Chương 34: Ta Phá Đảo Từng Thế Giới

" Ngươi biết tại sao ta tha chết cho ngươi chứ Hoa Huệ " Hoàng tiếp tục nói.

" Không phải người thấy ta đáng thương nên tha sao? " Hoa Huệ thành thật nói, nàng cảm giác là như vậy.

" Ngươi quả thật đáng thương nhưng chỉ là một điều mà thôi, còn vài vấn đề nữa đấy " Hoàng híp mắt gật đầu nói.

Thứ nhất " ngươi chưa từng giết người

Hắn cảm nhận trên người nàng không hề có một chút sát khí , nếu là một trang giấy trắng thì rất rễ dàng đào tạo.

Hoa Huệ gật đầu , tại tổ chức không qua 17 tuổi đều phải bắt đầu tiếp nhận huấn luyện . Nàng sau bốn năm lên 21 tuổi , đây là nhiệm vụ đầu tiên sau khi thu thập thông tin của nàng về Hoàng từ tổ chức.

" Ngươi nhan sắc vẫn là rất được, ngoài ra thì vẫn còn trong trắng " Hoàng nói ra điều này mà không hề đỏ mặt

Hắn vừa nãy sờ soạng nàng liền biết nha. Dù sao hắn cũng đã có một lần khai thông mỏ khoáng.

Hoa Huệ đỏ mặt cúi đầu, thực chất sát thủ được huấn luyện rất kỹ về những chuyện nam nữ . Vì nhiều vấn đề cần đạt tới mà họ sẵn sàng hi sinh bản thân .

Nhưng nàng chính là không khéo tránh thoát , bằng vẻ đẹp của mình , nàng liền quyến rũ được vài tên Long Bảng sơ cấp , bọn hắn ngày ngày giao cho nàng tài nguyên tu luyện, ra mặt giúp giải quyết những việc rắc rối .

Nhiệm vụ đầu tiên là theo dõi Hoàng nên cũng chưa có dùng lấy thân thể đổi thông tin

Thậm chí nụ hôn đầu của nàng cũng như thế cho không Hoàng

" Bây giờ ngươi biết phải làm sao đi "

Hoàng tiến lại gần , hôn nhẹ lên môi nàng nói.

"Vâng " Hoa Huệ lập tức giúp Hoàng cởi áo , dù có học qua nhiều tài liệu nhưng là lần đầu thực hành, nên vẫn rất vụng về đâu.

Hoàng không chịu nổi nữa , dù sao vừa nãy giết người , hắn liền hoa mắt cả buổi tối , công pháp song tu cứ dần từng ngày bùng phát .

Cực kỳ là khó chịu

Hiện tại , Tiểu Đậu Đậu đang bắt đầu kì học tại thành phố không thể giúp hắn vấn đề này.

Thôi cũng đành xin lỗi nàng

Hắn lao vào xé quần áo của Hoa Huệ ra , hắn muốn biết rốt cuộc bên trong sát thủ là như thế nào đặc biệt , sài màu gì, lúc nãy mải mê sờ soạng thân thể nàng mà chưa có xem qua.

Chẳng mấy chốc , Hoa Huệ trên người còn mỗi bộ đồ lót.

" Ui , trắng tinh khiết " Hoàng hơi lẩm bẩm , có vẻ thân thể hiện tại của Hoa Huệ bây giờ rất kích thích hắn

Nàng gọi là chỗ cần hở thì hở, chỗ cần che thì che , với cả cái kia áo lót màu trắng không phải là màu của sự tinh khiết sao .

Hoàng hôm nay cũng mặc đồ trắng đấy, chẳng lẽ như vậy có nghĩa là... hắn cũng rất tinh khiết ư.

Hắn có nên cho nàng thêm tinh khiết từ trong ra ngoài không đây.

Hoàng lao vào , vẫn như mọi khi kích hoạt song tu công pháp không hề thương hoa tiếc ngọc.

Trên giường , lập tức xuất hiện một những giọt máu đào thấm lên , Hoa Huệ cũng hét lên một tiếng báo hiệu trên đời này lại mất đi một thiếu nữ trong trắng.

Hoàng cũng không vì thế mà dừng lại , tiếp tục tiến vào lui ra mạnh mẽ . Hoa Huệ cắn răng chịu đựng đau đớn , bầu không khí ái muội tràn ngập khắp căn phòng .

Hết trên giường lại dưới đất, nhà tắm , phòng khách , sopha.. Vv

Tiếng kêu rên thất thanh đầy khiêu gợi , kiều diễm, vang vọng khắp nơi cho đến tận sáng sớm .

Hoàng cũng đã thành công vượt mức tiêu chuẩn làm cho Hoa Huệ càng thêm tinh khiết.

Đến lúc sáng sớm , Hoàng ôm lấy Hoa Huệ đang ngủ bên cạnh , cô gái này mới là lần đầu nhưng cũng quá là điên cuồng rồi.

Khắp ngóc ngách của căn phòng bọn họ nơi nào chưa từng thử qua đâu .

Với cả thân thể của sát thủ rất dẻo dai học tập rất tốt , tuy lúc đầu hơi lóng ngóng nhưng dần dần cũng tiếp nhập từng động tác , tư thế ...

Lại nhìn về phía nàng lúc ngủ rất thoải mái , hắn khẽ vuốt vuốt mái tóc.

Có lẽ là sống quá mệt mỏi , chỉ khi bước vào giấc ngủ với cảm nhận được sự bình yên , với cô gái tuổi thanh xuân như nàng , đã gặp quá nhiều áp lực với có thể khiến cô trưởng thành quá sớm.

Hắn biết nàng có thể làm mọi chuyện để được sống sót , căn bản hai người chưa hề có cảm xúc quá thân cận ,sự thật là hắn chỉ lợi dụng nàng chứ không nói tới chữ yêu.

Vậy nên chỉ có thể tạm thời đưa Hoa Huệ lên làm hợp chuẩn người hầu đi, đợi đến khi nào nàng thật sự yêu hắn , thì lúc đấy hắn cũng sẵn sàng mở cửa trái tim chào đón lấy nàng.

Có lẽ sẽ mất một đoạn thời gian khá dài , nhưng có sao đâu , từ giờ nàng sẽ như cái bóng của hắn không thể xa rời..

....

Sáng hôm sau Hoàng bước ra khỏi phòng .

Nhìn khuôn mặt sáng sủa, nụ cười toả nắng, sẽ không một ai tin tưởng hôm qua hắn vừa giết gần mười người, là một kẻ sát nhân .

Phía xa

Cầm đầu là một người mang theo kính tròng học sinh , đi phía sau nếu nhìn kĩ thì ra là cha mẹ của hắn.

Nhìn đối phương bước vào , gia cảnh tựa hồ không phải là quá giàu có , từng lời ăn tiếng nói có vẻ vẫn hơi e ngại .

Thấy thế .Hoàng chủ động lên tiếng chào hỏi :" thúc thúc, bác gái chúc mạnh khỏe , cháu gọi là Hoàng , hai người đưa bạn học mới gia nhập kí túc xá đúng không ạ "

" Khải Lâm "

Mang theo kính trắng thanh niên ngượng ngùng cười cười, hắn vóc dáng không cao , làn da hơi ngăm đen , trên mặt nở ra một nụ cười thành thật.

" Sau này sẽ chung sống tại kí túc xa bạn học , mong chiếu cố nhiều hơn " Hoàng cười nói.

Cũng là những người cùng chúng lứa tuổi, vừa bắt đầu có thể là có chút câu nệ , thế nhưng rất nhanh hai người liền quen thuộc.

Khải Lâm ba mẹ cũng đối với kí túc rất hài lòng, chẳng qua là nghe được tiền thuê điều hoà không khí về sau , trong ánh mắt lóe lên một tia bối rối.