"Nhạc Thanh Sơn tông chủ nha. Ta thấy mọi đệ tử ở đều là thường thường tư chất. Ngươi không phải là có bí cảnh chứ" Lý Hoàng cũng đi dạo qua xung quanh, hắn thấy đệ tử Hoa sơn không ai là thiên kiêu, chỉ là phổ thông đệ tử.
"Thú dị với tiền bối, Hoa Sơn đã không còn như trước đỉnh đỉnh tông môn, bây giờ chỉ còn lại hư danh mà thôi"Nhạc Thanh Sơn rầu rĩ lên, tông môn vào tay hắn ngày càng suy yếu, từ khi Hoa Sơn Nhạc Thanh Hào toạ hoá, môn phái liền đi xuống, trưởng lão liền đi sạch, chỉ còn cái này mấy cái đệ tử yêu đuối, cùng thể tử hắn Lâm Mỹ Hoa mà thôi.
"Ừm...ngươi vẫn còn muốn tạo lại cái này Hoa Sơn ngày trước" Lý Hoàng gõ gõ ngón tay lên ghế.
Nhạc Thanh Sơn nghe xong câu liền hớn hở, được cái này Nguyên Anh quân chủ hỏi chắc chắn rằng có phần "ta vẫn một mực cố gắng, chỉ tiết tư chất ta không cao, tu luyện đến tầm này chỉ đến trúc cơ hậu kì"
"Rất tốt. Nêu ngươi nhìn cảnh tiếp theo mà không dị dạng ta liền giúp ngươi làm tông chủ của Hoa Sơn ngày trước uy danh tứ phương."
"Ta sẵn sàng chấp nhận dù bất cứ điều gì để Hoa Sơn sống aiz "Nhạc Thanh Sơn ngữ khí chém đinh chặt sắt nói.
"Vậy ta làm đây"Lý Hoàng nói xong liền ngoắc ngoắc Lâm Mỹ Hoa.
Bên cạnh Nhạc Thanh Sơn, Lâm Mỹ Hoa liền tuông xả váy dài, thân thể trần truồng, trước ảnh mắt ngạc nhiên của Nhạc Thanh Sơn liên như cẩu một dạng bò đến bên cạnh Lý Hoàng. Đưa lôn hướng về mặt Lý Hoàng.
"Phù phù" một đạo lửa bốc lên, xoá đi quần áo trên người Lý Hoàng, đứng lên, cầm dương vật nhét vào nơi tư mật của nữ nhân, vốn chỉ có phu quân của nàng mới có thể đi vào.
"A! "Bị dương vật cắm một lần đi vào, Lâm Mỹ Hoa rên rỉ một tiếng, âm thanh thập phần dâm đãng.
Hậu môn, thật là hậu môn sao. Nhạc Thanh Sơn tâm không có cái gì ghen tuông, mà lại là có phần ghen tị. Hắn cũng đã đề cập đến nhưng là Lâm Mỹ Hoa nhất định không cho, bây giờ lại chủ động chổng mông chờ người ta cắm vào.
"A!! " Lâm Mỹ Hoa bị dương vật đẩy rộng ra lỗ nhị, dương vật ấm nóng lại thô lại to như xé toạc ra lỗ hậu của nàng, nơi ấy mang lại cảm giác vô cùng sướng khoái khiến nàng không thể chỉ muốn rên rỉ thật to, nhưng nhìn lại Nhạc Thanh Sơn trước mặt, một cách khoái cảm lạ lùng lại bùng lên khiến lỗ nhị xiết chặt kẹp lấy gắt gao dương vật.
Liên tục đẩy eo dương vật cắm vào lỗ nhị ra ra vào vào đều đều. Âm thanh va chạm thân thể liền là phát ra liên tục.
"Thế nào Nhạc chưởng môn? "Lý Hoàng ngước mặt lên nhìn
"Tiền bối, rất phấn khích" Nhạc Thanh Sơn cũng không muốn giấu giếm làm gì.
"Hửm...ngươi cút đi. Khi cần ta sẽ gọi"
"Tiền bối ta đi trước."Nhạc Thanh Sơn bối ảnh đi xa.
"A! Sướng quá" Lâm Mỹ Hoa thân thể mềm mại, huyệt cũng bị kích thích mà dầm dề thuỷ.
Lý Hoàng ở trong Hoa Sơn chỉ là đ!t huyệt mà thôi. Bốn cái huyệt, ngày đêm cày cuốc.
...
Cũng không lâu lắm liền một năm trôi qua. Thu đi đông đến, xuân lại về. Thời gian thấm thoát, Lý Hoàng ngồi trước khung cửa số mắt nhìn xa xăm. Không khỏi nhớ lại những ngày đầu đến nơi này, thoáng chốc hắn lại rơi vào mê võng. Trầm ngâm trong sắc đạo một năm trời, tu vi của hắn cũng là đột phá đến trúc cơ nhưng là cơ hồ khoảng này chất lượng không khá lắm, mỗi tầng cảnh giới dường như hơi một chút thiếu hụt chút.
"Hazz... Thật khó, ta dường như thoáng chốc lệch lạc ra khỏi con đường tu tiên"Lý Hoàng thở ra một hơi dài, hắn đã có quyết định mới.
Đi ra ngoài, Lý Hoàng đến nơi ở của Nhạc Thanh Sơn.
Nhạc Thanh Sơn ở bên trong, cảm giác được có người tiến vào, liền đi ra cửa, thấy được khuôn mặt như vậy quen thuộc mà thêm phần đáng sợ.
"Tiền bối... " Nhạc Thanh Sơn mắt trừng khẩu ngốc, hoàn toàn nghi hoặc, tại sao lại hướng hắn thả ra uy áp cường đại như thế
"Bụp~" một cố sương máu bay loạn đãn trong không khí.
"Cái này ác tặc đã không còn là Nhạc Thanh Sơn của Hoa Sơn phái, một trong các danh môn chính phái" Lý Hoàng lẩm bẩm.
Thật ra, ngay từ lúc đến nơi này, Lý Hoàng lập tức nhận thức được linh hồn người này có vấn đề, nhiều lúc cùng thân thể không nhất quán động tác. Ở trong phái một năm này, ngoài việc cùng các nữ đ!t, hắn còn phải tìm hiểu một chút tình hình. Tìm tòi không lâu mới như thế ngạc nhiên, cổ sách có ghi, cứ mỗi ngàn năm liền có thú triều, yêu thú bạo loạn, huyết yến thịnh hội của bọn chúng liền thành, cứ mỗi lần như thế liền có hơn trăm triệu tu sĩ và phàm nhân bỏ mình. Mà đây là cái bố cục rộng lớn, bị ngăn cách bởi vạn trượng sâm lâm, Võng La, vùng đất này như tên của nó, thiên lao địa trận liền phủ xuống sâm lâm. Vô ngàn, rộng lớn, mảnh xanh lá này đều có thể là nhìn xa xa không thấy điểm cuối. Mà ở đó liền có đại lượng yêu thú trấn giữ, cùng thiên tài địa bảo một chỗ tồn tại.
Lại nói Nhạc Thanh Phong, lúc hắn sinh thời là lúc đại nạn đã qua được một khoảng thời gian, dùng thiên phú kiếm đạo một đương xông thẳng trúc cơ đỉnh phong, khi đó hắn là tâm điểm của Hoa Sơn phái. Nhưng sau lần nhiệm vụ, hắn, khả năng thiến phú đó bay mất, cả Hoa Sơn đều nhốn nháo cả tông môn, quá tức giận nhưng có làm gì được sao! Ngày qua ngày, Hoa Sơn không hề có thêm một tên thiên tài, tốc độ phát triển càng lúc chậm lại, các cao tầng mỗi lúc một thưa thớt, lớp chết già, lớp thì đi ra ngoài xông lên mảnh thiên địa mới, dần dà chẳng còn cái cường giả nào cả!
Nhưng là, ai có thể biết, Nhạc Thanh Sơn kì tài kiếm đạo đã vẫn lạc, Nhạc Thanh Sơn hiện tại chỉ là một con yêu, một con kém cõi yêu thú nhập thân. Nhạc Thanh Sơn là kì tài kiếm đạo thực chất là do hắn đốn ngộ và có những cảm nhận sâu sắc về kiếm, cái này là thiên phú ở linh hồn không thể nào đoạt bởi thế mà con yêu vật này không thể như Nhạc Thanh Sơn tài năng chỉ có lay lất luyện đến trúc cơ mà thôi.
Ở gian phòng hoa, Lý Hoàng cùng bốn nữ nhân hoan hảo một ít lâu liền đổi sang chính sự.
"Bắt đầu từ ngày mai, Mỹ Hoa lên làm chưởng môn của Hoa Sơn, đổi tên thành Dạ Phong Đế Môn" Lý Hoàng ngồi bên cạnh không làm gì cả ngoài việc chơi đùa cặp ngọc thỏ sung mãn này.
"Ừm Mỹ Hoa đã rõ" Lâm Mỹ Hoa tận hưởng nam nhân xoa nắn, cảm giác phong phí làm nàng phải tận hưởng cho thoả mãn.
"Tốt! Đừng nằm đây nữa, mau đi tìm cho vi phu mười nữ đệ tử có thiên phú tốt rồi đưa đến đây cho ta " bóp bóp bờ mong tròn, đang vểnh cao lên của Lâm Mỹ Hoa.
"Ưm! "
Kéo kẹt, Lâm Mỹ Hoa đi ra ngoài, theo sự phân phó của Lý Hoàng, nhanh chóng từ trong vài trăm nữ đệ tử chọn ra mười người có thiên phú tuyệt hảo nhất.
"Phu quân!" Lâm Mỹ Hoa đứng bên ngoài gọi vọng vào mà không có trực tiếp đi vào, nếu là chỉ có mỗi mình nàng thì điều này quá dư thừa.
"Vào đi!" âm thanh Lý Hoàng từ bên trong phòng vọng ra.
Mở cửa đi vào, ngoài Lâm Mỹ Hoa còn có mười cái nương đệ tử.
Lúc này, Lý Hoàng đang đứng ở phía sau, liên tục hẩy hẩy người, dương vật to lớn vun vút bay trong huyệt của Tuyết Mai cùng Liên Mai, bên trên một vài cái, bên dưới một vài cái, hai thân thể có thể nói, kích dục bằng ánh mắt của người nhìn, âm thanh các nàng phát ra vô cùng sảng, phá đảo mê người, là cái nam nhân, nghe được những âm này, nếu không muốn thì chẳng phải nam nhân đích thực, nếu không thì chỉ có cái kia liệt...
"Đ!t chết ta...không…ah…" Tuyết Mai không ngừng rên rỉ, còn Liên Mai thì không cần phải nói, cô nàng đã sớm ngã gục trước dâm uy, mắt trắng dã, miệng còn chảy cả nước dãi, trong vô cùng dâm đãng.
Phụt ~ phụt
Lý Hoàng liền xả liên tục tinh dịch vào huyệt nữ nhân, không hề dừng lại, hắn lại nhấp, liên tục dập vào nữ nhân, đưa tinh dịch vừa bắn vào hoa tan vào tiểu huyệt, cố gắng đem tinh dịch phóng vào tử cung bên trong.
Nữ nhân kiều mị rên la một tiếng lớn rồi gục xuống giường, nhắm nháp hương vị cao trào, một dòng dịch trắng liền chảy ra sau khi Lý Hoàng kéo dương vật ra ngoài.
~~Bảng thuộc tính~~
Tính danh: Lý Hoàng
HP: 180/180
MP: 1000
ATK: 20
Cấp độ: 5 (22,30%)
Điểm kỹ năng: 487
Kỹ năng: Đặc Hiệu Khí Tức, Dâm Trùng, Không Gian Thí Luyện.
~~0~~
Lý Hoàng nhìn vào bảng thuộc tính, nhìn đến dòng cuối cùng liền bắt đầu dò hỏi hệ thống, sau đó mới biết được, đây là một chức năng mới, sở dĩ được gán vào ô kĩ năng là để cho Lý Hoàng dễ sử dụng.
Khả năng của không gian thí luyện rất huyền diệu, đầu tiên nó sẽ quét người đi vào, theo một chương trình đặc biết, tính toán chuẩn xác khả năng, cùng những đột phá bất ngờ trong chiến đấu, cũng như thiên phú có thể nói tất cả những phát sinh cùng diễn ra trong chiến đấu đều được hệ thống tiến hành tính toán và đưa ra một quy trình huấn luyện, quy trình này sẽ được người đi vào tuyển chọn, ví như Lý Hoàng cái này là tu vi cấp năm tương tự như luyện khí tầng 5 hay còn gọi là luyện khí trung kì, thực lực không có gì đặc biệt, vũ khí, võ kĩ, khả năng chiến đấu, nhục thân cùng trí tuệ đều sẽ được tính toán và đưa ra một đối thủ, người này có thể là kẻ thù, là bạn hay bất kể người nào, vật này ảnh hưởng đến đoạ tâm đều có thể xuất hiện, có thể nói, đối thủ của người thí luyện là tấm của họ.
Lý Hoàng cũng tranh thủ dành một ít thời gian tiến hành luyện, chọn mức độ, rèn luyện điểm yếu, điểm mạnh và cả hai là toàn diện, Lý Hoàng liền chọn điểm yếu, sau khi nhấp vào, một danh sách điểm yếu dài, dày đặt màn hình, khiến cho Lý Hoàng cười gượng, ngượng ngùng hắn chỉ có hệ thống là mạnh chứ có cái gì thiên phú yêu nghiệt.
Sau khi chọn một điểm yếu là tốc độ, Lý Hoàng được truyền tống đến một khu huấn luyện, khi mà Lý Hoàng vừa nhận diện được xung quanh, ngay lập tức bị tấn công, một con yêu thú, mang bảy phần tương tự sư tử nhào đến, tốc độ kinh người! Đúng vậy! Mặc dù là sư nhưng lại manh thêm một dòng máu khác của loài báo, loài có tốc độ bức phá về sự nhanh nhẹn.
Chớp mắt, Lý Hoàng cảm giác đau đớn, đau, nỗi đau đâm thẳng vào não, thấu xương, sau đó là mất đi ý thức, khi xuất hiện cũng là trở về không gian hệ thống, nơi vừa đến không gian thí luyện.