【 Dương phủ 】
Hơn nửa giờ đi xe ngựa, cuối cùng Lý Hoàng cũng có thể gặp mặt vị chủ quán rồi. Một nam và hai người hắc y đi theo bên cạnh tiến vào Dương phủ
"Đứng lại, các hạ, nơi này không được đi loạn"một trong hai tên gác cửa lên tiếng cản bước Lý Hoàng.
"Vị tiểu huynh đệ này, có thể nói cho biết làm sao để vào phủ" Lý Hoàng cũng vui vẻ cùng tên này nói chuyện phiếm, dù sao cũng không ai đánh mặt người đang cười, huống hồ hắn đang rất dư dả thời gian.
"Nếu các hạ thật sự muốn vào mà không có thông báo trước với người trong phủ thì xin mời đi cho. Còn nếu các hạ có một vài vật đặc biệt như lệnh bài hay ngọc bội của người trong phủ thì có để đưa ta. Ta sẽ đi thông báo"tên gác cửa nói.
"Ồ vậy xin hỏi cái này đươc sao? " lắc lắc tấm lệnh bài trên tay, đây là vật tú bà chuẩn bị sẵn cho Lý Hoàng.
"À...à... Tiểu nhân có mắt không tròng, đã cản lối công tử. ..xin mời, xin mời "cúi người, tên lính toàn thân phát lạnh, lệnh bài trên tay nam tử này là lệnh bài đặc biệt của Dương phủ, phát ra ngoài không quá 10 cái, mà cái này, tên kia lại có, địa vị hắn phải rất cao đi!
"Rất tốt, rất tốt, không biết không có tội"
Thong dong bước vào Dương phủ. Hai tên gác cửa đang rất sợ hãi, sợ vì yếu hèn, sợ chết, sợ hình phạt của Dương phủ.
Khung cảnh trong Dương Phủ cũng không quá tệ, một đình viện giữa hồ nước, làn nước xanh màu ngọc bích, trong hồ có những đoá hoa sen hồng đang độ nở hoa, những con cá thi thoảng lại ngoi lên, lộ ra thân hình, màu đỏ có, xanh có, vàng có...Khắp nơi đều được trồng hoa. Hương thơm của những cánh hoá bay lượn trong không khí, những làn gió nhẹ nhàng, thoáng cái lại đến một làn rồi lại đi.
"Nghe nói công tử muốn gặp ta"giọng nói mềm mại, mị hoặc tận xương tuỷ, như một bản nhạc xuân phảng phất rồi lại biến mất.
Lý Hoàng xoay người về phía phát ra âm thanh mĩ điệu này. Một cô gái nằm trong tầm mắt của Lý Hoàng, mái tóc đen óng mượt được tỉ mĩ tết lại, mái tóc dài ngang hông, khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt to có mang lưu thuỷ, mũi ngọc cao thẳng nhưng lại là yếu tố mềm mại trên khuôn mặt tuyệt mĩ này. Không từ nào có thể diễn tả mức độ "chim sa cá lăn ấy" hay là "nghiêng nước nghiêng thành" của nàng. Nàng khoác lên mình bộ váy trắng, có một chiếc áo lụa trắng bên ngoài, trên áo có thêu hoa, rất nhiều hoa lại tạo thêm cho nàng vẻ đẹp quyến rũ. Tuy nhiên khí chất của nàng vô cùng khó tiếp cận, vẻ bề ngoài mặc dù rất dễ gần gũi nhưng lại mang một cỗ từ chối người từ ngàn dặm.
Bỗng nhiên đồng tử của Lý Hoàng co rụt lại 【 Thể chất đặc biệt, Khống thần thuật vô hiệu 】hệ thống cho Lý Hoàng một sự tiếc nuối không hề nhẹ.
"Lần đầu gặp mặt, xin hỏi quý danh của mỹ nhân"giọng điệu thoải mái như đang nói chuyện với người quen.
"Dương Ngọc Huyền"môi nhỏ hé mở, âm thanh mĩ diệu kia lại phát ra.
Lý Hoàng càng nghe càng thích, âm điệu này như đi thẳng vào tim của hắn. Khiến cho ý nghĩ bắt cô nàng này về bên người càng lúc càng hình thảnh rõ nét.
"Rất tốt, danh tự rất phù hợp với mỹ nhân như nàng" Lý Hoàng tỏ vẻ thán phục vẻ đẹp chim sa cá lặn của nàng.
"Ta tin rằng công tử sẽ đến đây chỉ để hoa mấy ngôn này" Dương Ngọc Huyền mĩ mâu liền nhăn lại, bất quá cũng không nổi lên điểm khó chịu. Nàng đâu phải là lần đầu tiên cảnh này nha.
"Haha đương nhiên, đương nhiên không phải. Ta đâu nào rảnh rỗi đi nói hoa ngôn vơi nàng. Vào việc luôn" Lý Hoàng bỗng chốc thay đổi khí thế, thần tình là phần phần nghiêm túc "Hôm nay ta đến là muốn nàng làm nô của ta"
"Ngươi...! " đến nước này, Dương Ngọc Huyền không thể không nổi giận, chưa có cái nam nhân nào dám nói điều này trước mặt nàng, thực tức giận nhưng cũng khá tò mò.
"Dựa vào cái gì ngươi dám đối với ta như vậy lời nói" Dương Ngọc Huyền ngữ khí chế giễu. Nếu như là con cháu dòng tộc nàng còn để vào mắt, còn cái này xem như anh tuấn tiểu thư sinh thì có cái gì thực lực. Nhưng là người thông minh nàng nhất định sẽ không nói điều này ra. Bọn kiến con sẽ cắn bất ngờ vào lúc cấp bách, điều này thật khó phòng bị
"Haha, trói tiểu thư ngươi lại cho ta" Lý Hoàng ra lệnh cho đám gia nhân trong phủ.
Khống Thần thuật thế mà lại có tác dụng trong hoàn cảnh này thật là bức người mà
"Các ngươi làm gì? " Dương Ngọc Huyền nghi hoặc, đám người này hôm nay bị làm sao, dám xâm phạm quy định của Dương phủ sao.
"Tiểu thư, thứ tội, công tử ra lệnh, là thuộc hạ không thể cãi" một tên nam tử phóng tới liền kẹp lấy Dương Ngọc Huyền. Một nữ nhân yểu đuối làm sao có thể chống cự một đại hán cao gần 2 mét này chứ.
"Các ngươi phản rồi...nhanh thả ta ra...nếu không....ưm...ưm" trợn mắt, vẻ mặt bức thống, vô cùng tức giận Dương Ngọc Huyền bị đưa đi về phòng, trong miệng nàng thế mà bị nhét khăn lựa làm sao có thể làm lớn chuyện.
"Xong....có sân chơi cho chúng ta rồi này hai con điếm. " Vứt câu nói liền là tiến hành trên thân thể hai nữ du tẩu.
Hai nàng cũng là phối hợp mà cùng hắn làm sự tình đỏ mặt run người một dạng. Thời gian chớp mắt cái đã hai ngày trôi qua.
"Chủ nhân...Tuyết Mai chịu không nổi nữa...muốn tiết" nói xong, liền rung người, mắt trợn lên rồi xả nước.
"Liền ngất rồi...thiệt tình" chán ngán về sau, Lý Hoàng liền kéo hàng ra khỏi huyệt dịch trắng đục liền chảy ào ra khỏi động huyệt, theo khe mông mà đi xuống tầm trải giường, thêm một vết loang ướt trên mảnh giường này.
~~Bảng thuộc tính~~
Tính danh: Lý Hoàng
HP: 100/100
MP: 200/200
ATK: 16
Cấp độ: 1 (0. 2%)
Điểm kỹ năng: 10
Kỹ năng: Khống Thần thuật.
Kỹ năng mới: Dâm trùng. Nội tại: Khi hoan hảo đến một giới hạn nào đó, nữ nhân sẽ hoàn toàn bị ký chủ nắm giữ. Đánh giá có thể tốt hơn Khống Thần thuật ở phương diện cùng nữ nhân. Khuyến khích dùng Dâm trùng với nữ nhân sẽ có lợi nhiều hơn.
~~0~~
"Lại có đồ chơi mới"Lý Hoàng hí hửng rời khỏi phòng. Chạy một mạch đến nơi nhốt Dương Ngọc Huyền.
"Haha, hôm nay nàng sẽ là của ta nô lệ tình dục "Lý Hoàng cười vô cùng ta dị, lại thêm lời nói vô sỉ thật là một kẻ tiểu nhân.
"Ngươi giết ta đi, người đừng hòng mơ mộng đến việc đó, có chết ta cũng sẽ không nghe lời cái tên vô sỉ nhà ngươi"Dương Ngọc Huyền vô cùng tức giận, bị nhốt hai ngày liền, khiến cô đã rất khó chịu. Làn này thì một lần cá chết lưới rách một dạng.
"Chờ xem"Lý Hoàng nói xong liền sấn tới, đè Dương Ngọc Huyền ra giường, ngồi trên người nàng, cô nàng bị đè nằm sấp trên giường, hai bầu vú liền là bị ép xuýt xoa.
"Roẹt~"kéo bay cái nội khố của nữ nhân nhi, Lý Hoàng liền cằm dương vật to cài của hắn, kê sát miệng huyệt, thúc hông một cái
"Ahhh! " một tiếng rên thống khổ vang lên. Cảm nhận được hạ thân như bị xé ra một dạng.
Với thân hình hơn 1m8, Lý Hoàng đối với thân thể nhỏ bé của nữ nhân như cầm búp bê đồng dạng, hai tay chế trụ nàng ngọc thủ, hạ thân thì liên tục thúc mạnh, dương cụ ra ra vào vào trong huyệt, vô cùng thư thái, cái này trinh nguyên nữ nhân càng là chật khít khe huyệt, càng làm càng sướng.
"Ư... Ư...a...ư..." Dương Ngọc Huyền rên rỉ, cho dù không cam tâm làm cái chuyện này nhưng thân thể nha nó khác với suy nghĩ lắm. Trận trận sướng khoái thế này ai có thể chịu được.
"Haha, Ngọc Huyền à. Bây giờ còn khó chịu sao.". Đổi lại giọng điệu, âm thanh hắn phát ra vô cùng ôn nhu, từ tính vô cùng. Thật tình Lý Hoàng là thích trinh nguyên nữ nhân hơn, cảm giác phá đi tấm màng nó phi diệu làm sao. Một điều nữa, nếu là trinh nguyên nữ nhân khi bị phá về sau tỉ lệ bị dụ dỗ phải khác xa cái bọn kia giống cái, chỉ biết dùng thân thế chứa chất dịch mà sống. Nhưng không phải vì thế mà hắn ghét nữ nhân loại kia, ai hắn đều xơi cả, mỡ dâng miệng mèo làm sao không húp
"Ta không....á....á....ahhh... "Dương Ngọc Huyền cũng là muốn phản bác nhưng không thể nha, của hắn thô to lại dài dương vật cư nhiên cứ nện ầm ầm vào trong nàng, nói không sướng chết là nói láo, nhưng này ở trước nàng đã phản kháng nếu giờ này thuận nước thì hắn sẽ xem nàng là đồ đ!t thì làm sao. Khóc không ra nước mắt nha.
"Ngoan ngoãn theo ta đi. Ta sẽ không bạc đãi nàng đâu! " xuất ra mấy câu nói tầm thường, hỡi thế gian ai lại tin vào câu này chứ, nhưng ở một số trường hợp đó chỉ là câu để hạ bậc thang mà thôi
"A...sướng quá...ahs...ứm...ưm...." phát ra hai từ này đã biểu lộ, Dương Ngọc Huyền đã buông bỏ cái kia cao ngạo thân phận lúc trước mà hảo hảo hưởng thụ cái này cảm giác vi diệu của nam nữ hoan hảo.
Ngậm lấy đôi môi đỏ mộng, vô cùng mềm mại cái này môi thơm, dùi chiếc lưỡi đi vào tìm bạn tình. Khoang miệng ẩm ướt dịch thuỷ, chiếc lưỡi giống đực nhanh chóng bắt được rồi con cái. Hai cái lưỡi cùng nhau rồi, uốn éo như điêu xà, quấn lấy nhau không buông. Cả hai ngậm môi cũng được gần một phút liền buông ra.
"Ngọc Huyền" hai từ này đi ra, Dương Ngọc Huyền liền biết hắn ý đồ, không nói liền là dâng lên môi thơm tiếp tục quang cảnh đánh lưỡi khiêu khích.
"Hộc hộc" mới người, Dương Ngọc Huyền đã cùng nam nhân nào chơi qua trò này, không bao lâu liền thở không ra hơi
"Còn đau không?" Lý Hoàng xoa xoa mu huyệt, chùm lông đen phía trên vô cùng bắt mắt.
"Ưm...có một ít" Dương Ngọc Huyền cũng không muốn phản kháng nữa nàng đã không thể được nữa rồi. Ngay từ khi hắn đâm vào, từ trong tâm nàng đã có bóng hình người nam nhân này rồi, không thể xoá được, dù yêu hay hận nào cũng thế.
"Vậy muốn tiếp tục sao! "Lý Hoàng hỏi, tay vuốt ve của nàng hai bầu vú đẹp.
"Có thể! " Dương Ngọc Huyền cũng là làn đầu nếm mùi, cũng không quá nỗi tệ hại, lại thêm nàng cũng đã hứng tình tiếp nữa rồi, hai tay hắn như cặp ma thủ, xoa đến đâu liền là tê tê, không thể diễn tả.