồi xuống, dụng tâm lĩnh ngộ ảo nghĩa của quyển Thiên Thư này.
Sau hai tháng, Trần Lâm đã lĩnh ngộ hoàn toàn Thiên Thư quyển thứ năm. Nhìn lại Tru Tiên cổ kiếm hình dáng thô lậu trên tay, hắn nhận ra thanh kiếm này chỉ là một bán thần khí mà thôi, nhưng ẩn chứa khí sát lục rất nặng. Người tu đạo bình thường khi cầm vào nhất định sẽ bị khí sát lục này ăn mòn linh trí, trở nên điên loạn.