Tên kia lao một mạch lên chỗ viên pha lê trong ánh mắt thờ ơ của Glen. Ngay khi đặt chân lên đỉnh của cái bệ, hắn lập tức bật người lên cao, cánh tay vươn tới chạm vào viên pha lê to lớn.
"Ma thuật cổ đại! Giờ nó là của ta hahaha!" - hắn cười lớn một tiếng.
Thế nhưng dị biến xảy ra....
Ngay khi hắn vừa chạm tay vào viên pha lê, lập tức một luồng sáng cực kỳ chói mắt từ viên pha lê bắn thẳng ra bốn phương tám hướng. Những chùm sáng chiếu tới đâu, mọi thứ bị cấy tung lên tới đó.
Liên tục những cột đá dùng để chống đỡ nô này bị từng tia sáng phá hủy, vách tường và mặt sàn bị chúng phá tung lên, khói bụi mịt mù. Mà bản thân Glen đứng ở phía cổng vòm cũng bị những chùm sáng hủy diệt này chiếu tới.
"Này này, đừng có đánh tới chỗ này chứ! Cổng mà sập thì tý lên trên mặt đất khá là rắc rồi đấy nha!" - hắn nhìn chùm sáng đang dần chiếu về phía mình thì lên tiếng nói.
Nói xong thì hắn bật nhảy lên một chút, thu chân ra đằng sau, nhắm thẳng chùm ánh sáng mà rung ra một cú đá. Chùm ánh sáng, một thứ phi vật thể ấy vậy mà khi tiếp xúc với cú đá này của Glen lại bị đá cho lệch luôn quỹ đạo chiếu rọi.
Đờ mờ ảo thật đấy!
Liên tục đá cho lệch đường chiếu rọi của hàng đống chùm sáng, Glen lại quay về chỗ cũ đứng nhìn về phía viên pha lê, chính xác là nhìn vào tình trạng lúc này của tên kia.
"Aghhhhhhhhhh!!!!!"
Tên này nãy giờ không ngừng kêu lên từng tiếng kêu thảm thiết như mấy con lợn bị cắt tiết vậy. Bản thân hắn lúc này hứng trọn toàn bộ chùm tia sáng chiếu vào người, quần áo hay là cái áo choàng cũng đã bị chùm ánh sáng thôi bay rồi.
Vì một lý do nào đó, tấm bản đồ hắn cất trong người hoàn toàn không chút xi nhê gì trước chùm ánh sáng hủy diệt này. Glen cũng để ý chi tiết này nhưng hoàn toàn không quan tâm quá nhiều làm gì.
Lúc này tên kia mới lộ rõ ra khuôn mặt của mình, một vẻ mặt bình thường hết sức, tùy tiện ra đường cũng gặp được, mái tóc mài đỏ nâu có chút ngắn. Quần áo và áo choàng bị thổi thành bụi lộ ra cơ thể trông không có gì là lực lưỡng hay gì mà thậm chí có phần ốm yếu và bên dưới là thứ đó....à mà thôi.
Toàn thân hắn lúc này liên tục xuất hiện những vết bỏng tóe máu do chùm sáng gây nên, thậm chí cảm tưởng như cơ thể hắn đang bị chùm sáng lột đi lớp da ý.
Hắn gần như có vẻ là rơi vào trạng thái bất tỉnh do sự đau đớn mà chùm sáng mang lại cho hắn rồi.
Máu tươi không ngừng chảy ra từ người hắn, thế nhưng nó hoàn toàn không bị rớt xuống đất mà liên tục bị hút vào viên pha lê.
"Hửm, cái đó....không lẽ là...."
Chứng kiến cảnh này, Glen hơi nhíu mày trong đầu thầm nghĩ đến cái gì đó. Nhưng nghĩ được nửa chừng thì thôi không nghĩ nữa mà tiếp tục xem diễn biến của tên kia.
Tên kia bị một màn như vậy thì gào thét liên tục, nhưng chỉ một lúc sau hắn như lấy lại được ý thức mà cắn răng chịu đựng. Ánh mắt trợn ngược lúc nãy cũng trở về như cũ, hắn trừng mắt trông có vẻ ngập tràn sự tức, nhìn thẳng vào viên pha lê đang hấp thụ máu của hắn.
Viên pha lê liên tục hấp thụ máu của hắn thì cũng dần sinh ra hiện tượng, những chùm sáng huyền ảo ban đầu mà nó phát ra bắt đầu chuyển dần sang một màu, đó là màu đỏ của máu.
Thậm chí bởi vì hiện tượng này mà khiến cho uy lực tàn phá của những chùm sàng càng trở nên ác liệt hơn. Cả cái quảng trường rộng lớn này bởi vậy mà bắt đầu có dấu hiệu lung lay sắp sập.
Thấy điều này thì Glen hơi nhíu mày, đưa tay ra búng tay "tách" một tiếng, một luồng năng lượng lan tỏa chạy khắp mặt sàn cùng các bức tường nhằm gia cố sức chống chịu cho chúng.
"Hừm, quả là ma thuật cổ đại! Không dễ gì mà không phải bỏ ra một cái giá để có thể sở hữu được nó!" - làm xong hắn nhìn cảnh tượng máu của tên kia liên tục bị hấp thu mà phần nào cảm thán nói.
Thời gian dần trôi qua! Một phút....hai phút....ba phút.....năm phút!
Đúng năm phút trôi qua, tên kia sắc mặt dần trở nên thoi thóp vì mất máu, cộng thêm việc liên tục chịu sát thương từ chùm sáng đỏ như máu kia càng khiến hắn trông tan tác hơn.
Tưởng chừng như hắn sẽ chết vì rút máu quá nhiều, đột nhiên một hiện tượng nữa xuất phát từ viên pha lê giờ đã đỏ thẫm như máu kia.
Rắc....rắc!
Chỉ thấy viên pha lê tự dưng ngưng hấp thụ máu của hắn rồi lóe sáng mạnh một cái trong chốc lát rồi dần xuất hiện các vết nứt chằng chịt, từ các vết nứt tỏa ra một lượng ma lực cực kỳ khủng bố.
Xoảng!
Chỉ sau một thoáng, viên pha lê bị bao phủ bởi những vết nứt rồi lập tức vỡ tan ra thành từng mảnh và tan biến vào hư không. Pha lê tan vỡ để lộ ra bên trong nó là một quả cầu ánh sáng đỏ thẫm đang lơ lửng.
Trong nháy mắt quả cầu ánh sáng có dị động, nó tản ra rồi bao trùm lấy tên kia và không ngừng phát ra ánh sáng đỏ thẫm nhuộm đỏ cả quảng trường, kèm theo đó là một nguồn ma lực khủng khiến chấn động toàn bộ nơi đây.
"Đây không chỉ là mỗi ma thuật cổ đại! Nó thậm chí bao gồm cả 1 sức mạnh để lại cho kẻ tìm được, có vẻ thú vị hơn mình tưởng! Liệu tên này sẽ thành bộ dạng gì đây ta?"
"Thậm chí ta cảm nhận được một vài điều kỳ lạ từ cái nguồn mà lực này!"
Cảm nhận luồng ma lực khủng bố này ép thẳng lên người mình, Glen hơi nhíu mày một cái nhưng lập tức nhếch mép cười nhìn cảnh tượng trước mặt mà khẽ nói.
Nói xong thì hắn cũng đẩy ma lực của mình lên mà chống lại sức ép của lượng ma lực khổng lồ kia. Quá trình tên kia bị luồng sáng nuốt gọn vẫn cứ thế kéo dài, một phút rồi hai phút rồi cho đến tận gần mười phút sau mới bắt đầu có sự thay đổi xảy ra.
Chỉ thấy tại một chỗ trên luồng sáng bao trùm tên kia xuất hiện một vòng xoáy, dần dần luồng ánh sáng cùng lượng ma lực khủng khiếp kia bị hút dần vào bên trong cái vòng xoáy đó.
Dần dần, dần dần toàn bộ luồng sáng cùng lượng ma lực dồi dào kia được hút gọn vào bên trong vòng xoáy đó. Lúc này để lộ ra thân hình tên bị luồng sáng nuốt gọn, hắn gần như không thay đổi mấy chỉ khác là cơ thể hắn đã trở nên cứng rắn và săn chắc hơn rất nhiều.
Mái tóc từ đỏ nâu đã chuyển hẳn thành màu đỏ thẫm như máu và mọc dài xuống giữa lưng. Cái vòng xoáy kia sau khi hút vào toàn bộ lượng ma lực kia thì ngưng lại thành một quả cầu màu đỏ rồi nhập thẳng vào trong đầu của tên kia.
Ngay khi quả cầu tiến vào trong đầu hắn, cùng đó hắn cũng từ từ mở đôi mắt nãy giờ nhắm tịt ra. Chỉ thấy mắt hắn giờ đã thay đổi hoàn toàn, một con mắt đen xì cùng con ngươi màu đỏ tươi như máu trông cực kỳ dọa người.
"Grrrr....Gahhhhhhhhhh"
Đột nhiên khi vừa mở mắt, tên này hắn chộp lấy tấm bản đồ rồi liền gầm kêu lên một tiếng dài, âm thanh chấn động không khí xung quanh. Theo tiếng kêu của hắn, từ người hắn lan tỏa ra xung quanh một luồng ma lực khủng bố khiến cho không khí bị bẻ cong, cả quảng trường bị chấn động bởi luồng ma lực này của hắn.
"Huýt~! Cũng ra gì và này nọ đấy chứ nhỉ? Không hổ là ma thuật cổ đại cùng sức mạnh của thằng dở người nào đó để lại!"
Glen đứng ở đằng xa chứng kiến cảnh này thì huýt sáo một tiếng, không quên tuôn ra một câu vừa cảm thán nhưng ngập tràn châm biếm.
Sau một hồi gào thét, tên kia cũng chịu câm mồm lại, hắn ngẩng đầu lên dùng đôi mắt kỳ quái nhìn qua sự biến đổi của bản thân. Được một lúc thì hắn bỗng nở ra một nụ cười với bộ răng giờ đã trở nên sắc nhọn và đã chuyển thành màu đỏ tươi như máu.
"Hahaha! Không ngờ chuyến đi này lại một mũi tên trúng hai con chim! Nào ai ngờ đi kèm với ma thuật cổ đại này lại là một lượng sức mạnh khuyến mại cực lớn cơ chứ!" - hắn sảng khoái cười nói vang vọng cả quảng trường.
"Haha, giờ sức mạnh ta phải ít nhất đạt tới rank S+ rồi! Để xem giờ tên nào dám cản đường ta, kể cả thằng ranh lúc nãy hahaha!"
"Mày nghĩ có thể ăn tao với trình độ đó ư? Nằm mơ giữa trưa à con trai?" - Glen bỗng lên tiếng ngắt đứt cơn tự luyến của tên kia.
"Hả?"
Nghe thấy giọng của Glen thì tên này liền có chút ngạc nhiên nhìn về phía Glen mà nói
"Mày vậy mà còn sống?"
"Ủa? Thế mày nghĩ cớ sao tao lại không sống? Hỏi toàn hỏi ngu, do mày bị ngu bẩm sinh hay do mẹ mày không cho i ốt vào canh vậy?" - Glen khoanh tay dùng ánh mắt nhìn như đang nhìn một thằng ngu mà đáp lại.
"Mày....." - tên này á khẩu không biết phải nói gì.
Hắn vốn nói ra câu trên đơn giản là bởi vì hắn biết được một điều trong lúc hấp thụ sức mạnh truyền thừa, các tia sáng chiếu ra xung quanh đủ tiêu diệt bất cứ một rank A hay A+ nào.
Ấy vậy mà Glen vẫn còn sống mà lại còn không chút xây xát nào cả, vốn nghĩ Glen chỉ là một rank A hoặc A+ thôi. Nhưng sau khi biết hắn còn sống thì liền đoán Glen cũng đã phải rank S- là ít nhất rồi.
Nhưng dù vậy, hắn chỉ ngạc nhiên trong chốc lát, rank S- thì sao chứ? Hiện tại hắn đã sánh ngang rank S+ và cùng với ma thuật cổ đại thì hắn đủ khả năng chiến với rank SS- rồi.
Vậy nên việc gì phải e ngại một tên rank S- cơ chứ! Phải biết rằng từ lúc đạt tới rank S- trở lên thì mỗi một mốc nhỏ thôi cũng có sự khác biệt rất lớn rồi.
Thế nhưng hắn vẫn cần cẩn thận là trên hết, hắn quyết định tiếp tục kế sách vốn ban đầu định dùng để đối phó Glen nếu Glen đuổi theo.
"Mày kêu mày đến để giết tao phải không? Vậy thì sao không nhào vô kiếm cơm đi thằng ranh!" - hắn dùng ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Glen và nhếch mép cười nói
"Ồ, được thôi!"
Nhìn biểu hiện bỗng dưng đắc ý của tên này, Glen cũng không có biểu hiện gì đặc sắc. Hắn chỉ nhếch mép một cái mà đáp lại, song hai tay buông thõng từ từ cất bước tiến về phía trước.
"À mà trước khi tao tiếp cận mày thì mày mặc đồ vào đi! Đau mắt tao vãi cả lờ rồi đó!"
Glen bỗng khựng lại một chút rồi lên tiếng nói với tên kia. Nghe vậy thì tên kia mới chợt để ý, lúc này hắn hoàn toàn khỏa thân, cái khúc thịt bên dưới đang lủng lẳng hại mắt người khác vãi bìu.
Thế là hắn vội vội vàng vàng xài ma lực ngưng tụ lại che đi những nơi không nên phô trương ra. Thấy hắn xong thì Glen nhếch mép cười khinh một cái rồi tiếp tục bước tới.